
i đếm ..
-Mấy cô đó tôi đều đã gặp qua hết rôi, Trang cắt lời, nhưng theo cảm nhận
của tôi thì họ đều thua xa tôi đấy thế nên anh văn mới chọn tôi, thấy
chị cũng trạc tuổi tôi nên tôi khuyên chị một câu như thế này “tội gì
chạy theo một người mà họ không thích mình” ,5 năm rồi đúng không chị
không thấy lãng phí tuổi xuân à
-cô….
Thúy Diễm tức giận bỏ đi chỗ khác, Trang nhếch mép cười khinh theo cô ta,quay qua Văn thấy anh
ta đanh cười sặc sụa ,Trang cáu lên
-Anh cười gì? Vì anh mà tôi phải tốn nước miếng với loại người này, đó, trời ơi khác nước quá anh mau đi lấy nước cho tôi
-Tuân lệnh,Văn lật đật đi lấy cho Trang một cốc nước, đón lấy ly nước từ tay
Văn cô tu một hơi hết luôn, rồi thở ra mấy cái liền.Nhạc bắt đầu nổi lên báo hiệu màn khiêu vũ bắt đầu,từng đôi từng đôi dắt tay nhau dập dìu
trong điệu valse chậm,ánh đèn đang chíu những tia sáng thành những vòng
xoay đẹp mắt,Văn cũng lịch sự mời Trang
-Mình ra kia em nhé
-Không, Trang đáp cộc lốc làm Văn mất hết cả hứng nhưng anh vẫn nhẹ nhành hỏi lý do
-Tại sao?
-Không thích ,thế thôi
-Không thích hay không biết nhảy,
-Ai bảo anh,được rồi ,cho anh biết tài nghệ của tôi
Mới bị văn khích có một chút mà Trang đã sập bẫy rồi ,đúng là khi đã vướn
vào lưới tình thì IQ sẽ hạ xuống bằng không ,Văn nắm lấy tay Trang kép
ra,cả hai chìm đắm trong cảm xúc của bài hát và điệu nhảy,Trang nhảy rất chuyên nghiệp bởi ít ai biết rằng trước kia cô là vận động viên khiêu
vũ của TP nhưng do bận bịu công việc với lại cô đã lỡ mê thời trang rồi
nên đành gác lai, nhưng hễ khi có cơ hội thì thể nào Trang cũng phô diễn tài năng của mình,Thúy Diễm đứng ở trong quan sát thấy thế khiến cô tức cành hông nhưng không làm gì được, hai hàm răng nghiến lên cèn cẹt, ông Tào vỗ vai Thúy Diễm
-Tức con bé đó à, con đó không phải tay vừa đâu
-Ba cũng biết rồi à, phải có cách trị nó đi chứ
-ba mới nói chuyện với nó một lúc đã bị nó hạ nhục thử hỏi con sao là đối
thủ cuả nó chứ, mà thằng Văn cũng không phải tay vừa đâu
-Giờ sao ba, kế hoạch của chúng ta đổ bể rồi
-Thôi vậy, để ba tìm mối khác cho con, ba nhắm rồi, có thẳng đại gia Hà Nội kia cũng được lắm,để ba tính cho
-Vâng, con cám ơn ba,hai người họ lại cười nham nhơ, thật đáng ghê rợn.
Kết thúc buổi tiệc, mọi người lần lượt kéo nhau ra về, vì đổ bể vào phút
cuối nên sự việc mà Thuý Diễm định công bố đã không được thực hiện khỏi
phải nói chắc các bạn cũng hiểu cha con cô ta muốn nói gì.Nhận xe từ
người bảo về, Văn lái xe đi, lúc này đã hơn 10h đêm, nhưng văn không đưa Trang về nhà vội anh cho xe đi chầm chậm, mở cửa đón gió, anh dừng lại
một cây cầu, cây cầu này có thể nói là đẹp nhất Nha Trang,ban đêm lại
còn đẹp hơn gấp bội lần bởi nó nằm ở trung tâm của TP. Đứng trên cầu ta
có thể quan sát toàn cảnh TP về đêm, Văn dắt Trang đến đứng trên lan can của cây cầu,từng làn gió biển mùa thu thổi vào mát rượi,Trang thấy hơi
ngại khi mặc đồ thế này mà ra đây nên bảo Văn
-Mình về thôi anh, em thấy kỳ quá
-Không sao đâu, họ nhìn một lúc rồi sẽ hết nhìn thôi, em định khi nào vô lại TP
-Em cũng chưa biết nữa, khi nào chơi chán rồi về,còn anh
-Chắc cuối tuần này anh vô lại, công việc ngoài này cũng sắp hoàn tất rồi với lại trong Hanshin không thể thiếu anh được
-Vâng,Trang buồn buồn,
Đôi mắt cô lại nhìn về phí xa xăm, cô đang suy nghĩ một cái gì đó mà cô
cũng chẳng hiểu nổi, bất giác đôi vai co run lên vì lạnh,cũng phải thôi
chỉ với một chiếc áo mỏng manh thế kia thì sao che chắn được gió ,Văn
cũng đã nhận ra anh vội vàng cởi áo khoác ,khoác lên cho cô, anh thì
thầm
-Ước gì lúc nào cũng được ở cạnh em nhỉ, hôm nay em rất đẹp, rồi như không kìm nén được cảm xúc của mình Văn cúi xuống ôm lấy Trang
,nhẹ nhàng đặt vào môi cô một nụ hôn ngọt ngào,khung cảnh thơ mộng lúc
về đêm càng tăng thêm tính lãng mạn của cặp uyên ương, Trang cũng không
làm chủ được mình cô đáp trả nụ hôn cuồn nhiệt của Văn,không gian và
thời gian như ngưng lại để tạo cảm xúc cho lứa đôi ngập tràn trong niềm
hạnh phúc, giật nãy mình, Trang đẩy Văn ra ,luống cuống và xấu hổ cô bỏ
ra xe trước còn lại mình Văn, anh mỉm cười nhìn theo cô, trực giác đang
mách bảo cho anh biết rằng Trang cũng có tình cảm với mình, anh tự nhủ
với lòng sẽ cố gắng chinh phục cô bằng được
Đêm nay là một đêm
không ngủ được đối với Trang, cô đã tự hỏi lòng cả 100 lần mà không biết lý do tại sao mình lại làm vậy, tại sao cô không thể tránh nổi nụ hôn
ma lực của Văn, còn nữa văn không thích mình chính anh ta đề nghị làm
bạn của nhau kia mà, nhưng tại sao, đầu Trang đau như búa bổ, lăn qua
lăn lại mãi mà vẫn không sao chợp mắt, cô đứng dậy lục tìm một viên
thuốc an thần,điện thoại Trang lại hát vang bài hát quen thuộc
“Bước chân trên con đường
Nhìn anh ta bỗng thấy vui,như giấc mơ đầu
Dù trong chỉ là thoáng qua
Em nhớ ngón tay đan nhau đã vội trao
Khi ta bước cạnh nhau”
Là số của Lâm, Trang vội nghe máy
-Có chuyện gì gọi em khuya vậy
-Là bạn bè gọi hỏi thăm không được sao
Lại bạn bè, Trang dị ứng với hai từ này lắm rồi, cô hỏi lại Lâm
-Sao có chuyệ