
ay cầm điện thoại đang chăm chú bấm gì đó.. Ba giây sau, Nó nghe thấy tiếng hát ngọt ngào của Big Bang vang lên…
Tiếng nhạc khuấy đảo không gian yên tĩnh, khiến người đó bất ngờ ngước mặt lên và mỉm cười khi nhìn thấy Nó.
Tim Nó như ngừng đập…
Bóng tối đang thể hiện vị trí thượng phong của mình khi lần lượt phủ lên vạn vật một màu đen huyền bí.. Nhưng ở ngay đây, ngay lúc này, màn đêm dường như bất lực trước ánh sáng phát ra từ thiên thần..
Đôi mắt màu biển xanh lấp lánh những hạt lân tinh, đôi môi nở một nụ cười khiến Nó cảm thấy bình yên quá đỗi và một giọng nói ấm áp cất lên khiến cho trái tim Nó gần như lỗi nhịp:
- Cuối cùng thì anh cũng gặp được em! Mừng em đã về, cô bé!
Bóng tối đang thể hiện vị trí thượng phong của mình khi lần lượt phủ lên vạn vật một màu đen huyền bí.. Nhưng ở ngay đây, ngay lúc này, màn đêm dường như bất lực trước ánh sáng phát ra từ thiên thần..
- Jackson! – Nó gọi tên anh trong vô thức, chẳng mảy may để ý đến âm lượng mình dường như bị khuếch đại trong không gian hạn hẹp của cái ngõ nhỏ vắng người.
Đôi mắt màu biển xanh lấp lánh những hạt lân tinh, đôi môi nở một nụ cười khiến Nó cảm thấy bình yên quá đỗi và một giọng nói ấm áp cất lên khiến cho trái tim Nó gần như lỗi nhịp:
- Cuối cùng thì anh cũng gặp được em! Mừng em đã về, cô bé!
- Em xin lỗi vì đã không gọi điện cho anh… Anh chờ em lâu chưa? Nó nhìn anh và cảm nhận thấy trái tim mình đang nhảy múa.
- Anh cũng vừa mới tới – Thiên thần mỉm cười đáp lại – Uhm… Anh định rủ em đi ăn kem nhưng mà nhìn em có vẻ mệt mỏi thế này chắc là phải hoãn lại rồi..- Jackson lại tiếp tục nói.
Hu hu hu… Nó than thở trong lòng.. Cái cơ hội ngàn năm có một này Nó hoàn toàn không muốn từ bỏ…Nhưng mà..Thật tình là cơ thể của Nó đã bị cái gã Mr P đáng ghét kia hành hạ tới mức bây giờ Nó chỉ còn thiết tha với đống chăn ấm đệm êm trong nhà và sẵn sàng bỏ qua những ly kem thơm ngọt.
- Em xin lỗi! – Nó cúi đầu nói lý nhí, không ngừng vần vò đôi guốc màu đen đang cầm trên tay.
- Không có gì đâu… Có lẽ là hôm nay anh không gặp may cho lắm .. – Jackson vẫn đều đều nói bằng chất giọng ấm nóng - Vậy em nghỉ đi.. Có gì mai gặp ở công ty nhé!
Nó ngước đôi mắt dài nhìn về phía người đàn ông đang đứng trước mặt, đón nhận tia nhìn long lanh chất chứa sự u buồn của đáy biển và cảm thấy trong lòng mình trào lên một cảm giác tội lỗi. Nó không thể chịu được cái ý nghĩ rằng mình đã làm cho thiên thần buồn… Có thể Nó bướng bỉnh và vô tâm nhưng với những người thân yêu thì Nó luôn luôn muốn dành cho họ những điều tốt đẹp nhất.
- Có thể em sẽ không đi được cùng anh hôm nay. Nhưng mà… - Nó ngập ngừng nuốt nước bọt. Dù sao thì Nó cũng đã quyết tâm thế nên Nó hít một hơi thật sâu, nắm chặt đôi guốc trên tay và tiếp tục nói - Nếu anh không chê thì… Em mời anh vào phòng em chơi một lát.
- Uhm – Jackson đứng thẳng người khiến cho Nó phải ngước cổ lên mới có thể nhìn thấy gương mặt của anh đột nhiên bừng sáng bởi nụ cười. Tim Nó lại thót lên một cái khi đôi mắt xanh trở nên long lanh và rực rỡ như mặt biển trong mùa hè ngập nắng . Anh tiếp tục nói với vẻ hớn hở không giấu nổi:
- Tuyệt vời! Anh rất vui… Cảm ơn em.
Nó mỉm cười hồn nhiên… Có thiên thần ở bên thế này thì.. Bóng đêm đừng hòng chạm vào không gian bình yên của Nó.
Tối hôm đó, trong căn phòng chật chội, có hai con người vui vẻ chia sẻ cùng nhau, thỉnh thoảng trêu đùa, đôi khi nghiêm túc có lúc thì oánh nhau chí chóe như trẻ con… Nếu ai đó nhìn vào thể nào cũng nghĩ đó là vợ chồng mới cưới..
Jackson về đã lâu mà Nó vẫn còn đang ở trong tâm trạng lâng lâng vui sướng.. Ngày hôm nay.. Dù mệt mỏi … Nhưng Nó cũng đã được đền bù xứng đáng… Những ý nghĩ lộn xộn miên man, Nó mỉm cười và chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết..
Sáng Sài Gòn hối hả và tấp nập xe cộ ồn ào, đến cả tia nắng cũng nhốn nháo đi tìm khoảng tối. Nó thong thả bước trên lối đi từ chỗ gửi xe tới Công ty, mỉm cười chào hai người coi xe bây giờ đã thành thân thiết. Lướt qua bục lễ tân, nói vài câu qua loa với chị Bích Hân rồi ung dung bước chân vào thang máy.. Tự nhiên,Nó cảm thấy cuộc sống thật bình yên.
Cả buổi sáng Nó cắm mặt vào đống tài liệu và hoa mắt với những con số. Dự án đang đi vào những giai đoạn then chốt và mớ hóa đơn,chứng từ sổ sách cứ tới tấp phóng về phía Nó như những mũi lao khiến cho Nó không khỏi bối rối và mệt mỏi. Làm mấy động tác thể dục để thư giãn gân cốt, Nó vô tình ngước nhìn lên bàn làm việc phía trước và bỗng chốc thần người.
Ngài tổng giám đốc ngồi lặng yên chăm chú xem xét tờ giấy đang cầm trên tay, mái tóc dài rủ xuống xiên xiên, sống mũi cao thẳng tắp và đôi môi quyến rũ thể hiện thần thái cao sang quyền quý.. Tự nhiên trong đầu Nó bật ra một câu hỏi: “Không biết giữa hắn và Jackson thì ai đẹp hơn ai?” rồi lập tức gạt ngay cái suy nghĩ vớ vẩn ấy với một cái tặc lưỡi tự nhủ: “Thiên thần bao giờ chẳng được yêu quý hơn ác quỷ..”
- Tôi không phải là bức tượng vô tri nên không thể không có cảm giác gì khi cứ bị người ta nhìn chăm chú như thế, Ms N ạ! – Ngài tổng giám đốc bất chợt cất tiếng nói âm u nhưng