
g tựa vào
ngực anh liền ngẩng lên ai oán nói: "Cuộc thi lần này, khẳng định không
tham dự được rồi."
"Không sao, sang năm thi lại." Mộ Dung Trần
nhỏ giọng an ủi, bàn tay vuốt ve vòng eo mảnh khảnh của cô. Tuy nói
rằng sẽ cho cô tự do, nhưng anh cũng không hy vọng vợ của mình sẽ quá
cực khổ!
Thái độ học hành rất nghiêm túc của cô khi ở nước ngoài
làm cho anh không đành lòng yêu cầu cô từ bỏ, nhưng hiện tại đã trở lại, vậy không thể nào để cho cô giống như trước đây vì học tập mà ba bữa
cơm cũng dồn thành một như trước được.
Chuyện phải làm, thì có thể, nhưng mà phải ở trong phạm vi của anh mới được.
"Nếu em thi không đậu thì làm thế nào?" Tình Tình vừa nghĩ tới cuộc thi
nghiêm khắc như đòi mạng kia liền thấy phiền lòng, huống chi trong hai
năm qua vì chăm sóc con trai, thời gian cô dành cho việc học đã ít lại
càng ít, chỉ sợ bản thảo thiết kế của mình không qua được.
"Vậy
thì có quan hệ gì?" Anh bật cười, cúi đầu hôn lên đôi môi như cánh hoa:
"Có kiến trúc sư tinh nhuệ là anh đây giúp đỡ, tất cả đều có thể nắm
trong lòng bàn tay."
"Vậy thì không phải là thực lực của em, hơn nữa chuyện như vậy làm sao có thể làm được?" Cô quả thật rất thích công việc này .
"Anh cam tâm tình nguyện giúp đỡ cho em, chỉ giúp một mình em mà thôi."
"Anh toàn nói lời ngon tiếng ngọt thôi." Cô không chịu, cái miệng nhỏ nhắn
chu càng cao, giống như là đang dụ dỗ anh tiếp tục hôn mình: "Anh chính
là người quỷ kế đa đoan, gian trá giảo hoạt, siêu cấp phúc hắc. . . . . . Ưmh!" Nhất định là lại muốn tính toán chuyện gì với cô rồi.
Cái người xấu này! Lại thành công ngăn chặn cái miệng nhỏ nhắn của cô, không để cho cô tiếp tục oán trách.
Lúc anh buông cô ra, đôi môi anh đào xinh đẹp cười yếu ớt, cô nhìn anh, chợt dịu dàng nói: "Mộ Dung tiên sinh, em thật yêu anh."
"Mộ Dung phu nhân, anh cũng thật yêu em." Đem người yêu dấu ôm vào trong lòng, Mộ Dung Trần hài lòng hít thật sâu.
Đúng vậy, anh yêu cô, không có bất kỳ nguyên nhân gì, chỉ là bởi vì yêu mà thôi.
Còn bữa ăn tối phải tới lúc nào mới có thể ăn, chỉ có trời mới biết!
------ Hoàn chính văn ------ "Ục ục. . . . . ."
Bốn giờ chiều, Mộ Dung Trần khép tài liệu trên tay lại, vuốt ve mi tâm của mình, đè xuống phím hands-free.
"A Trần, gần đây các con đang bận rộn gì?" Là Thái Chi Lan – mẹ anh.
"Mẹ, có chuyện gì không?" Mộ Dung Trần kéo lỏng cà vạt ở cổ áo xuống rồi
đáp. Mấy ngày nay anh đang bận muốn tham gia vào đề án quảng bá công ty
sang thị trường Hongkong, nên bữa tối anh liên tục làm thêm. Hơn nữa cái việc đánh giá và kiểm tra đề án không thể tách ra giao cho người khác,
nếu để cho chị dâu cả biết anh cả lại đang âm thầm muốn thu mua Thương
thị, nhất định sẽ trở mặt với anh ấy.
Ở trước mặt mọi người chị
dâu cả là cô gái dịu dàng động lòng người, chưa bao giờ tham dự vào
chuyện của công ty. Nhưng nếu như chuyện đó liên quan đến chồng của
mình, thì một chuyện nhỏ cũng chưa thoát khỏi lòng bàn tay, nhất là
chuyện này còn liên quan đến cả ba của cô, cô phải đứng ở bên nào? Chữ
Hiếu và tình yêu, phải chọn bên nào đây?
"Con còn không biết
chuyện gì sao? Đã bao lâu rồi con và Tình Tình chưa về nhà ăn cơm hả?"
Thái Chi Lan không nhịn được mà lên tiếng trách con trai. Đã hơn nửa
tháng qua bà chưa được gặp con trai và con dâu rồi
Kể từ sau khi
Tình Tình đi ra ngoài làm việc, bọn họ dời về một căn nhà trong nội ô
sinh sống, sau đó dĩ nhiên danh chánh ngôn thuận chuồng khỏi nhà, bỏ qua một số điều lệ của nhà Mộ Dung
"Mẹ, con là người bận rộn, chuyện này không phải không biết. Làm sao mẹ lại hỏi con chuyện bao lâu rồi
con chưa trở về?" Mộ Dung Trần xoay bút máy trên tay. Lúc nào mẹ anh
cũng quan tâm đến anh như thế? Còn không bằng quan tâm anh cả thêm một
chút, chị dâu cả sắp sinh rồi? Anh lại loay hoay như thần long thấy đầu
mà không thấy đuôi?
"Anh cả của con xuất ngoại rồi, con và Tình Tình lại vừa từ nước ngoài về."
"Mẹ, con thấy hay đợi Tình Tình tan việc rồi, con đi đón cô ấy, có gì nữa
trở về nói được không?" Đúng là cũng lâu lắm rồi bọn họ không gặp Tiểu
Ma Vương rồi. Suy nghĩ một chút cũng thật sự là hổ thẹn khi làm cha mẹ!
Thật vất vả mới có thể đuổi được Thái Chi Lan đi, sau khi Mộ Dung Trần cúp
điện thoại di động lên gọi một dãy số mà anh đã thuộc ngầm lòng.
Tập đoàn lớn của nhà Mộ Dung nắm trong tay cả thị trường công nghiệp, nông
nghiệp và tiền tệ, quyền thế ngập trời, Tình Tình muốn tìm việc làm là
một việc đơn giản, nhưng muốn chân chính đi làm, không để cho người ta
biết cô là con dâu nhà Mộ Dung thì có chút khó khăn.
Thật may là Mộ Dung Trần không biết từ nơi nào đã lấy danh tiếng của nhà Mộ Dung lập một công ty con chuyên về thiết kế cho cô.
Dù sao trong công ty cũng không có ai biết cô là con dâu của nhà Mộ Dung,
cô vui vẻ mà ở đây vừa học tập vừa làm việc. Mặc dù trong việc làm của
cô đã có Mộ Dung Trần trải thảm đỏ, nhưng cô cũng cảm thấy mình thiếu
sót rất nhiều, vì vậy cố gắng vừa làm việc, vừa học hỏi những người
khác.
Hiện tại còn chuyện nào quan trọng hơn chuyện này?
Kể từ sau ngày phỏng vấn thứ