Ring ring
Anh Yêu, Đừng Có Ăn Vạ

Anh Yêu, Đừng Có Ăn Vạ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323014

Bình chọn: 9.5.00/10/301 lượt.

ang giống loại nữ vương SM ngồi trên người anh, lại không tự chủ được nóng người khi cuộn người trong ngực anh, bộ dạng làm người thương tiếc mười phần.

“Nếu không? Để anh sờ bên kia, xác định xem có phải bánh bao không?” Nàng đưa lưng về phía anh, đỏ mặt hỏi ngược lại.

“Tiểu quỷ nhát gan!” Anh cười khẽ một tiếng.

“Anh chửi loạn người!” Cô không phục lắm.

“Anh đã nghe thấy câu nói kia của em rồi.”

Anh thì thầm bên vành tai cô, chóp mũi để sát mái tóc dài ẩm ướt của nàng.

Hoàn hảo máu mũi của anh đã ngừng, mà hai cuộn giấy vệ sinh trên lỗ mũi có thể sẽ làm mất vui, cũng đã sớm không biết bay đến địa phương nào rồi.

“Nói cái gì?” Trái tim của cô nhảy dựng thật mạnh, sống lưng cứng ngắc.

“Em nói... em thích anh đã lâu rồi.”

Anh chợt cảm thấy kích động, muốn thẳng thắn thừa nhận tình cảm mãnh liệt của mình đối với cô ngay giờ phút này.

Nhưng là, anh phải xác định tâm ý của cô trước đã.

“Anh nghe lầm à? Em mới chưa nói những lời này!” Cô lập tức nặng nề mà lắc đầu.

“Em định phủ nhận?” Anh có chút không vui.

Anh đã không cẩn thận thấy cô trần truồng, ngòi nổ chính là lời tỏ tình kia của cô. Nguyên nhân gây chuyện trọng đại như vậy, anh làm sao có thể nghe lầm?

“Anh nghe lầm thật mà!” Cô từ chối thừa nhận, lắc đầu càng thêm mãnh liệt.

Cô còn chưa tích đủ dũng khí để đối mặt với câu trả lời của anh.

Cô sợ anh sẽ dịu dàng, lại tàn nhẫn nói ra lời cự tuyệt cô.

Cô không muốn đối mặt với thất bại.

“Em có biết hay không, động một chút là em chạy đến chỗ anh, làm rối loạn cuộc sống của anh. Em luôn mặc quần áo mỏng mát mẻ, để cho anh không thể suy nghĩ...” Anh bắt đầu nói ra tội trạng của cô.

“Em phải đi!” Hô hấp của cô dồn dập, bắt đầu hốt hoảng muốn tránh thoát cánh tay đang siết chặt trên eo mình.

“Hãy tiếp tục nghe anh nói hết. Em hại anh cuộc sống ngổn ngang, hại đồng nghiệp hiểu lầm anh, nói anh trâu già gặm cỏ non. Em hoàn...”

Anh đang oán giận thao thao bất tuyệt bên tai cô, làm cô nghe mà khổ sở không dứt.

Cô cảm thấy chính mình không chịu nổi, thất bại. Cảm giác vô lực quen thuộc, lần nữa che mắt cô.

Thì ra cô đã làm cho anh khó chịu, làm anh phiền não, làm đảo loạn cuộc sống của anh.

Tóm lại, tất cả đều tại cô tự mình đa tình, anh vẫn chỉ coi cô là em gái nhà bên...

“Em nói, em nên làm gì đây?” Anh nhẹ giọng ép hỏi.

Hô hấp của cô vừa dồn dập vừa trầm, mỗi lần hít một hơi, hơi nước trong mắt lại tích tụ một tầng.

Trầm mặc vài giây, cô mới đáp lại.

“Không, chuyện không liên quan đến em!”

Cô quát to một tiếng, dùng sức vặn bung hai tay của anh ra, dùng cả hai chân, sau khi nhếch nhác từ trong lòng anh thoát ra, liền bỏ chạy không quay đầu lại.

