
Hắn ngẫm nghĩ,“ Xác thực, cũng khá lâu rồi không cùng em ăn cơm nói chuyện phiếm .”
Từ khi cô mở quán rượu, hắn cũng đến bệnh viện làm việc, ở bên ngoài còn mở một phòng khám của mình,từ đó hai người đều bận bịu vô cùng, thời gian gặp nhau cũng ít đi rất nhiều.
Cô nâng ly rượu lên “cheers.”
“cheers.” Hắn cũng nâng ly rượu, sau đó uống một ngụm.
Không biết là bởi vì không gian mờ ảo, hay do đã uống vài ngụm rượu, hắn cảm thấy có chút lâng lâng.
“Hôm nay đồ ăn là em tự làm sao?” Hắn nhớ rõ đồ ăn trên bàn này đều là những món sở trường của cô, đồng thời cũng là những món hắn thích nhất.
“Đương nhiên.” Bọn họ ước hội, cô không muốn người ngoài đến quấy rầy, cho giúp đỡ cũng không được.
“Chân của em sao có thể đứng lâu như vậy?” Hắn cúi đầu nhìn, phát hiện chân trái của cô hiện tại chỉ được băng bó một tầng gạc mỏng mà thôi.
“Em mang một cái ghế cao ở quầy bar đến phòng bếp, ngồi nấu .” Cô cười cười.
Hắn nhìn quanh, phát hiện ở trước quầy bar quả nhiên thiếu một cái ghế,“Em cũng quá liều mạng đi?”
“Chỉ cần anh cảm thấy ngon miệng là được rồi.” Cô nhìn hắn, nhẹ giọng nói.
Hắn nhìn phía cô “Di Thiến, em hôm nay thật khác với mọi ngày.”
“Có sao?” Cô khóe môi khẽ nhếch, cúi đầu uống rượu.
“Ân! Giống như……” Hắn cẩn thận quan sát cô một hồi lâu nói “Trở nên đẹp hơn.”
Cô vốn được coi là mỹ nhân bại hoại,vẻ ngoài kiều diễm khiến những người theo đuổi cô chưa bao giờ quá thiếu, nhưng hôm nay cô…… Thoạt nhìn đẹp hơn .
Có lẽ bởi không gian hiện tại, khuôn mặt xinh đẹp của cô càng thêm mấy phần quyến rũ.
Màu da của cô cũng không thực sự trắng, nhưng ở dưới ánh nến, lại có màu ngà voi bóng loáng đẹp mắt.
“Em tha thứ cho anh trước kia dám nói em không đủ xinh đẹp.” Cô nháy mắt mấy cái, rót thêm rượu cho hắn.
“Cám ơn của em khoan hồng độ lượng.” Hắn cười nói.
Thực xin lỗi, Quân Á. Cô âm thầm ở trong lòng nói lời sám hối với hắn.
Nhìn hắn đem chén rượu chậm rãi uống cạn, cô biết chính mình vừa làm ra chuyện gì, dù có chút sợ hãi, nhưng tuyệt không hối hận.
Chuyện của Ái Ân làm cô phát hiện ra, cô không thể cứ chờ đợi mãi như vậy được.
Nếu Ái Ân cùng Quân Á là thật tâm yêu nhau, như vậy cô nhất định sẽ thành tâm chúc phúc cho bọn họ.
Vấn đề là, Ái Ân cũng không yêu hắn, một khi đã như vậy, cô hạ quyết tâm, hắn nhất định phải là của cô.
Quân Á tốt như vậy, chỉ cần làm cho hắn hiểu lầm rằng hai người đã qua đêm cùng nhau, hắn nhất định sẽ chịu trách nhiệm cho dù hắn không yêu cô cũng không sao, trong cuộc sống sau này, cô sẽ cố gắng dùng mọi cách, nghĩ biện pháp làm cho hắn yêu thương cô.
Thấy hắn đã uống cạn ly rượu đã bỏ thuốc ngủ, cô khẩn trương nắm chặt tay, thân thể hơi hơi phát run .
“Di Thiến……” Rốt cục, hắn cuối cùng chống đỡ không nổi, tuy rằng cố gắng duy trì thanh tỉnh, nhưng lại lực bất tòng tâm.
“Làm sao vậy? Quân Á, anh có khỏe không?” Cô đứng dậy đi tới bên cạnh hắn, ôn nhu hỏi.
Hắn nhíu mày nhìn cô “Anh cảm thấy hơi váng đầu a……”
Cô đánh bạo đặt tay lên trán hắn: “Anh say rồi, Quân Á.”
“Uống…… Say?” Hắn có chút mê hoặc nhìn cô.
“Đúng vậy! Em dìu anh đến phòng nhỏ nghỉ ngơi nhé?” Cô dùng sức nâng hắn dậy.
Cô hiểu được, nếu hắn biết chân tướng, nhất định sẽ thầm oán cô, nhưng cô cũng không muốn dùng đến biện pháp này, cô muốn quang minh chính đại yêu thương hắn, cho hắn hạnh phúc.
“Ân!” Sức nặng của cả cơ thể hắn dồn lên người cô, nhất thời, chân trái đang bị thương của cô phải dùng sức quá lớn nên kịch liệt đau đớn .
Vì đạt được mục đích, Phương Di Thiến cắn răng chịu đựng, từng bước dìu hắn tới phòng nghỉ. Phương Di Thiến trừng mắt nhìn người đàn ông đang ở trên người cô, nói không sợ hãi chính là gạt người .
Nguyên bản cô chỉ tính cởi quần áo của cô và hắn, để tạo hiện trường giống như cô và hắn đã có quan hệ mật thiết, nhưng hiện tại trên người hắn chỉ còn duy nhất một mảnh vải, cô cũng cả người chỉ còn quần áo trong, sự việc đã hoàn toàn vượt ngoài dự định ban đầu của cô.
Cô không mong muốn hắn tự nhiên lại tỉnh dậy vào lúc này như vậy, là cô đã bỏ thuốc quá ít sao, tuy rằng vừa rồi hắn có uống hết ly rượu, nhưng hắn tỉnh dậy nằm ngoài dự kiến của cô.
“Anh,anh vì cái gì……”
“Còn tỉnh ? Em là muốn hỏi cái này sao?” Triệu Quân Á tiếp được lời của cô.
Cô chỉ có thể trừng mắt nhìn hắn.
“Chắc em không biết, từ khi còn rất nhỏ, anh đã bị đau nửa đầu, bình thường thuốc ngủ, thuốc giảm đau, đối với anh không hề có một chút tác dụng nào.” Hắn nói, trong mắt hiện lên một tia lãnh khốc.
Cô thấy thực sự rất kinh hoảng , mình vì sao không biết chuyện này.
“Anh…… sớm đã biết em hạ thuốc ngủ?” Như vậy tất cả những gì cô làm, hắn đều đã biết, cô cảm thấy thật ảo não, chỉ muốn tìm một cái hố mà chui xuống.
“Anh thật sự không ngờ, Di Thiến.” Hắn đang ở rất gần cô, từng lời nói đều mang theo hương thơm nồng đậm của rượu nho.
“Vì sao lại làm vậy?”Tayhắn vỗ về khuôn mặt xinh đẹp của cô “Tại sao em lại hạ thuốc ngủ với anh ?”
Vì cái gì hạ thuốc ngủ với hắn? Còn có thể vì cái gì khác, đều là bởi cô yêu hắn đến mức không thể tự thoát ra được, yêu đến tâm đều đau đớn rối rắm, yêu đến mức cô