Bà Xã Ngoan Nào

Bà Xã Ngoan Nào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324132

Bình chọn: 10.00/10/413 lượt.

i ngày, đều có nhân viên trực ban cố định, năm qua năm, giữa mỗi trực

ban với nhau biết rõ hơn tất cả, trừ nhân viên trực ban, là vào không

được khuôn viên .

Rất nhanh, những người trực ban giao ca tấp cả tập trung lại, thêm nhân

viên dự phòng vào, Dạ Thương đứng ở phía trước sân, trên cao nhìn xuống

hướng trong đám người quét mắt một vòng, cười lạnh: "Chọn người." .

Đứng đầu là trưởng các phòng ban, theo sau là nhân viên bên dưới, từng

người tường người một đứng trước mặt Dạ Thương,không hơn không thiếu một người nào.

Tô Thiển lòng như lửa đốt, đơn giản chỉ cần không để ý Y Na cùng Vũ Đình ngăn trở liền chạy tới, chuyện của con, cô tuyệt không ngồi chờ vô

ích.

"Nghe đây, tiểu thiếu gia không thấy, lão Đại đang quay về nhà, hôm nay

là các cậu trực ban, nếu là không thấy tiểu thiếu gia, các cậu từng

người một , cũng không ai chạy thoát!" .

Dạ Thương lạnh như băng lại thêm giọng điệu uy nghiêm vừa vang lên,

chung quanh hô hấp bất giác càng khó thông, Đúng vậy a, nếu là tiểu

thiếu gia ra ngoài có chuyện gì, bọn họ còn sống nổi sao?

Dạ Thương khóe mắt nhếch lên, thu được hiệu quả như mình muốn, dừng một

chút tiếp tục lên tiếng: "Chúng ta tìm không ra nội gián, cũng không ai

thừa nhận, chỉ cần tôi biết rõ đó là ai là được, hiện tại là thiệt thòi

cho anh em, tạm thời ngồi tại đây, chờ lão Đại trở về, chuyện này sẽ

giải quyết, có ý kiến gì không! ! !" .

"Không có!" .

Thanh âm vang vang có lực, chỉnh tề có lực, không có chút nào do dự.

Bọn họ tuyệt đối phục tùng thượng cấp, chẳng qua là ngồi chồm hổm dưới

đất chờ đợi, không có gì lớn , chỉ cần có thể đem nội gián bắt được ,

những thứ này đều không coi là cái gì.

Dạ Thương gật đầu, rất tốt, giơ cánh tay lên phất phất, chính là một

hàng bảo vệ dẫn bọn họ đi xuống phòng xử lý bên dưới, xoay người đi vào

phòng quan sát điều tra .

" Nhìn cẩn thận một chút cho tôi, một biểu hiện khác thường cũng không thể bỏ qua." .

Anh nói là không truy cứu là muốn xác định xem thực lực của đối phương.

Một bảo vệ đi vào, ghé bên tai Dạ Thương nói mấy câu, mắt của anh lại lạnh mấy phần: "Tiếp tục điều tra." .

Phái ra nhiều người như vậy, cư nhiên một chút đầu mối cũng không có, làm ăn cái gì không biết! ! !

Rất nhanh, lại có một nhân viên an ninh đi lên, vẻ mặt có chút hốt

hoảng, lời của anh vừa nói, Dạ Thương trong nháy mắt sắc mặt thay đổi,

phân phó mấy câu liền vội vàng nhanh chóng nhắm phòng xử lý đi xuống.

Cũng trong lúc đó, An Thần cũng nhận được báo cáo, cái trán đầy gân xanh nổi lên, vỗ một cái vào trên ghế ngồi, hận không thể một cái tát đập

chết thứ đồ chơi Tây Tác kia.

"Đuổi theo tên đó cho tôi." .

Cư nhiên làm cho người ta bỏ trốn, bị giày vò thành người không người quỷ không ra quỷ , lại còn có thể truy đuổi người! ! !

Là róc xương lóc thịt, còn là trước mặt anh ném vào chảo dầu đây?

"Ăn hại, đuổi theo cho tôi." .

Cư nhiên làm cho người ta bỏ trốn, bị giày vò thành người không người

quỷ không ra quỷ , lại còn có thể bị người khác truy đuổi! ! !

Trong lúc nhất thời, Ám Dạ trên dưới thủ vệ càng thêm chút nghiêm ngặt,

một phần ba thành viên nhanh chóng xuất động, các giao thông yếu đạo

trước tiên bị phong tỏa, ngay cả chuyến bay đã cất cánh cùng xe lửa vừa khởi hành cũng có thể thay đổi, ở trong thời gian ngắn như vậy, Tây Tác và đồng bọn có chạy đằng trời.

Những thứ này Tây Tác chuẩn bị không kịp, còn chưa nói, hồi mới vượt

ngục hắn chưa kịp mừng vui khôi phục tinh thần lại một chút, thì trong

nháy mắt một gáo nước nước lạnh xối thẳng vào hắn lạnh tận tim gan.

Thực lực của An Thần thì đã biết nhưng ở nơi này thì không ngờ rằng quá lớn.

Mới ra ngoài chưa tới một khắc đồng hồ, hắn liền trở thành cá trong

chậu. Thành phố S nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, lại tập

trung xã hội đen Á- Âu, nếu muốn chạy đi, sợ rằng so với lên trời càng

khó hơn.

Trong xe, có mấy người đàn ông da đen, vừa mắng vừa chửi, trong cốp xe là là một dáng người bé nhỏ đang run lẩy bẩy.

Nhóc cố gắng muốn tự mình trấn tĩnh, thân thể đều không chịu khống chế,

cũng đúng, vẫn còn chú nhóc năm tuổi, làm sao dũng cảm mà trốn đi.

"Lão Đại, ngươi đừng lo lắng, có thằng nhóc này ở đây, An Thần không dám làm gì được chúng ta ." .

Người nói lời có vẻ chắc chắn, nhưng trong lòng cảm thấy thật lợi hại.

Người của bọn họ cũng bị An Thần diệt, chỉ còn lại không tới 100 người,

đó là vào năm năm trước, Sau lặng lẽ lẻn vào thành phố S , trong mấy lần cố gắng cứu Tây Tác điều nhận lấy thất bại, hơn ngàn người cũng bị xử

lý chỉ còn lại mấy người. Thật là đáng chết.

Tây Tác yếu đuối bị hai người đàn ông đỡ, trong đôi mắt lại phóng ra tia khát máu, cùng lắm thì, anh liền cùng với con thỏ nhỏ kia chết chung

vậy.

Bị nghiền ép năm năm, hai tay của anh hai chân sớm bị phế, là một phế

nhân, thay vì như vậy còn sống, không bằng chết đi cho rồi.

Bị nhốt trong năm năm, anh mấy lần muốn tự sát, cũng bị kịp thời ngăn

lại, anh hiểu được, An Thần sẽ không để cho anh cái chết dễ dàng.

Đã sớm nghe nói An Thần thủ đoạn tàn nhẫn, hắn coi như là thể nghiệm sâu sắc.

Hắn v


Snack's 1967