
ương, còn đứng ở trong này làm gì? Còn không mau đi mời thầy thuốc?」
「 Dạ,dạ!」 Người hầu vội vàng chạy ra ngoài.
「 Đáng chết!」 Lý Thiếu Bạch nguyền rủa nói.
Không thể tưởng được nàng thế nhưng muốn giết hắn! Bộ dáng của nàng
giống như người điên , hắn cũng không dám xác định! A! Trước hết giam
nàng đã rồi tính sao!
Nếu nàng thật bị điên hắn liền hưu nàng, để nàng ra ngoài sống như ăn mày! Hắn ác độc nghĩ đến.
****
Liên tiếp vài ngày, Tô Tiểu Thoa bị nhốt trong phòng củi. Mỗi đêm,Hương Bình đều lén mang vài thứ cho nàng ăn.
Hương Bình nghĩ thiếu gia thật nhẫn tâm, nhốt thiếu nhân tại phòng
củi không quan trọng, còn phân phó hạ nhân mỗi buổi cơm chỉ cho Thiếu
phu nhân một chén cháo loãng. Nàng thật sự không đành lòng nhìn thiếu
phu nhân chịu khổ, bởi vậy nàng lén lấy đồ ăn trong bếp đưa tới cho
thiếu phu nhân.
「 Thiếu phu nhân, ta đến đây!」 Hương Bình ở bên cửa sổ nhẹ nói.
Tô Tiểu Thoa chẳng qua nhìn nàng một cái, cũng không đi tới cửa sổ.
「 Thiếu phu nhân, người phải ăn nhiều một chút!」 Hương Bình đưa đồ ăn tới, Thiếu phu nhân ngay cả ăn cũng không ăn để sang một bên.
「 Em trở về đi! Bị người ta thấy ,nhất định không tốt cho em!」 Tô Tiểu Thoa thản nhiên mở miệng.
「 Thiếu phu nhân……」 Hương Bình nhịn không được đỏ hốc mắt.
「 Em…… Có thể giúp ta một việc hay không?」
「 Thiếu phu nhân cứ việc nói.」
「 Sáng mai thả ta!」
「Phu nhân…… muốn đi chổ nào?」 Uếu Thiếu phu nhân muốn chạy trốn, kết
cục chỉ có càng thêm . Cho dù nàng đào thoát thành công, tới rồi bên
ngoài lại không có người quen, một thiếu nữ tử có thể làm cái gì nha?
Hương Bình lo lắng cho nàng!
「 Ta muốn gặp mặt người đó lần cuối.」Vẻ mặt Tô Tiểu thoa buồn bả.
「 Này……」
「 Nếu em không muốn, ta cũng không trách em.」
「 Không, Hương Bình nguyện ý!」
「 Cám ơn em.」 Nói xong, Tô Tiểu Thoa lại trầm tư.
Hương Bình thấy vẻ mặt Thiếu phu nhân lại đờ đẫn, cảm thấy nàng thật đáng thương , ảm đạm rời đi.
Sáng sớm hôm sau, Hương Bình thừa dịp ít người, lặng lẽ đi đến ngoài cửa phòng củi.
「 Thiếu phu nhân, emđến đây.」 Nàng lặng lẽ hô. Tiếp theo nàng mở cửa, để cho Tô Tiểu Thoa đi ra.
「 Hương Bình, ân tình của em ta vĩnh viễn sẽ không quên!」
「 Thiếu phu nhân……」 không biết làm sao, Hương Bình cảm thấy được
thiếu phu nhân rời đi, nàng sẽ không bao giờ … gặp lại nàng nàng!
「 Em phải bảo trọng!」 tô
Hương Bình nhìn ngoài bóng dáng nàng nhanh chóng biến mất ở cửa,
trong lòng càng thêm khẳng định, nàng sẽ không gặp lại Thiếu phu nhân !
「 Mang tử tù Triển Vô Cực ra.」 Lý Hành Viễn thét ra lệnh nói.
