Old school Swatch Watches
Bách hợp lại thượng đan phi hiệp

Bách hợp lại thượng đan phi hiệp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322800

Bình chọn: 9.5.00/10/280 lượt.

, mau bắt hắn lại."

Chợt thấy ven đường con ngựa già buộc lại, chàng tâm sinh một kế, bay nhanh tiến lên cởi dây thừng xuống, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm lấy tay đem Bách Hợp cũng lên lưng ngựa.

" Gia!" chàng súy động dây cương ra roi con ngựa già.

" Tê……." ngựa già khai vó, thẳng tắp đi hướng phía trước.

Bộ khoái cùng nha dịch giương cánh tay muốn ngăn trụ ngựa, lại sợ chết thảm ở dưới vó ngựa, đều tránh đi.

" Các ngươi còn chưa cút khỏi, không sợ bị ngựa đá chết hay sao?” chàng ổn định dây cương, nhất nhất đem người khác bỏ qua một bên.

Bách Hợp ngồi ở phía sau ôm lấy thắt lưng chàng, để ngừa ném rơi trên mặt đất đi.

Rốt cục thành công thoát khỏi bọn họ, Đan Phi giục ngựa tiếp tục đi trước, nhưng này chút bộ khoái không cam lòng đứng lên tiếp tục truy bắt.

" Nha đầu ngốc, đem mấy trăng lượng bạc còn lại trong bao quần áo rơi ra trên mặt đất, nhanh lên!" chàng nghĩ đến một diệu chiêu.

" Hảo." nàng mặc dù không rõ, vẫn là nhanh nghe theo.

Khi nàng đem một phen đem bạc ném xuống đất, người qua đường hai bên vừa thấy trên mặt đất chính là bạc, bất chấp nguy hiểm chạy vội tới ngã tư đường, vội đoạt lấy.

Tham lam của người bởi vậy có thể thấy được. Người lập tức chen chúc đi ra ngăn chặn đường, bọn nha dịch khó khăn nặng nề mà lướt qua bọn họ, có rõ ràng đi theo xoay người.

Mà ngựa già sớm chở hai người thoát được thật xa, chỉ còn lại có một điểm đen nhỏ. (thương ca ca quá, ; ; bà điên chết bầm muốn đánh cho một trận)

*************

Chạy vội đến một đoạn đường ngắn, ngựa già rốt cuộc dừng lại, bọn họ đành phải bỏ qua.

" Cáp… không nghĩ tới bạc này còn có thể cứu chúng ta một mạng, không uổng phí ta tân tân khổ khổ trộm nó ra."

Hai người đã ra trấn, tới nơi này rồi sẽ không ai đuổi tới.

" Đại Phi, quan ấn này làm sao bây giờ? Chúng ta mang theo nó cũng vô dụng." Bách Hợp hỏi.

Chàng nghĩ: " Có, chúng ta đem theo nó, làm cho người ta tìm không thấy là được."

" Hảo! Nơi này có cây, chúng ta chôn ở dưới tàng cây được lắm."

Hai người giống như hai đứa tre lớn xới đất, hình thành cái hố nhỏ, mới đưa quan ấn bỏ vào, một lần nữ cho ổn, vuốt lên dấu vết mặt trên.

" Như vậy sẽ không phát hiện. Hừ! Xem hôn quan kia có bản lĩnh hay không tìm được." chàng chí đắc ý đầy đất nói.

" Chúng ta hiện tại phải đi đâu? Nơi này thì sao?"

" Tiếp qua nơi này đảm nhiệm hay không đảm nhiệm chức vụ là Ngu Sơn trấn, chúng ta tới trấn trên mua chút lương khô cùng một con ngựa, đến thường thục nữa, ta nghĩ bọn họ sẽ không đuổi tới chỗ này."

" Cũng không nhất định." Thanh âm một nữ tử trả lời chàng.

" Ai?! Là ngươi!" Đan Phi mở mắt to, căm tức nàng.

Tiếng cười của Đường Lâm là loại tươi cười thực hiện được mục đích, xinh đẹp lại ác độc.

" Không tồi, là ta, thực kinh ngạc sao?" nàng cười nói khanh khách.

" Ngươi… ta hiểu được, đêm qua người đó chính là ngươi." chàng đột nhiên hiểu.

" Hiện tại mới biết được đã quá muộn, Đan Phi. Ta nói rồi làm ta tức giận mọi người phải nhận được báo ứng, ngươi chính là một trong số đó. Ta làm cho các ngươi biểu tình giống như uyên ương bỏ mạng, nơi nơi bị người truy nã, từng trấn đều dán công văn bắt ngươi. Ngẫm lại xem. Nhất định chơi đùa tốt lắm a... "

" Bà điên ngươi, có bản lĩnh đấu đơn độc với ta, chơi loại này kỹ xảo âm hiểm, thật sự là mất hết mặt Đường môn." chàng mắng nàng một chút.

Nàng nổi giận nhe răng trợn mắt: " Hảo, hôm nay ta muốn cho ngươi biết người Đường môn chúng ta không phải dễ khi dễ như vậy, ta muốn cho ngươi hối hận vì đã nhục mạ ta."

" Ta phải sợ a!" chàng đùa cợt nói.

" Ngươi… muốn chết!" song chưởng của nàng đánh về phía mặt chàng, móng tay mười ngón phiếm dị quang, chứng minh trên tay nàng đã vẽ loạn độc dược.

Đan Phi lấy tay áo cách xa nhau. Nàng trừ bỏ sử độc, công lực kém chàng rất nhiều. Hai người có qua có lại, quyền của chàng tăng mau, Đường Lâm cơ hồ chống đỡ không được.

Bách Hợp ở một bên quan tâm chú ý an nguy của Đan Phi, vừa khổ không giúp không được gì.

Qua ba chiêu, chàng đã không hề ham chiến, không đếm xỉa tới cố tình gây sự của bà điên này.

" Đây là ngươi tự tìm, đừng trách ta ra tay không lưu tình." chàng quát.

Tay áo dài mãnh vung lên, lực đạo phác trên hai má của nàng, " ba" một tiếng giống như đã trúng bàn tay rung động. Đường Lâm sau này lui lại mấy bước, vỗ về trên đốt hồng ẩn ẩn làm đau, trong lòng hiện lên sát khí.

Không biết khi nào trong tay nàng đã có ống hàn hơi, đặt ở bên môi thổi, một đạo sương khói vô sắc vô vị tràn ngập đi ra.

" Có độc!" hai tay chàng dùng sức phát quyền, vận dụng quyền phong kính nói đem nó quay về, muốn lấy một thân nói, còn giữ lại một thân.

Tại nơi trong nháy mắt, chàng quay đầu hướng đứng Bách Hợp ở cách đó không xa, nàng phải ngừng thở, thiết mạc đem khói độc hấp thụ.

" Đại Phi…" Bách Hợp phát giác không ổn khi đã quá muộn, hiệu quả của khói độc sản sinh thật nhanh.

" Bách Hợp." đây là chàng lần đầu kêu ra tên của nàng, thân hình phút chốc di động, tiếp được nàng thân thể mềm mại đứng không vững .

" A… ngươi cho là ‘ Thất Hồn Yên ’ dễ dàng lẫn mất như vậy rồi chứ? Ngươi