
cho nàng cảm giác vui vẻ trước nay chưa từng có!”
Hắn dùng thân thể của mình đè ép nàng, làm nàng sắp ngạt thở.
“A. . . . . .” Nàng không nhịn được bật ra một tiếng thở gấp.
Tay của hắn từ phía dưới y phục nàng thăm dò vào, cũng vỗ nhẹ lên bộ ngực mềm mại của nàng, đùa ngịch nhũ hoa nàng.
“Đừng như vậy. . . . . .” Nàng cắn môi dưới, muốn chống lại cảm giác tê dại làm người ta xấu hổ đó.
“Nàng chưa từng bị nam nhân cham vào như vậy.” Hắn ở bên tai
nàng xấu xa nói, đôi môi lửa nóng ngậm vành tai xinh xắn của nàng, đồng
thời hàm răng cắn nhẹ.
“Không nên như vậy. . . . . .” Nàng muốn đẩy hắn ra, nhưng cơ thể hắn to lớn như thế, nàng căn bản không thể động đậy.
Tay của hắn ở trên bộ ngực sữa mềm mại của nàng dùng sức xoa nắn, “Không ngờ nàng lại đầy đặn như vậy . . . . . .”
“Không được! Sẽ có người đi qua . . . . . .” Nàng không dám tưởng tượng hậu quả đó!
“Nàng có thể kêu! Ta thích nhất nghe nữ nhân kêu!” Hắn nghĩ, nàng kêu nhất định rất êm tai, khiến người khác mất hồn. . . . . .
Đáng giận! Hắn đoán chừng nàng chỉ sợ bị người phát hiện điều xấu!
“Nhìn nàng là muốn nhẹ giọng ngâm gọi, hay là vong tình kêu
to, ta cũng không để ý.” Giọng hắn tà ác, bắp đùi còn cố ý quấy rầy chân ngọc của nàng.
“Nếu như ngươi muốn phát tiết thú tính của ngươi, ta giúp
ngươi đi tìm kỹ nữ!” Nàng thở phì phò nói, thân thể nhạy cảm cảm nhận
được thân thể phái nam của hắn bền chắc, ấm áp . . . . . .
“Không cần!” Hắn cự tuyệt rất kiên quyết.
Hắn không ngừng hôn lên mặt nàng, ngón tay trêu chọc, đùa
giỡn nhũ hoa nàng, làm toàn thân nàng không ngừng run rẩy, hô hấp cũng
càng ngày càng dồn dập.
“Không. . . . . .”
Hắn tha thiết hôn nàng, chặn lại tất cả lời nói của nàng.
Người nào hắn cũng không muốn, bởi vì hắn chỉ muốn duy nhât nữ nhân đang nằm dưới hắn.
Với nàng hắn có thể muốn làm gì thì làm, bởi vì hắn biết, nàng cuối cùng sẽ khuất phục dưới mị lực của hắn. . . . . .
“Nàng chỉ cần ngoan ngoãn, còn lại giao cho ta.” Hắn kéo y phục nàng lên, lộ ra cái yếm màu trắng. “Nàng thật đẹp. . . . . .”
Hắn không nói sai, cái yếm màu trắng bao bọc lấy bộ ngực
tuyết trắng đầy đặn của nàng, loáng thoáng có thể thấy tiểu hoa màu hồng cao vút trên tuyết phong kia.
Sự ẩn hiện kia càng làm người ta muốn thưởng thức. . . . . .
“Van cầu ngươi, đừng như vậy. . . . . .” Nàng cắn môi dưới,
đôi mắt to trong veo nhìn hắn không rời, dáng vẻ đáng yêu kia cho dù ai
thấy cũng sẽ không đành lòng.
Nhưng nàng lại cầu xin sai địa điểm, cũng nhầm đối tượng rồi.
Nàng càng cầu xin hắn, càng khơi ra thú tính tiềm thức trong hắn ──
“Muốn dùng khổ nhục kế mềm hoá lòng ta?” Trên mặt hắn cười xấu xa.
Nàng lắc đầu một cái, “Không phải vậy, ta thật hi vọng ngươi không nên . . . . .”
“Thật xin lỗi!”
“Thật xin lỗi?”
Nàng kinh ngạc nhìn con ngươi đen kia lóe ra tia sáng cực nóng, nhịp tim không tự chủ được tăng nhanh.
“Ta sẽ không bị khổ nhục kế làm lung lay. Bất quá nếu là mỹ nhân kế…, ta rất vui lòng tiếp nhận.”
Hắn giễu cợt cùng nụ cười tự đại làm lửa giận của nàng bùng lên, “Buông ta ra! Ngươi, đồ vô lại này!”
Tay của hắn vỗ nhẹ lên khuôn mặt non mịn của nàng, say mê chạm vào da thịt tinh tế của nàng.
“Ta nhất định sẽ vô cùng nhẹ nhàng đối đãi nàng. . . . . .”
Nhìn nàng gần như vậy, hắn phát hiện da thịt của nàng thật sự là tuyết trắng nhẵn mịn.
Hắn khát vọng nhìn thấy bộ dạng không mảnh vải che thân của
nàng ── da thịt trên người nàng có phải cũng mỹ lệ như vậy, không có
chút tỳ vết nào?
“Không muốn. . . . . .” Thân thể của nàng khẽ run.
“Nàng không muốn cũng không được, ta phải trừng phạt nàng!”
Trừng phạt? Hắn. . . . . . Muốn cường bạo nàng sao? Mộng Tiểu Trúc kinh hoảng muốn chạy trốn.
Hắn không có thô bạo đối đãi nàng, mà là nhẹ nhàng kéo cái yếm của nàng lên, lộ ra cặp nhũ phong tròn trịa.
“Thật đáng yêu. . . . . .” Hắn nhìn thẳng vào ngọc nữ phong của nàng lẩm bẩm.
Ngực của nàng mặc dù không lớn, nhưng lại vô cùng co giãn,
nhũ hoa màu hồng trên bộ ngực tuyết non, khả ái lại mê người nằm chính
giữa.
Tay của hắn vỗ về chơi đùa, cảm giác được nhũ hoa nhạy cảm lập tức đứng thẳng.
“Đáng ghét, không được nhìn. . . . . .” Mộng Tiểu Trúc đỏ
mặt, muốn bịt ánh mắt của hắn. Cho tới bây giờ nàng chưa từng bị nam
nhân nhìn qua như vậy. . . . . .
Hơn nữa hắn như muốn đánh gãy ánh mắt nàng, làm toàn thân nàng càng thêm không tự chủ được nóng lên mà run rẩy.
“Không nhìn? Vậy thì hút.”
“Không được. . . . . .”
Không kịp rồi, đầu hắn đã chôn trước ngực tuyết của nàng, đầu lưỡi dùng sức mà lại chậm rãi liếm trên nhũ hoa màu hồng.
“A!” Toàn thân nàng chạy qua một trận run rẩy.
“Nàng thật nhạy cảm.” Ánh mắt của hắn có chút dâm tà nhìn gương mặt đỏ ửng của Mộng Tiểu Trúc một cái.
“Không. . . . . .” Nàng lắc đầu muốn quăng đi cơn ác mộng
này, nhưng nàng lại phát hiện thân thể của mình càng ngày càng không
theo kiểm soát của nàng.
“Nếm thử nàng đúng là thật ngọt. . . . . .” Hắn không ngừng
liếm lên điểm nhỏ nhạy cảm, khi thì dùng sức mút bộ ngực trơn nhẵn của
nàng, nàng không nhịn được mở miệng rên rỉ.
“A. . . . . .” Nàng