Old school Easter eggs.
Bắc Cung Huyền Vũ

Bắc Cung Huyền Vũ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322010

Bình chọn: 8.00/10/201 lượt.

ao?”

“ Vâng” nàng dùng sức gật đầu “ Vô Danh hay nghe muội nói chuyện, ngủ cùng với muội…”

Bồi nàng ngủ ư… Lông mày Thượng Quan Phi Lũng hiện lên ba đường hắc tuyến.

“ Muội thích hắn!” nàng tổng kết lại

“ Nếu như đại ca từ nay về sau không cho phép hắn tới đây, muội sẽ như thế nào?” Thượng Quan Phi Lũng dò xét nói.

Hắn vừa nói, sắc mặt Thượng Quan Lam Tuyết lập tức trở nên tái nhợt.

“Không muốn. . . . . .” Nàng lắc đầu, đáy mắt đã có lệ rơi, nàng bắt

đầu lui về phía sau, thân thể nho nhỏ giống như không chịu nổi, lảo đảo

muốn ngã.

“ Đại ca chỉ nói đùa mà thôi!” Thượng Quan Phi Lũng lập tức an ủi. “ Đừng khóc, Vô Danh sẽ đến nữa, muội không cần lo lắng đâu!”

“Thật. . . . . . Thật sao! ?” Nàng không yên tâm hỏi.

“Thật.” Nếu như tên kia bốn năm nay ra vào Thượng Quan gia như chỗ

không người thì cho dù Thượng Quan gia có cho thêm nhiều hộ vệ nữa cũng

cản không được hắn.

Nhưng hỏi nàng như vậy, cũng đủ cho hắn biết Bắc Cung Vô Danh có mấy phần cân lượng ở trong lòng Lam nhi rồi.

“Vô Danh là người tốt.”

Nàng lúc này mới chậm rãi đi về phía hắn “ Đại ca đừng hung dữ với hắn!”

Thượng Quan Phi Lũng ôn hòa cười một tiếng.

“ Tốt, ta sẽ không hung dữ với hắn” hắn nói. “ Nhưng mà đại ca muốn muội đáp ứng đại ca một chuyện!”

“Chuyện gì?”

Gương mặt nàng tràn đầy nghi ngờ.

“ Nếu như về sau gặp phải bất kỳ chuyện gì muội không thích, muội

nhất định phải nói ra. Nếu như không có ai nghe muội, muội liền nói cho

đại ca biết!” hắn không hy vọng nàng vì thuận theo người khác, quên đi

bản thân mình.

“ Chuyện muội không thích?” Nàng không hiểu lắm.

“ Giống như chuyện muội không thích xem đại phu nhưng lại không nói

ra vì không muốn làm cho cha mẹ lo lắng khổ sở!” hắn nêu ví dụ.

“Nhưng là. . . . . .”

“ nếu như muội không muốn nói cho cha mẹ, thì hãy nói cho đại ca

biết, đại ca sẽ xử lý giúp muội. nhưng mà tuyệt đối không được miễn

cưỡng bản thân mình, phải tận lực làm cho mình vui vẻ, hiểu chưa?”

Thượng Quan Phi Lũng giải thích.

“ Vâng!” nàng cố gắng hiểu những lời hắn nói.

Giống như Bắc Cung Vô Danh nói, nếu thật sự thương nàng, thì để cuộc sống của nàng trôi qua vui vẻ mới là trọng yếu nhất.

Đem tình hình của Lam nhi nói ra một lần, sau đó nói về chuyện của

Bắc Cung Vô Danh công thêm chuyện phát sinh tối ngày hôm qua nói cho cha mẹ biết, Thượng Quan Phi Lũng hy vọng cha mẹ có thể đồng ý.