Hai gã quan sai đưa Triển Vô Cực ngồi trong xe tù vào pháp trường.
「 Triển Vô Cực, ngươi biết tội chưa?」
「 Ha ha ha……」 Triển Vô Cực cuồng tiếu.「 Ta có tội gì?」vẻ mặt hắn kiêu căng nhìn chằm chằm Lý Hành Viễn.
「 Hừ! Chết đến nơi còn không biết hối cải!」 Lý hành Viễn quăng bảng gỗ lên, chuẩn bị chém Triển Vô Cực.
Đột nhiên, rất xa chạy có một thân ảnh nhỏ nhắn đang chạy đến, trong long Lý Thiếu Bạch rủa thầm liên tục.
「 Vô Cực…… Vô cực……」 một tiếng gọi thê lương từ trong miệng Tô Tiểu Thoa truyền ra.
Triển Vô Cực lập tức ngẩng đầu nhìn về hướng Tô Tiểu Thoa, chỉ thấy
khuôn mặt nàng đầy nước mắt.「 Tiểu Thoa……」 Đời này hắn không sợ cái gì,
chỉ sợ nhìn thấy nàng rơi lệ.Vậy sẽ làm hắn thêm đau lòng!
「 Không được qua!」 Quan sai ngăn lại Tô Tiểu Thoa, không cho nàng tới gần pháp trường.
Tô Tiểu Thoa chỉ đành yên lặng rơi nước mắt, ở trong đám người nhìn hắn.
Lúc này,Triển Vô Cực đột nhiên phát cuồng, thoát khỏi hai gã quan sai chạy vội về hướng Tô Tiểu Thoa.
Quần chúng vây xem sợ tới mức đều chạy trốn, chỉ có Tô Tiểu Thoa đứng im tại chỗ, vươn hai cánh tay ra — chờ đợi người nàng yêu nhất đời này!
Kiễng mũi chân, nàng ôm chặt cổ hắn, rúc vào cổ hắn.「 Thực xin lỗi, ta vô dụng, không cứu được chàng!」 Nàng khóc nức nở nói.
「chúng ta hẹn kiếp sau làm vợ chồng!」 Hắn thâm tình nhìn nàng nói.
Nhưng ngay sau đó, một loạt quan sai tiến lên bắt Triển Vô Cực trở về!
「 Vô Cực……」 Tô Tiểu Thoa bị kéo ra nàng biết hai người bọn họ không
thể ở bên nhau cả đời, trời cao sao tàn nhẫn thế! Trước cướp đi cha mẹ
của nàng, đứa nhỏ, hiện giờ muốn nàng mất đi Vô Cực…… Trời, nàng sau này sống như thế nào nha?
Lúc này Lý Thiếu Bạch thấy vẻ mặt buồn bã của Tô Tiểu Thoa, cảm thấy mừng rỡ, hắn cuối cùng trả thù được đôi cẩu nam nữ này!
Lý Thiếu Bạch lén đi về phía Tô Tiểu Thoa, muốn bắt nàng trở về, dù
sao hắn còn chưa nhận được gì từ nàng. Tuy rằng hắn hận nàng, nhưng càng khát vọng có được nàng!
Tô Tiểu Thoa thủy chung đem tầm mắt dừng lại ở trên người Triển Vô
Cực, một chút cũng không chú ý tới Lý Thiếu Bạch đến gần mình.
Ngay sau đó, Lý Thiếu Bạch đã đi đến bên người Tô Tiểu Thoa.「 Theo ta trở về!」 hắn bắt được cổ tay nàng.
Tô Tiểu Thoa cả kinh, lập tức giãy giụa chạy sang bên cạnh. Nàng
không bao giờ … quay về Lý gia, lại càng không muốn làm thê tử của một
người tàn ác như Lý Thiếu Bạch, nàng hận hắn…… Nếu báo không được huyết
hải thâm cừu, nàng chỉ có thể thoát khỏi hắn!
Vì trốn tránh Lý Thiếu Bạch đuổi theo, nàng càng chạy càng mau, vội
vàng chạy