Polly po-cket
Bách hợp lại thượng đan phi hiệp

Bách hợp lại thượng đan phi hiệp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322215

Bình chọn: 9.5.00/10/221 lượt.

chi vị lão gia gia này.

" Ai! Ta ở nơi này đã quen , giờ đến trấn trên sống ngược lại không biết nên làm cái gì. Tiểu cô nương, ngươi muốn đi lên chỗ nào? Người nhà của ngươi chưa cùng một chỗ với ngươi sao" lão quan tâm hỏi.

Bách Hợp buông bát, sắc mặt ảm đạm xuống: " Phụ mẫu ta rất sớm liền đã qua đời, trong nhà chỉ có hai tỷ tỷ chiếu cố ta. Hiện giờ ta cũng lớn thành người, cho nên muốn đến vào giang hồ vừa đi vừa tôi luyện chính mình, đừng cho các tỷ tỷ luôn lo lắng cho ta."

" Tiểu cô nương, suy nghĩ của ngươi tuy rằng tốt lắm, chính là bên ngoài không thể so trong nhà, có rất nhiều nhìn không thấy nguy hiểm, nhất là ngươi lại bộ dạng tiêu trí như vậy, vạn nhất gặp gỡ người xấu, đối với ngươi nổi lên ngạt niệm, thật là làm sao bây giờ? Vẫn là sớm làm về nhà đi, không cần xông loạn ."

Nàng đùa bỡn thùy mái tóc dài trên vai, lắc đầu: " Không được, ta nếu đã muốn đi ra, không đi xem đủ dáng dấp giang hồ là gì tuyệt không trở về. Lão gia gia, cám ơn ngài quan tâm, bản thân ta sẽ cẩn thận, phụ thân ta từng dạy ta một ít công phu phòng thân, cho nên không sợ bị người khi dễ." Lão sài phu cũng không biết nên hướng nàng giải thích như thế nào. Trên giang hồ nguy cơ rất lớn, giống nàng như vậy một vị Tiểu cô nương nhỏ tuổi, sớm hay muộn bị người khác nuốt ăn nhập phúc, thảm hơn còn có có thể lưu lạc kỹ viện, kia có thể sánh với cái chết còn thống khổ hơn.

" Lão gia gia, không cần lo lắng, ta đáp ứng các tỷ tỷ một tháng sau trở về nhà, tuyệt không sẽ ở bên ngoài quá lâu. Hơn nữa ta tin tưởng trên giang hồ nhất định cũng có người tốt, chỉ cần cùng người tốt làm bằng hữu ta liền an toàn, đây là tỷ tỷ nói cho ta biết, tuyệt không sẽ có vấn đề gì." nàng khờ dại đem sự tình nghĩ trong đầu rất đơn giản.

" Vậy bản thân cô nương phải cẩn thận một chút, nếu phát giác có gì không ổn, hãy mau bỏ trốn, biết không?" lão sài phu căn dặn.

" Vâng, đây là đương nhiên, ta không ngốc như vậy." nàng đối với năng lực chính mình rất có tin tưởng.

Chờ ăn no nê một chút, đã muốn là chín ngọ trôi qua. Bách Hợp theo bên hông lấy ra chiếc túi, bên trong chỉ có mười đồng tiền, đó là thứ nàng thật vất vả bảo toàn.

" Lão gia gia, hai đồng tiền này ngài nhận lấy, xem như là tiền cơm cho ngài.”

" Không cần, tiểu cô nương, cũng không phải là đồ ăn ngon gì, lấy cái gì, chính cô nương giữ lại đi, bên ngoài khó lúc đầu đều phải dùng đến bạc, nhưng mà đừng có đánh mất đây."

Nàng đành phải lại đem bỏ vào túi thu hồi: " Lão gia gia, đến trấn phía trước phải đi bao lâu, có xa hay không?"

" Không xa, nhưng đi bộ cũng phải đi nửa canh giờ, như vậy tốt lắm, chờ một chút ta cũng muốn đến trấn trên một chuyến, ta thuận đường giúp cô nương."

" Thật tốt quá, lão gia gia, có thể gặp ngài thật tốt." nàng lòng mang cảm tạ nói.

Lão sài phu thấy nàng vừa nói cũng cười : " Có thể gặp cô nương coi như là chúng ta hữu duyên, tiểu cô nương, cô nương chuẩn bị ở trấn trên bao lâu? Trấn trên có chút việc, thường trông gà hoá cuốc, thần hồn nát thần tính, cô nương nếu phải ở trấn trên, trong lời nói nên cẩn thận một chút, để khỏi phải gặp tai họa."

" Sao? Có chuyện gì hay sao?" lòng hiếu kỳ của nàng bị gợi lên.

Lão tiếp tục nói: " Nửa tháng trước, thủ phủ thứ nhất của trấn trong nhà bị trộm, cộng lại hình như là bị lấy đi ba trăm lượng bạc, kẻ trộm kia chính là cả gan làm loạn, còn lưu lại tờ giấy, tự xưng ‘Đan Phi hiệp đạo’; ngày hôm sau, một số người nghèo khổ ở trấn trên người ta đều thu được bạc hắn đưa tới, việc này càng chọc tức vị thủ phủ kia, báo quan muốn bắt hắn xử lý nghiêm khắc, chính là dân chúng nhóm lại che chở hắn, cho nên cả trấn vì chuyện này mà gà chó không yên." " Như vậy hiệp đạo kia là người tốt!" có thể có thiện tâm như vậy nhất định là người tốt, nàng nếu có thể tìm được hắn, cùng hắn làm bằng hữu, bồi hắn cùng nhau lưu lạc giang hồ thì tốt rồi.

" Mặc kệ là hiệp khách thế vẫn là trộm, tóm lại một câu, hắn đích thật là lấy đi không ít bạc của kẻ đó. Đầu mục quan phủ sai người muốn bắt hắn, thủ phủ cũng mời đến vài vị là người trong giang hồ, không bắt được hắn cũng không thể đưa hắn bầm thây vạn đoạn. Mấy ngày nay không khí trấn trên thập phần khẩn trương, ngươi nếu ở tại trấn trên, vào buổi tối cũng đừng chạy loạn."

" Ta sẽ chú ý đích, bất quá ta thật muốn gặp mặt vị hiệp đạo kia có bộ dáng ra sao." nàng tự nhủ nói. Liền như vậy, chỉ cần đi theo Đan Phi hiệp đạo, sẽ không sợ bị người khác khi dễ.

Lão sài phu lấy xe đưa nàng đến trấn trên, Bách Hợp liền hướng lão cáo từ.

Tiếp cận thị trấn này thường thục, vị cư giao thông trọng yếu, bởi vậy thập phần phồn hoa. Bách Hợp lần đầu nhìn thấy người nhiều như vậy, nhất thời trợn mắt há hốc mồm, cười toe toét nửa ngày. Tựa như bà già tiến đến khuôn viên lộng lẫy, đối với cái gì đều mới mẻ. Bán hàng rong giữa ngã tư đường, có đồng ngoạn, có lẻ miệng, có vải vóc, cái gì cần có đều có. Đám người lui tới, nam nữ già trẻ, muôn hình muôn vẻ, thấy nàng mắt không rảnh cấp.

" Khách quan, mời vào, uống một ngụm trà nghỉ chân một chút." tiểu nhị của một trà điếm nhỏ đứng ở cửa vội tiếp đón khách.