“ Cha, mẹ bất luận là Lam nhi như thế nào, cũng đều là nữ nhi của nhà Thượng Quan, không phải sao? Coi như mẹ lo lắng Lam nhi sau này không

tìm được chồng tốt thì lại có làm sao? Thượng Quan gia tuyệt đối có năng lực chiếu cố cho Lam nhi cả đời này!”

“ Chúng ta có thể chăm sóc cho Lam nhi cả đời, nhưng không có nghĩa

là có thể mang lại cho Lam nhi hạnh phúc!” Thân là mẹ, Thượng Quan phu

nhân vẫn ưu tư nặng nề. Lam nhi nếu phải cô đơn cả đời, thì như thế nào

có thể vui vẻ đây?

“ Mẹ, con hiểu băn khoăn của người, nhưng Lam nhi thiên tư chưa đủ là sự thật, nếu như có cơ hội thay đổi thì chúng ta nhất định sẽ không

buông tha. Nhưng nửa năm qua Lam nhi đã xem biết bao nhiêu đại phu rồi,

kết quả vẫn không thay đổi!” Thượng Quan Phi Lũng tạm dừng lại “ Mẹ, mẹ

biết không? Lam nhi cho rằng mình đã sinh bệnh gì, cho nên mới phải xem

đại phu. Muội ấy sợ xem đại phu, nhưng không dám nói, bởi vì muội ấy

không muốn cha mẹ khổ sở lo lắng, sợ nghịch lại ý cha mẹ. Chúng ta muốn

suy nghĩ cho Lam nhi, nhưng lại suýt chút nữa làm hại Lam nhi rồi, tối

hôm qua…” hắn khép mắt lại nói “ Nếu như tối hôm qua chúng ta không cứu

được Lam nhi…”

Lời sau hắn không cần phải nói, vợ chồng Thượng Quan Nghiệp cũng biết kết quả, nhưng điều làm Thượng Quan phu nhân khiếp sợ chính là lời

trước đó của Phi Lũng.

“Lão gia. . . . . .” Thượng Quan phu nhân nhìn về trượng phu.

“ Phu nhân, Phi Lũng nói rất đúng!” Thượng Quan Nghiệp khẽ ôm thê tử “ Lam nhi thiên tư chưa đủ, nhưng nó đơn thuần thiện lương, hiểu được suy nghĩ của người khác, vì không để chúng ta lo lắng mà tình nguyện chịu

khổ sở một mình, có nữ nhi như vậy chúng ta cũng nên thõa mãn rồi!”

“Nhưng là. . . . . .”

Bà vẫn rất hy vọng nữ nhi được bình thường…

“Thành thật mà nói, ta lại cảm thấy Lam nhi như vậy rất tốt, nó vĩnh

viễn là tiểu nữ mà Thượng Quan Nghiệp ta yêu thương nhất!” không lấy

chồng mới tốt, hắn mới không hy vọng con gái mình thương mình đau từ nhỏ tới lớn, quay đầu lại đã biến thành con người ta, con gái có thể vĩnh

viễn ở lại bên cạnh hắn là tốt nhất.

Bắt đầu từ bây giờ, Thượng Quan gia không cần đại phu nữa. hắn muốn

nghiêm khắc hơn tăng cường huấn luyện mấy đứa con trai, để cho bọn nó có năng lực tuyệt đối có thể bảo vệ nữ nhân của Thượng Quan gia.

Chuyện tối ngày hôm qua, tuyệt tuyệt đối hắn không cho xảy ra nữa!!!

Không cần xem đại phu nữa, nụ cười của Thượng Quan Lam Tuyết rạng rỡ hơn rất nhiều.

Mà Thượng Quan Nghiệp cũng bảo vệ cho con gái rất tốt, không hề để cho con gái phải chịu một nguy hiểm gì nữa.

Mặc dù Thượng Quan Lam Tuyết thiên tư chưa đủ, nhưng dung mạo của

nàng theo thời gian lớn lên, lại càng thêm tuyệt mỹ thoát tục. Đến t