
c cũng không mở miệng.
Nhất thời tan nát cõi lòng như có một thanh đao sắc bén đâm về tim của mình, anh đau đến dã thú bị thương gào khóc trong lòng, nhưng cô không biết.
Cô cũng sẽ không biết, bởi vì anh duy nhất còn dư lại chỉ có tôn nghiêm.
Ngàn Thần buông cô ra, sau đó chật vật lui về phía sau, thanh âm tràn đầy đau khổ nói: “Đây là báo ứng, báo ứng anh trước không hiểu chuyện, cho nên khi gặp tình yêu nhất định sẽ có nhiều đau khổ cùng vết thương”
Tiểu Miêu mới muốn mở miệng, anh đã xoay người, sau đó lớn tiếng nói: “Lâm Tiểu Miêu, xem như em lợi hại, để cho bổn thiếu gia yêu phải thảm như vậy. Chúc em cùng người thanh niên ưu tú đó hạnh phúc vui vẻ.”
Anh rốt cục quyết định, từng bước một rời đi cô.
Không khí đã hết sức bi thảm, ông trời già tựa hồ cảm thấy còn chưa đủ, cư nhiên đổ xuống một hồi mưa phùn.
Ngàn Thần ở trong mưa phùn , bóng lưng thoạt nhìn cô đơn đau thương..
Tiểu Miêu đột nhiên như ở trong mộng mới tỉnh, hướng về phía bóng lưng của anh rống to, “Ngàn Thần chết tiệt, anh dám đi thêm một bước.”
Ngàn Thần ngây ngẩn cả người, cẩn thận xoay đầu lại, đối với cô đáng thương nói: “Sao không thể đi? Em không yêu anh, muốn anh.”
Một chút báo trước cũng không có, Tiểu Miêu giống như con mèo hoang một dạng xông tới, đánh về phía anh, hai tay dùng sức ôm lấy cổ của anh, cong lên cái miệng nhỏ nói: “Em yêu, em muốn, cho nên anh không được phép đi.”
Tròng mắt đen của anh lập tức như nhặt được sinh mạng lóe sáng, mừng rỡ như điên hỏi: “Em nói em nguyện ý trở lại bên cạnh anh?”
“Em nguyện ý, bất quá đầu tiên nói trước, em việc học quan trọng đầu tiên , anh phải thứ hai, hơn nữa em hi vọng anh có thể cố gắng hướng gia gia chứng minh, anh và em ở chung một chỗ, chỉ trở nên tốt hơn, sẽ không thay đổi thành hư, anh phải cố gắng để cho ông chấp nhận em, làm được không?”
“Tuyệt đối không thành vấn đề.”
Anh cúi đầu muốn hôn cô nhưng bị cô mau tránh ra.
“Tiểu Miêu?”
“Khoan, nếu như có một ngày anh không còn thương em, thì phải nói cho em biết.”
Như vậy cô mới phải tìm thêm người, tránh cho thua thiệt.
“Không thể nào, anh cả đời chỉ yêu con mèo nhỏ ngốc nghếch này.” Anh nhìn chằm chằm cô, mừng như điên, tự tin lại trở về trên người của anh.
Đây mới là cô biết rõ không ai bì nổi với Thái tử.
“Vậy bây giờ có thể để cho anh hôn đi?”
Tiểu Miêu xấu hổ hai mắt nhắm lại, đang chuẩn bị tiếp nhận người yêu hôn . . .
.
“Ngươi tên dâm tặc này không cho phép nhúc nhích!”
Tiểu Miêu tâm giật mình, không thể nào? Cái thanh âm này. . . . . .Cô nhìn thấy sau lưng thì không khỏi giật mình.
“Ba, làm gì mang dao?”
“Tiểu Mimi a! Đây là ba xem học từ ti vi , tùy thân mang tiểu dao phòng thân a! Con xem bây giờ cũng có thể sử dụng?” Khẩu khí của ông một bộ dương dương đắc ý.
“Ba, người ta là mang tiểu dao, cái ba mang chính là dao làm thức ăn đấy! Có thể hay không quá khoa trương?”
“Không nói nhiều! Mau qua bên này với ba, để cho ba cùng cái tên đạo tặc này đại chiến ba trăm hiệp.” Ông còn dùng con dao trong tay ở giữa không trung quơ múa mấy cái.
Tiểu Miêu mặt thật là nóng mặt, rất muốn đào cái hố nhảy xuống.
Lúc này, Ngàn Thần không sợ hãi chút nào đứng ở trước mặt vợ chồng Lâm gia, cung kính lễ độ tự giới thiệu mình, “Bá phụ, bá mẫu, chào hai người, chau tên là Ngàn Thần, là bạn trai Tiểu Miêu .”
Anh nói vừa xong, lập tức nghe được thái đao rơi , thất thanh vang lên.
“Bạn trai? Tiểu Mimi a! Con mới mấy tuổi, cái gì bạn trai? Ba không đồng ý.”
“Ba, ba cũng không phải vừa thay con tương thân sao?”
Đối với rống!
“Dù sao, kia với con rất hợp, A Văn là có phẩm chất bảo đảm , là sinh viên đại học, lại có tiền.”
“Bá phụ, cháu cũng là sinh viên đại học, nhà cũng rất có tiền.” Ngàn Thần cũng nói lên điều kiện của mình gia nhập hàng ngũ cạnh tranh.
“Đúng vậy! Hơn nữa cái này so A Văn đẹp trai.” Tiểu Miêu cũng lên tiếng hùa theo, đón nhận anh mắt cảm kích của Ngàn Thần, cô đỏ mặt.
“Đẹp trai lại không thể có cơm ăn.”
“Bá phụ, cháu đối với Tiểu Miêu là nghiêm túc, xin bác đáp ứng chúng chau lấy kết hôn là điều kiện trước tiên kết giao.”
“Kết hôn?”
Tiểu Miêu kéo một cái tay áo Ngàn Thần , thấp giọng nói: “Uy! quá xa đi?”
“Em là nữ nhân của anh, không gả cho anh, em muốn gả cho người nào?” Anh cũng nhỏ giọng trả lời.
Vợ chồng Lâm gia cố gắng kéo dài lỗ tai, liều chết muốn nghe trộm hai người lời nói lặng lẽ.
Khi Tiểu Miêu nhìn về phía cha mẹ mình thì bọn họ vội vàng nhìn về phía nơi khác, giả dạng làm một bộ dáng vẻ rất bận rộn
“Ba!”
“Không cần gọi ba.” Ông trừng mắt nhìn thanh niên đẹp trai trước mặt mình, nghiêm nghị rống, “Tiểu tử thối, nếu như ta không đáp ứng?”
“Ba!” Tiểu Miêu không hiểu nổi bình thường ba hiền lành hôm nay sao lại khác thường vậy?
“Con chớ nói vào!” Khó được có cơ hội phát ra uy nghị của lão nhân, ông sẽ không dễ dàng bỏ qua cho .
Ngàn Thần vỗ vỗ tay của cô, muốn cô trước không cần nói, để anh xử lý.
Lúc này, là hai người đàn ông này mặt đối mặt .
“Nếu như bá phụ không chịu, cháu cũng vậy không thể làm gì khác hơn là làm ra hạ sách