mặt trời mọc đến phát ngấy rồi – Mai trả lời mà mồm vẫn cười toe.
- Thế đi đâu? – Cường cau mày.
- Đi ăn đồ nướng ngoài biển.
1 ng lạnh lùng như Cường cũng xuýt té
ngửa vì câu trả lời của Mai. Chỉ vì đi ăn đồ nướng mà nó dậy từ 4h sáng, trưa xuống nhà hàng ăn cũng đâu có sao.
- Đợi tôi. – Cường nói rồi đi thẳng vào nhà tắm.
Mai nghiến răng trèo trẹo nhìn theo Cường. Nó có phải ôsin đâu mà suốt ngày ra lệnh.
Khách sạn Tuan Chau Island Holiday chỉ
cách bở biển 200m nên chưa đầy 10p Mai và Cường đã ra đến nơi. Nó và hắn chọn 1 quán sát biển. Nói là quán chứ thực ra chỉ có vài cái bàn ghế,
dụng cụ để nướng và 1 tấm biển cũ kỉ ” ĐỒ NƯỚNG TƯƠI ” cắm tạm trên cát. Chủ quán là 1 ng phụ nữ đã có tuổi, bàn tay gầy guộc của bà đưa cho nó
đĩa đồ biển còn sống nguyên.
- Quán này chỉ mở vào sáng sớm khi ngư
dân ra biển và sẽ đc dọn trc khi khách du lịch xuống biển tắm. Nó mở ra
để phục vụ những vị khách thích ăn đồ tươi ngon còn sống, ko chất bảo
quản vì đồ ở đây đc chủ quán lấy trực tiếp từ những thợ lặn, ngư dân khi họ vừa ra biển về cho khách nướng.
Mai vừa lật mấy con hải sản trên vỉ nướng vừa giảng giải cho Cường hiểu.
- Sao cô biết những quán này ? – Cường nheo mắt hỏi Mai.
- Hôm qua lúc giận a, bỏ ra ngoài này tình cờ tôi nghe đc mấy ng nói chuyện.
- …
- Mà sao a dậy sớm thế? – Ngưng 5s Mai nói tiếp: Ề, hay là a muốn đi cùng tôi.
- Cô đừng có tưởng tượng nữa. Nướng đồ đi.
- Hừ. Đúng là con nhợn đáng ghét! – Mai lẩm bẩm.
- Tôi nghe thấy đấy.
Cường nói làm Mai xấu hổ phải đánh trống lảng:
- Hì. Hôm nay mẹ a về nhỉ?
- Ngày mai. Còn 1 số chỗ mẹ tôi chưa đến.
Mai gật gù, đưa cho Cường 1 con tôm đã
chín vàng. Cường ngần ngại ko ăn vì hắn chưa bao giờ ăn kiểu này, chỉ sợ đau bụng nhưng Mai cứ dùng ánh mắt to tròn nài nỉ làm Cường ko thể từ
chối mỗi khi nhìn vào nó. Miễn cưỡng cắn 1 miếng hắn thấy mùi vị ko tệ,
thịt tôm vừa mềm, vừa thơm mùi thịt nướng lại có vị ngọt – đúng là tôm
tươi.
- Đôi tình nhân trẻ ăn mảnh nhé – Là Nam và 1 cô gái đang đi lại chỗ nó.
- Ăn mảnh đâu – Mai cười tít mắt đưa ghế cho 2 ng: Anh chị lại đây ngồi đi.
- Chỉ e mời thôi thì anh chị ko dám ngồi.
- Ngồi thì ngồi đi. – Cường lừ mắt.
- Khiếp! A Cường phũ phàng ghê. Thế này mà Mai cũng yêu – Cô gái vừa ngồi xuống đã lên tiếng chêu chọc.
-…
- Thôi nào e! – Nam bẹo má ng yêu: E ra nướng đồ với Mai đi.