Diệp Kỳ Nặc ngồi ở trên sàn nhà kinh ngạc, trơ mắt nhìn cô chạy mất, gương mặt không muốn tin.

“Em cứ như vậy mà chạy?” Cô bỏ chạy, quả thật đã dội một chậu nước lạnh thật to vào anh, đem tất cả cảm xúc kích động của anh, toàn bộ dập tắt hết.

Anh buồn bực không thôi, liên tiếp nhỏ giọng mắng.

Chợt, nghĩ đến hệ thống webcam trên mạng, anh nhảy dựng lên vọt tới trước máy vi tính, muốn dùng máy vi tính nói chuyện với cô.

Không ngờ, hình ảnh webcam cứng rắn bị cắt đứt, truyền đến tin tức webcam bị đối phương tắt.

Một màn hình ảnh webcam cuối cùng, là Từ Mễ Tô lại sợ, lại sợ, vẻ mặt lại chột dạ.

“Chạy nhanh đấy! Em tốt nhất tránh anh cả đời đừng gặp anh nữa!”

Anh rất không vui nắm tay đập một cái xuống mặt bàn.

Đối với những người bận rộn đi làm mà nói, ngày chủ nhật quả thật là thả lỏng tâm tình, thời gian ngọt ngào tùy ý ngủ nướng.

Từ Đề Lạp ôm bụng tròn vo, ngủ trên giường trong gian phòng ở nhà mẹ trước khi xuất giá.

Bởi vì ngày hôm qua ông chồng Diệp Tạp Bố làm cô phát bực, cho nên bị cô phạt ngủ một mình một đêm, tự kiểm điểm bản thân, vì vậy hiện tại cô mới có thể vui vui vẻ vẻ chạy về nhà mẹ làm ổ.

Trên thực tế, Đề Lạp chỉ lấy chồng cách nhà một bức tường, cho nên muốn trở về nhà mẹ đẻ liền về, thật sự rất tiện.

Nhưng truyền thống xã hội Trung Quốc tương đối phiền toái một chút, cho rằng con gái trong nhà đã lấy chồng, dù nhà mẹ rất gần, nếu muốn về nhà mẹ đẻ, luôn luôn tìm lý do quang minh chính đại, nếu không sẽ bị người ta nói xấu.

Tiếng bước chân nhẹ nhàng khéo léo tiến tới gần mép giường, sau khi dừng lại một lúc, chăn bông nhẹ nhàng bị nhấc lên, một cơ thể ấm áp gần sát phía sau cô.

Đề Lạp nhằm hai mắt, khóe môi chậm rãi giương lên.

“Mễ Tô?” Cô khàn khàn kêu.

Từ nhỏ, cô em gái này đều rất bám cô.

Mặc dù hai chị em đều có một căn phòng độc lập riêng, nhưng nửa đêm Mễ Tô thường sẽ chạy đến giường của cô, thích ngủ chung với cô.

“Ừ.” Biết chị gái tỉnh, Mễ Tô trực tiếp vòng tay lên ôm ngang hông chị, đầu ngón tay nhè nhẹ vỗ về cái bụng tròn của chị.

Phụ nữ có thai luôn luôn mệt mỏi dễ ngủ, mặc dù bị Mễ Tô quấy nhiễu, nhưng vừa qua mấy giây, Đề Lạp lại lần nữa rơi vào mộng đẹp, thở to ngủ.

Bởi vì mang thai nên nhiệt độ cơ thể Đề Lạp lên cao, gò má Mễ Tô thoải mái dán sát vào sống lưng Đề Lạp, cảm xúc vô cùng hỗn loạn.

“Chị…” Cô nhỏ giọng khẽ gọi.

“Hả?” Đề Lạp giật mình.

“Chị…”

Giọng điệu Mễ Tô buồn buồn, khiến Đề L