Báo Thù Tình Nhân

Báo Thù Tình Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321304

Bình chọn: 8.5.00/10/130 lượt.

i

nhìn con gái của em trai mình – Văn Dĩ An, lần nữa lộ ra vẻ mặt từ

ái.

“Dĩ An, tuy rằng mẹ con qua đời sớm, nhưng là các bác tất cả đều

coi con là con đẻ, cho nên về sau nếu có gì ủy khuất, trăm ngàn lần đừng tự gánh chịu nuốt trong bụng. Về nhà này , đây mãi là

nhà của con, biết không?” Bà ôn nhu nói.

“Mẹ,chị Dĩ An còn chưa kết hôn, mẹ liền lo lắng chị bị bắt

nạt? Hay kêu chị ấy đừng lấy chồng nữa cho xong?” Thời Vũ Tiệp

không cam lòng bị vứt ở một bên lại xen mồm.

“Thời Vũ Tiệp!”

Văn Tĩnh Từ gầm nhẹ ra tiếng tên họ đầy đủ của con gái, có thể thấy được bà thật sự muốn phát hỏa.

Thời Vũ Tiệp lập tức làm ra động tác đầu hàng, mà đúng lúc này, dưới

lầu đột nhiên truyền đến tiếng pháo náo nhiệt báo hiệu đoàn nhà

trai đến.

“Đừng nữa nói lung tung nữa, con ở trên lầu bồi Dĩ An biết không?”

Văn Tĩnh Từ đứng dậy cảnh cáo con, sau đó vỗ nhẹ cô cháu gái một chút, lập tức vội vàng xoay người đi xuống lầu hỗ trợ mọi người.

Bà vừa rời đi, Thời Vũ Tiệp đột nhiên chạy ra đóng cửa phòng, còn chốt khóa.

“Vũ Tiệp?” Văn Dĩ An vì em họ thình lình xảy ra hành động này mà cảm thấy khó hiểu.

“Dĩ An, chị thật sự mong cuộc hôn nhân này?” Thời Vũ Tiệp xoay người nhìn thẳng hai mắt cô, đột nhiên thấp giọng hỏi.

Văn Dĩ An nhịn không được kinh hãi một chút, không rõ em họ làm sao có thể đột nhiên nói như vậy, nó không có khả năng biết bí mật trong đáy lòng cô ..???

“Em đang nói cái gì nha, Vũ Tiệp?” Cô mặt không đổi sắc mỉm cười.

“Dĩ An, chị cũng không khoái hoạt.” Thời Vũ Tiệp trầm mặc nhìn chị họ sau một lúc lâu, mới chậm rãi mở miệng.

“Em tại sao có thể nói như vậy đi?” Văn Dĩ An bất động thanh sắc hỏi. Biểu hiện của cô có vấn đề ư?

“Chị vẫn luôn miễn cưỡng cười vui, tâm sự cả buổi sáng cũng rất nặng nề.”

“Có rõ ràng như vậy sao? Bất quá này cũng không tỏ vẻ chị không vui, mà là tối hôm qua ngủ không ngon thôi.” Cô cười quay đầu nhìn thoáng

qua khuôn mặt trang điểm của mình trong gương.

Thời Vũ Tiệp nhíu lông mày, vẻ mặt lo lắng .

“Dĩ An, em còn nhớ rõ thời điểm em lần đầu tiên mang Khấu Tuấn về

nhà, chị từng nói chuyện với em trước cửa toa-lét.” Cô nhìn

thân ảnh trong gương.

“Nói chuyện gì?” Văn Dĩ An mờ mịt xoay người đối mặt em họ. Cô có nói gì với nó sao? Cô hoàn toàn không nhớ rõ.

“Chị hỏi em đầu bên kia tơ hồng có thật hay không.”

Nghe em nói như vậy, Văn Dĩ An mơ hồ nhớ lại, cô thật là hỏi qua Vũ

Tiệp chuyện này, giống như nói qua chính cô cũng có được năng lực dự

đoán tương lai, nhưng là cô không hiểu Vũ Tiệp vì sao đột nhiên nhắc

lại nó?

