Insane
Bách hợp lại thượng đan phi hiệp

Bách hợp lại thượng đan phi hiệp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322550

Bình chọn: 7.5.00/10/255 lượt.

ấu trong Bảo Khố Đồ giao cho ngươi, chẳng lẽ tất cả đều là lời đồn?"

" Quả thật là lời đồn, tại hạ thật sự không có." y nói đến thế vẫn là không ai tin tưởng.

" Thúi lắm! Vì cái gì nhiều người như vậy không nói, cố tình phải nói ngươi? Rõ ràng là ngươi nghĩ muốn độc chiếm bảo tàng kia." một trong ‘Tung Sơn Tứ Hướng’ đỏ mắt nói.

Đan Phi mất đi kiên nhẫn nói: " Không cần theo chân bọn họ nói lý, chúng ta đi thôi!"

" Hướng chạy đi đâu? Một người trong các ngươi đều đi không được." còn có người muốn làm rõ tình huống không rõ ràng lắm này.

" Ta bước đi cho ngươi xem." không có nơi nào có thể vây khốn chàng được.

Tây Môn Vân chuyển hướng đưa tay để trên sáo ngọc, suy nghĩ nói: Không thoáng ứng phó một chút, bọn họ là sẽ không biết khó mà lui, cái này kêu là làm không được “Hoàng Hà tâm bất tử”.

" Tam đệ, đệ mang Bách Hợp đi trước, ta rất nhanh sẽ đuổi theo các ngươi." Y phải bằng tốc độ nhanh chóng mà điệu bọn họ.

" Hảo, chính huynh cẩn thận rồi." nói xong, Đan Phi liền kéo bách hợp, xuất chiêu bất ý.

Được hiệp trợ của Tây Môn vân, hai người thuận lợi chạy đi vài thước.

" Một mình Tây Môn đại ca không thành vấn đề hay sao?" Bách Hợp quan tâm quay đầu lại vọng.

" Yên tâm, mấy người kia căn bản không gây thương tổn một cây lông tơ của huynh ấy, chính là có chút người rất không biết lượng sức, cũng không xem chính mình trọng bao nhiêu, thực mất mặt."

" Chúng ta phải ở nơi nào chờ Tây Môn đại ca? Nếu như y tìm không thấy chúng ta sẽ lo lắng."

" Nha đầu ngốc, nàng cho là nơi này nhiều, huynh ấy tất nhiên sẽ nghĩ đến chúng ta làm sao chờ huynh ấy! A! Thượng hồ ngay tại phía trước, lần trước chính là ở nơi đó gặp được huynh ấy, đi ra nơi đó chờ đi!"

Lại đi vào thượng hồ, vẫn như cũ là cảnh đẹp như bức tranh, thanh sơn ánh hồ, tâm tình lại cùng lần trước hoàn toàn bất đồng.

" Nha đầu ngốc, chờ sau khi gặp qua các tỷ tỷ của nàng, ta mang nàng trở về dâng hương cho mẫu thân ta cùng vớii sư phụ."

" Đương nhiên hảo, chàng biết không? Thiếp hảo cảm tạ ơn sư phụ chàng, nếu không có ngài, chỉ sợ đời này thiếp cũng không gặp được chàng." nàng nói được tình chân ý khiết, kẻ khác lòng xao động.

Đan Phi ngỡ ngàng nhìn nàng, cảm thấy được chưa từng nhanh như vậy, mừng rỡ ngực đều nhanh nổ tung .

" Thật sự? Nàng không tức ta luôn hung nàng, rống nàng, động bất động liền đuổi nàng đi hay sao?" chàng nhẹ phẩy sợi tóc của nàng, nhìn kỹ nàng.

Bách Hợp dịu ngoan phe phẩy trán: " Không, thiếp hiểu được kia không phải lời thiệt tình của chàng, hiện tại chàng không phải đối với ta tốt lắm hay sao? Thiếp thích nghe chàng rống thiếp, mắng thiếp."

" Ngu ngốc, nàng cuồng bị ngược đãi a! Nếu không sư phụ ta nói không thể tin tưởng nữ nhân, ta cũng không nghĩ muốn đối xử với nàng như vậy, kỳ thật lòng ta lý một mực giãy dụa, cũng rất thống khổ." chàng đã không hề đối nàng giấu diếm ý nghĩ của chính mình.

" Vì cái gì sư phụ chàng chán ghét nữ nhân như vậy?" nàng lúc này mới hiểu được “chứng cự nữ” của chàng từ đâu mà đến.

Chàng tựa vào đại thụ làm điểm tựa, cùng nàng rúc vào cùng nhau: " Sư phụ ta thởi điểm tuổi trẻ từng rất yêu một nữ nhân, vì muốn được đến phương tâm của nàng, sư phụ đem tất cả tài sản đều cho nàng, hơn nữa nhận lời từ nay về sau cải tà quy chính, một lần nữa làm người, cố gắng làm việc nuôi sống nàng. Không nghĩ tới cách một tháng, một ngày nào đó sư phụ về đến nhà, lại nhìn thấy người đi - nhà trống, nữ nhân kia đem tất cả mọi thứ trộm đi . Sư phụ vốn không chịu tin tưởng nàng hội phản bội người, liền vẫn chung quanh tìm kiếm nơi nàng sống."

" Tìm được rồi hay sao?" lòng của nàng đồng tình mà hướng lên .

" Tìm được rồi, nàng lại thông đồng thượng một vị công tử có tiền. Khi sư phụ giáp mặt chất vấn nàng, nữ nhân kia còn đúng lý hợp tình nói đó là sư phụ cam tâm tình nguyện cho nàng, hơn nữa nàng quá không quen cái loại kham khổ này, bằng mỹ mạo của nàng đủ để xứng nam nhân tốt, còn đối sư phụ ta nói rất nhiều ác độc, chanh chua trong lời nói. Từ lần đó về sau, sư phụ sẽ không tin tưởng nữ nhân; năm đó gặp khi gặp được mẫu thân ta, người vốn không nghĩ bất kể nàng, sau lại xem ta thật sự đáng thương, mới ngoại lệ thu lưu mẫu tử chúng ta, không bao lâu mẫu thân ta bệnh chết, người thu ta làm đồ đệ, nuôi nấng ta lớn lên."

" Có thể thấy được sư phụ chàng tuy rằng chán ghét nữ nhân, bất quá cũng người tốt có tâm địa thiện lượng, không có bỏ lại mẫu tử chàng mặc kệ, cũng may mắn thiếp không thật sự bị chàng mắng đi, bằng không hiện tại thiếp cũng sẽ không với chàng cùng một chỗ ." nếu chính mình không có được tinh thần bất khuất, làm sao được đến thắng lợi cuối cùng?

Đan Phi xoa bóp hai má của nàng: " Đúng vậy! Nàng là tiểu da mặt dày, đuổi đều đuổi không đi, mặt dày mày dạn giữ chặt nam nhân, thực không e lệ."

" Chán ghét, chàng cười người ta." Khuôn mặt nàng hồng nhuận, làm cho người ta nhịn không được nghĩ muốn trộm hương.

Chàng đưa môi để trên cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Bách Hợp lặng lẽ đặt lên cánh tay dựa vào chàng.

Đầu lưỡi so với lần hôn trước có thêm chút làm càn, tham lam trong thần nước mật