Teya Salat
Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325801

Bình chọn: 9.00/10/580 lượt.

ộ Dung lại không cùng đi với anh Tư thì còn ra thể

thống gì nữa.

Tuy hôm nay là yến tiệc cuối năm của công ty tất cả đều là người trong nhà, nhưng cũng có mời những khách hàng tương đối

quan trọng đến dự. Trừ lần này không nói đến thì chị ta cũng chưa từng

đi ra ngoài xã giao với anh Tư bao giờ.

Mặc kệ là đến chỗ nào,

chỉ cần phải mang bạn gái theo thì lần nào anh Tư cũng đều dẫn tên trợ

lý của mình đi cùng. Đừng tưởng rằng cậu ở nước ngoài mà cái gì cũng

không biết.

Tất cả những gì cậu đang làm đều là vì anh Tư!

Chuyện tình của chị ta cậu cũng hiểu một chút, thậm chí cậu còn biết chuyện

của mẹ và em trai của chị ta ở nước ngoài. Nếu không phải đang ở nhà Mộ

Dung thì chị ta cũng không có bản lĩnh làm như vậy?

Anh Tư từ nhỏ đã thương yêu cậu nhất nên cậu không muốn nhìn thấy anh ấy vì một người phụ nữ mà không màng đến chuyện của công ty. Yêu không có tôn nghiêm

như vậy thì thật không đáng giá.

Huống chi chị ta còn chưa hẳn sẽ tiếp nhận thành ý này?

Cộng thêm chuyện vị hôn phu trước kia của chị ta lại muốn đính hôn với Mộ

Dung Cầm chỉ lớn hơn cậu có hai tuổi thì cậu lại càng thêm bất mãn! Đàn

ông lẫn phụ nữ của nhà Mộ Dung đều có vấn đề rồi? Bị những người có thân phận địa vị kém xa với bọn họ như vậy làm cho phát điên hết rồi sao?

"Cô gái nào?" Giọng nói của Mộ Dung Trần cũng lạnh xuống. Tuy cậu là em

trai mà anh rất thương yêu nhưng không có nghĩa là sẽ để cho nó mạo phạm đến người phụ nữ mà anh yêu.

"Anh Tư, anh là vì cô gái kia và

người nhà của cô ta mà quyết định đến nước ngoài làm việc lâu dài hay

sao?" Cũng không quản nơi này còn có Mộ Dung Khiêm, Mộ Dung Kỳ trực tiếp nói ra.

Vì một người phụ nữ mà thối lui đến nước này, anh Tư làm sao lại vì một người phụ nữ mà đem lý trí của mình ném ra tận sau gáy

như vậy? Cậu tức giận không phải là vì anh đến Luân Đôn tiếp nhận chi

nhánh ở hải ngoại của công ty, mà là vì mục đích thật sự của anh kia,

đó mới là cái làm cho cậu tức giận như vậy .

"A Kỳ, anh không

muốn được nghe lại những lời này lần nào nữa. Cậu tốt nhất là đem những

gì mình biết quên hết đi. Còn nữa, không được dùng từ " cô gái kia" để

gọi vợ của anh. Cô ấy chính là chị dâu danh chính ngôn thuận của cậu

đấy!" Anh nhíu mày, ánh mắt bỗng trở nên lạnh lùng.

Anh thật là

đã xem thường người em trai chưa tới hai mươi tuổi này. Thật không biết

nó có thù nghịch gì với Tình Tình nhưng sự tình của anh không cần phải

giải thích với nó làm gì, chính bản thân anh biết mình đang làm gì là

được rồi.

Có lẽ là trong mắt người khác việc mà anh đang làm là

rất ngớ ngẩn. Nhưng tình yêu không phải là như vậy sao? Yêu một người là do mình tình nguyện, bản thân mình cảm thấy đúng vậy thì cứ làm cho tốt là được rồi.

"Anh Tư. . . . . ."

"Anh có việc đi về

trước! Cũng đừng quên lời vừa rồi anh đã nói." Mộ Dung Trần đứng lên,

liếc mắt nhìn Mộ Dung khiêm, lời mới vừa rồi nói với Mộ Dung Kỳ cũng bao gồm cả Mộ Dung Khiêm vào trong đó.

Chuyện của Tình Tình, anh

muốn để cho cô tự mình quyết định. Nếu đây là bí mật của cô một khi anh

đã đồng ý không nói thì sẽ không bao giờ nói. Nhưng cũng không có nghĩa

là người khác sẽ không nói đến.

Mặc dù người khác này là anh em

của mình nhưng chuyện không nên biết thì vẫn nên không cần biết thì hơn. Anh cũng không biết A Kỳ đã đi điều tra chuyện của Tình Tình lúc nào.

Nhìn bóng lưng của Mộ Dung Trần kiên quyết rời đi, gương mặt âm nhu tuấn mỹ

của Mộ Dung Kỳ không kìm được tức giận nhưng chỉ thoáng qua một chút rồi biến mất ngay.

Thiên hạ này không có vấn đề nào làm khó được Mộ

Dung Kỳ cậu, chỉ cần là chuyện mà cậu muốn làm thì không có bất kỳ người nào có thể ngăn cản được, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi. Nhưng cậu

lại có thời gian vô hạn kèm theo tính nhẫn nại, cũng không cần ở nơi này nhất thời nóng vội làm gì.

Cậu sẽ không để cho anh Tư bị một người phụ nữ không yêu mình nắm mũi dẫn đi đâu.

"Cậu không phải là đang muốn tính toán anh Tư của mình chứ?" Mộ Dung Khiêm

nhìn sang vẻ mặt bất mãn của tiểu quỷ này. Tuổi còn nhỏ nhưng quỷ kế lại rất đa đoan.

"Liên quan gì tới anh chứ? Quản cho tốt vợ của anh

là được rồi." Bị người khác nhìn ra ý định của mình, Mộ Dung Kỳ hung

hăng trừng mắt liếc nhìn Mộ Dung Khiêm. Đừng tưởng rằng bọn họ lớn hơn

cậu mấy tuổi mới gọi là chính nhân quân tử, mới hiểu rõ cái gì gọi là

tình cảm.

Tình cảm? Thứ này trên thế giới chính là không đáng tin nhất!

"Cái tốt của người phụ nữ, không phải tên tiểu quỷ như cậu có thể hiểu được. Ăn cơm nhiều thêm mấy năm nữa rồi hãy trở lại đây dạy dỗ tôi." Người

luôn không nhiều lời như Mộ Dung khiêm tối nay cũng không nhịn được mà

nhạo báng cậu ta.

Cũng không biết chàng thanh niên từ nhỏ đã sống an nhàn sung sướng này rốt cuộc là bị cái gì kích thích, lại có ý tưởng cực đoan như vậy. Mộ Dung Hàng Nhậm và Thái Chi Lan cũng coi là danh

chính ngôn thuận vì vậy cũng không làm ảnh hưởng xấu đến nhận thức về

tình cảm của anh em bọn họ được?

"Tôi mới không giống các anh ngu ngốc như vậy." Mộ Dung Kỳ cũng không muốn cùng Mộ Dung Khiêm nói tiếp,

nếu nói tiếp nữa thì sẽ