“Lúc ấy chị nói muốn đánh cuộc một lần.” Thời Vũ Tiệp nhìn cô không chuyển mắt “ Chị nói với em chị muốn đánh cuộc một lần tương

lai chính mình.”

Văn Dĩ An lập tức ngây ngẩn.

“Lúc ấy em nghe không hiểu ý tứ những lời này, cũng không có suy nghĩ nhiều lắm, bất quá hiện tại em đại khái đã biết chị nói gì. Dĩ An, Phạm Đằng sẽ không phải là người đàn ông đầu bên kia tơ

hồng của chị chứ?” Thời Vũ Tiệp nhăn mày, trên mặt mang theo không

đồng ý cùng lo lắng.

Văn Dĩ An sửng sốt trong chốc lát rồi đột nhiên cười khẽ.

“Dĩ An, tuy rằng không có căn cứ khoa học chính xác nào có thể chứng minh tơ hồng bỉ đoan là thật, nhưng là sự thật……”

“Chị không nói anh ấy không phải.” Văn Dĩ An bỗng nhiên dừng lại cười khẽ, mở miệng nói.

Thời Vũ Tiệp nhếch miệng nhìn cô, nhất thời hoàn toàn đã quên chính mình muốn nói gì.

“Ý tứ của chị – anh ta là..?” Cô trừng mắt hỏi.

“Đúng, là anh ấy.” Văn Dĩ An mỉm cười nhìn em họ gật đầu, nhưng

tươi cười này lại mạc danh kỳ diệu nhiễm một chút bi ai nói không nên

lời.

Thời Vũ Tiệp lẳng lặng nhìn cô, vẻ lo lắng trên mặt cũng không vì câu trả lời này mà trầm tĩnh, trái lại còn tăng thêm càng nhiều khó

hiểu sầu lo.

“Cho nên, chị sở dĩ cùng anh ta kết hôn đơn giản vì anh ta là

người đó, kỳ thật chị căn bản là không thương anh ta. Mà cái này

gọi là đánh cuộc một lần tương lai sao?” Cô hỏi.

Văn Dĩ An không tiếng động cười, sau đó lắc lắc đầu.

“Chị thương anh ấy.” Thanh âm có một tia chua xót.

Thời Vũ Tiệp quá mức chuyên chú tra khảo râu ria mà không chú ý tới điểm này.

“Cho nên, là vì anh ta không thương chị?” Cô hỏi.

Văn Dĩ An cười khổ.

Rốt cục tìm được vấn đề. Thời Vũ Tiệp có cảm giác thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Nếu Phạm Đằng không thương chị, vậy anh ta vì sao lại cầu hôn? Dĩ An, em nghĩ có thể hay không là chị suy nghĩ quá nhiều, anh ấy yêu

chị, chính là chị không biết mà thôi.” Cô còn thật sự nói.

Cô tưởng tượng các loại khả năng, nhưng là cảm thấy khả năng này có

thể xảy ra lớn nhất, dù sao không có một người đàn ông nào lại mạc danh kỳ diệu cưới một cô gái anh ta không yêu đi?

Văn Dĩ An trên mặt vẫn là cười khổ.

“Tóm lại nếu anh ta thật sự là vận mệnh tơ hồng,mà chị cũng yêu

người ta, vậy không còn vấn đề. Chị phải tin tưởng chính mình, Dĩ

An.” Cô không ngừng cố gắng tiếp tục thuyết phục, hy vọng có thể thay đổi tâm tình cho chị họ lúc này.

Làm cô dâu sẽ vui vẻ mới đúng, khuôn mặt u sầu này làm sao giống cô dâu đâu?

“So với tin tưởng chính mình, chị tình nguyện lựa chọn tin tưởng vận mệnh hơn.” Tin tưởng vậ


Lamborghini Huracán LP 610-4 t