
c trước
chỉ cần nghĩ đến cháu gái vì đến thăm bọn họ mới có thể nửa đường gặp chuyện không may, bà không
thể không tự trách.
“Được rồi, đừng đứng ở ngoài nói chuyện, vào trong phòng uống chén trà nóng.”Lí lão vụng trộm lau
đi nước mắt trên khóe mắt, phân phó A Tuyền chuẩn bị tốt trà nóng, thúc giục hai người đang ôm
nhau tiến vào tiểu đại sảnh.
Ba người một bước vào phòng khách, còn chưa ngồi vào chỗ của mình, Lí lão nhịn không được hỏi
cái bọn họ giữ trong lòng ba tháng
“Lưu Ly, nương con viết thư thật không minh bạch, nói cái gì mà con đã tỉnh, nhưng lại mất tích,
chúng ta đang định đi một chuyến đến Thanh Long thành, không nghĩ tới con lại đến đây trước.”
“Ngoại công, ngoại bà, thực xin lỗi, làm hai người lo lắng.”Bùi Lưu Ly ôm bà ngoại xong, lại tiến
vào trong ngực ngoại công,áy náy nói.
Lí lão đau lòng nhẹ ôm nhẹ cháu gái, nhìn thấy cháu gái bình an vô sự, ông an tâm.
“Lưu Ly, con có chuyện gì muốn nói cho ngoại bà hay không?”Lão phu nhân thử hỏi, một đôi mắt
lão không khéo đảo quanh người cháu gái.
“Đúng vậy. Lưu Ly, con mau đem sự tình kể lại cho rõ ràng, sau khi con tỉnh lại tại sao lại mất tích?
Cha nương con đều đang vội muốn chết.”Lí lão khẩn trương hỏi cháu gái trong lòng.
Lưu Ly do dự, mới đưa chuyện hồn phách rời khỏi người, chuyện gặp gỡ Mạnh Ứng Hổ toàn bộ nói
một lần.
“Thật sự rất huyền bí, xem ra con cùng Hổ gia thật có duyên phận.”Lão phu nhân nghe cháu gái kể
xong chấn động, thiên hạ thật sự là vô kỳ bất hữu, không nghĩ tới lại phát sinh trên người cháu gái.
Nghĩ đến ban đầu bà đem Hổ gia cùng cháu gái ghép thành một đôi, xem ra nay không cần bà mở
miệng.
“Cái gì mà duyên phận! Họ Mạnh thật đúng là lớn mật, trong mắt còn có vương pháp sao! Dám bắt
Lưu Ly đi, hay là hắn khi dễ chúng ta sao?”Lí lão nghe xong, bất giác lòng đầy căm phẫn, hận không
thể lập tức báo quan bắt người.
“Lão gia, ông có thể không cần kích động như vậy được không?”Lão phu nhân trừng mắt nhìn ông ấy
liếc một cái, lại nhìn về phía cháu gái,”Ta lúc trước còn kỳ quái tại sao Hổ gia đem chuyện sinh ý
chuyển cho thước phô chúng ta làm, nguyên lai là vì con a.”chính cái gọi là nước phù sa không rơi
xuống ruộng người ngoài, lại có thể thuận thế mượn quan hệ cùng hai lão bọn họ, không hổ là Hổ gia.
“Ta mới không hiếm lạ sinh ý của Mạnh gia bọn họ!”Lí lão thổi râu trừng mắt. Ông giữ gian tiểu mễ
phô này không phải vì kiếm tiền, thuần túy là vì làm việc cho qua ngày tháng nhàn rỗi thôi.
Lí lão phu nhân lười quan tâm hắn, vỗ nhẹ tay nhỏ bé của cháu gái, từ ái nói:”Lưu Ly, kỳ thật con
thích Hổ gia đúng không? Nếu không con sẽ không một mặt giận hắn tính kế con, một mặt luyến tiếc
rời đi đúng không?”
“Ngoại bà, bà thật sự hiểu con.”Bùi Lưu Ly ngượng ngùng thừa nhận.
“Cũng tốt. Khiến cho Hổ gia luôn luôn tự cho mình cao cao tại thượng biết cháu gái bảo bối của ta
không phải hắn muốn lấy là có thể lấy, khiến cho hắn nếm mùi thất bại đi.”Lão phu nhân cũng tán
thành cháu gái làm như vậy, bà tin tưởng với trí tuệ của cháu gái sẽ biết nên làm như thế nào .
“Ta không tán thành Lưu Ly gả cho Mạnh Ứng Hổ!”Lí lão ở một bên hô. Nam nhân kia tâm cơ quá
sâu trầm, ông không thích.
Hai nữ nhân vẫn không có quan tâm đến ông ta, tiếp tục tán gẫu.
“Trong Mạnh phủ bảy vị phu nhân cùng chín vị thiếu gia, tiểu thư đối với con được không?”Lão phu
nhân lo lắng hỏi, dù sao Mạnh phủ gia nghiệp to lớn, chỉ sợ cháu gái bị ủy khuất.
“Mọi người đối với con tốt lắm. Chẳng qua làm con bất mãn nhất là Mạnh Ứng Hổ cứng rắn muốn
con sáng tinh mơ cùng cả nhà bọn họ dùng đồ ăn sáng, làm hại con lúc nào cũng phải tìm thời gian
ngủ bù.”Nói tới đây, nàng liền cảm thấy chính mình thực ủy khuất. Mỗi sáng sớm, Mạnh Ứng Hổ tự
mình đến áp tải nàng đi dùng đồ ăn sáng, làm cho nàng muốn chạy trốn một lần cũng không được, ai!
“Vậy là tốt rồi.”Lí lão phu nhân khẽ vuốt hai má cháu gái, cháu gái sớm nên xuất giá, lúc này lại gặp
Hổ gia, lại được người Mạnh gia thích, bà an tâm.
“Ngoại bà, thời điểm không còn sớm, con muốn trở về, lần sau lại đến nhìn bà cùng ngoại công.”Bùi
Lưu Ly nghĩ Mạnh Ứng Hổ có lẽ đã ở trong phủ chờ nàng cùng nhau dùng bữa tối, muốn chạy nhanh
trở về.
“Lần sau cùng Hổ gia đến đây đi.”Lí lão phu nhân nắm tay cháu gái cùng ra ngoài. Có lẽ cháu gái
chưa phát giác, nhưng bà sớm phát hiện cháu gái sớm đem Mạnh phủ trở thành một cái nhà khác.
“Làm gì vội vã hồi Mạnh phủ, cũng không lưu lại ăn bữa tối.”Lí lão đi theo phía sau hai người, nghĩ
đến đã lâu không gặp cháu gái, mới đến không bao lâu lại vội đi, nhịn không được mong mỏi.
“Ngoại công, ta đi trước, lần tới ở lại cùng người dùng bữa.”Bùi Lưu Ly cười đối với vẻ mặt không
hờn giận của Lí lão dỗ.
Hướng hai người vẫy tay cáo biệt, liền đi ra ngoài nơi Tiểu Phượng chờ, nàng đến đỡ Lưu Ly lên xe.
Mới mở cửa xe, chưa thấy rõ, đột nhiên hoa mắt, thân mình bị kéo vào, nàng kinh hô một tiếng, ngay