Mai với Nga – người yêu Nam vừa nướng đồ vừa tám đủ thứ chuyện trên trời dưới biển. Nga hơn Mai 4 tuổi, đang là
sinh viên năm cuối của Học Viện Ngân Hàng và cũng là e họ của Cường. Nếu như Mai xinh đẹp tư nhiên mang chút lạnh lùng của cuộc đời từng trải
thì Nga lại đẹp theo kiểu sắc sảo, kiêu kì của 1 cô tiểu thư nhà giàu.
Qua Nga mà Mai biết đc nhiều chuyện hay. Chẳng hạn như chuyện Nam cũng là công tử con nhà giầu, chỉ vì chiều
lòng Nga và cũng vì chẳng ai chịu đc nhiệt khi làm việc với thằng bạn
thân nên a ta mới đến làm cho hắn. Hay là chuyện Cường chưa từng biết
yêu.
Nam vừa ăn vừa nhìn Mai và Nga nói
chuyện, tủm tỉm cười như phát hiên ra điều gì thú vị. Cường thì vẫn vậy
chẳng bao giờ thích nói nhiều nhưng thỉnh thoảng lại khẽ liếc trộm Mai.
4 ng ngồi đến lúc có nắng thì về chỗ bãi đỗ thuyền. Cường có du thuyền riêng lên hôm nay mọi ng sẽ ra vịnh chơi.
Mai nghe ng ta bảo Vịnh hạ long là nơi
gắn liền với những trang sử vẻ vang, hào hùng của dân tộc Việt Nam với
những địa danh nổi tiếng như Vân Đồn – nơi có thương cảng cổ sầm uất vào thế kỷ thứ 12; có núi Bài Thơ lịch sử; cách đó không xa dòng sông Bạch
Đằng – là chứng tích của hai trận thuỷ chiến lẫy lừng của các thế hệ ông cha chống giặc ngoại xâm. Tất cả những cảnh đẹp đấy hôm nay Mai nhất
định phải chụp bằng đc để sau này gặp lại gia đình, nó sẽ khoe cho lũ e
nhỏ biết.
Cường biết Mai thích nên sai ng cho du
thuyền đi hết vịnh, chỗ nào nó muốn xem là dừng lại. Từ đảo đá vôi cho
đến đảo phiến thạch, hết đảo lại đến hang động tuyệt đẹp như động Thiên
Cung, hang Đầu Gỗ, động Sửng Sốt, hang Trinh Nữ, động Tam Cung…. Mai
thích thú thăm quan từng tí 1, chạy nhảy chụp ảnh chỉ khổ nhóm bạn của
Cường mệt mỏi chán nản, cứ tưởng ra vịnh chơi cho mát 1 lúc ai rè lại
phải đi theo con nhỏ ham chơi như nó cả buổi.
Đến chiều cả nhóm về khách sạn. Bạn của Cường hò hét như vừa thoát nợ rồi tung tăng lên phòng lấy đồ ra biển tắm.
Cường nhận đc điên thoại quan trọng nên nó với hắn đành về Hà Nội trc trong sự tiếc nuối.
- Mệt ko? – Cường hỏi Mai. Có lẽ do đi nắng cả ngày mà da nó xạm hẳn đi làm hắn thấy có chút ko vui.
- Có nhưng mà vui. Hì.
- Thế thì ngủ đi. Về đến nhà tôi sẽ gọi.
Mai gật đầu rồi nhắm mắt vào. Nó nhanh
chóng ngủ ngon giấc, đúng hơn từ ngày nó chuyển về nhà hắn ở chưa có
ngày nào nó ko ngon giấc.
….
2 tiếng sau Mai và Cường có mặt tại khu
biệt thự. Nhìn thấy con xe Rolls-Royce Phantom trong sân nhà mình Cường
biết đc ngay là ai đến. Hắn nhẹ nhàng bế Mai lên phòng, lúc đi qua phòng khách con ra dấu cho mọi ng im lặng tránh để nó thức dậy.
- Ông chủ Đinh đến đây có việc gì ko? – Cường ngồi xuống chiêc ghế đối diện ng đàn ông tro