Polly po-cket
Bảo Vệ Tân Hôn 5 Năm

Bảo Vệ Tân Hôn 5 Năm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322652

Bình chọn: 9.00/10/265 lượt.

thời điểm mới quen anh đã nói, sau khi kết hôn, anh ngày ngày treo ở khóe miệng, hiện tại, lại lặp lại lời nói giống vậy, anh mất trí nhớ thực sự là lời nói dối chứ? Nếu không nào có trùng hợp như thế.

Cô không nhịn được lạnh lùng giễu cợt.

"Lời bình của anh thật đúng là liên miên bất tận, nghe qua chuyện cậu bé chăn cừu chứ? Nói dối nhiều, cũng sẽ không có người tin tưởng."

Nghe được cô vòng vèo đang chửi anh, nhưng anh không có ý định phản bác, tương đối hiếu kỳ chuyện xưa giữa bọn anh.

"Anh đã nói lời giống vậy sao? Nói lúc nào?"

Anh hiện tại đem tất cả hi vọng tìm lại quá khứ gửi vào Thẩm Mạt Hinh và Thẩm Gia Tề, anh rất hy vọng có thể nhớ lại từng ly từng tý, dù đi qua đủ loại có ngọt bùi cay đắng, vẫn tốt hơn trí nhớ tất cả đều trống rỗng.

Nhưng Thẩm Mạt Hinh nghe thế, chỉ cảm thấy cách anh nói lặp lại, để cho cô có cảm giác bị đùa bỡn.

"Tề Thiệu Bạch, anh rốt cuộc muốn diễn trò diễn tới khi nào?"

Thấy Thẩm Mạt Hinh tức giận như vậy, Tề Thiệu Bạch nhẹ giọng:

"Diễn trò? Xem ra giữa chúng ta thật sự có đoạn quá khứ rất không vui vẻ, nếu không em sẽ không thấy anh liền chán ghét như vậy, nhưng bây giờ bọn em. . . . . .em và tiểu Tề, có thể là chìa khóa giúp anh tìm về quá khứ, cho dù em rất chán ghét anh, anh vẫn muốn nhờ em nói một chút về chuyện đã qua giữa chúng ta, có lẽ có thể làm anh nhớ tới một chút dấu vết."

Quá khứ không vui?

Không, nếu như bỏ qua đoạn ly hôn ngắn ngủi, quá khứ của bọn họ trôi qua vô cùng hạnh phúc mỹ mãn.

Anh là người chồng tốt, cũng là người ba tốt, sau khi kết hôn, anh ngoài công việc, tất cả trọng tâm đều ở trên người cô và tiểu Tề, bọn họ hầu như không có cãi nhau.

"Anh nói sai sao? Chẳng lẽ quá khứ của chúng ta không hề không vui? Vậy chúng ta tại sao phải ly hôn?"

Nếu như anh không nhớ rõ từng ly từng tý chuyện bọn họ đã kết hôn năm năm nay, tại sao lại nhớ chuyện bọn họ đã ly hôn? Thẩm Mạt Hinh nghe không hiểu, lời của anh rốt cuộc câu nào là thật, câu nào là giả.

Có lúc, cô tin tưởng anh thật sự đã mất trí nhớ, muốn tha thứ anh, thế nhưng anh lại nói ra lời nói khiến cô hoài nghi, làm cô lần nữa lâm vào trong cảm xúc rối rắm.

"Anh nhờ người đến ủy ban điều tra tài liệu hộ khẩu, sau khi xem thì chấn động, dù thế nào anh cũng không nghĩ các em và anh có quan hệ. Tại sao vừa bắt đầu em không nói rõ ràng với anh? Chúng ta tại sao ly hôn? Là gặp anh ở ngoài nên em mới ghét nhìn anh sao?"

***

Người lớn đang nói cái gì? Tại sao vẻ mặt nhìn đáng sợ như vậy?

Thẩm Gia Tề ngước đầu, nhìn chú đẹp trai và mẹ, nhỏ giọng hỏi:

"Mẹ. . . . . . Mọi người đang nói gì? Cãi nhau sao?"

"A Quế, giúp chị đưa tiểu Tề vào bên trong phòng nghỉ làm bài tập."

Phát hiện cảm xúc con trai chịu ảnh hưởng, cô vội vàng phải bảo vệ cậu.

"Con không muốn đi vào, mẹ, mẹ và chú đẹp trai có thể đừng cãi nhau được không?"

"Tiểu Tề, nghe lời của mẹ con."

"Chú đẹp trai. . . . . . sẽ không đột nhiên đi mất chứ?"

Trong trí nhớ, ba có một ngày đột nhiên không thấy, cũng không về nhà nữa, cậu sợ chú ấy cũng sẽ như thế.

"Chú bảo đảm, tuyệt đối sẽ không đi mất."

Sau khi anh liên tục bảo đảm, Thẩm Gia Tề mới ngoan ngoan đi theo A Quế vào bên trong phòng nghỉ ngơi.

"Mời rời đi, tôi không muốn làm tiểu Tề tổn thương lần nữa, xin anh về sau không cần lại xuất hiện trước mặt chúng tôi."

Đợi Thẩm Gia Tề vừa rời đi, Thẩm Mạt Hinh lập tức hạ lệnh đuổi khách.

"Anh đồng ý với tiểu Tề sẽ không rời đi, cho nên mong muốn của em anh không thể làm theo. Hơn nữa anh không chỉ sẽ không làm theo, về sau anh cũng sẽ quay lại, anh nghĩ bất kỳ người cha nào đều có quyền thăm con trai của mình."

"Quyền thăm con? Ban đầu chính anh vứt bỏ tiểu Tề, anh không có quyền yêu cầu như vậy."

Cô phẫn hận nhất chính là anh năm đó máu lạnh vô tình.

Chính anh vứt bỏ? Cho nên cô mới có thể nhìn anh chán ghét như vậy?

"Chuyện em nói hoàn toàn không có trong trí nhớ của anh, nếu như em thật sự hi vọng anh hoàn toàn buông tha, vậy thì mau sớm giúp anh tìm lại trí nhớ anh bị mất, trước đó, anh sẽ ngày ngày hưởng thụ quan hệ cha con vui vẻ anh nên có."

"Tôi không làm được, cũng không đồng ý!"

Gã này là thổ phỉ à? Muốn như thế nào liền như thế?!

"Nếu như em không phải hi vọng em và anh tranh đứa trẻ, thì làm hãy theo yêu cầu của anh." Anh thái độ kiên quyết.

Xem ra anh không chỉ nói suông mà thật tính toán thực hiện tới cùng. Vào giờ phút này, Thẩm Mạt Hinh thấy trước mắt không phải người ba dịu dàng, người chồng tốt mà cô đang thương lượng với một thương nhân.

"Tôi thấy anh mất trí nhớ là giả, muốn cùng tôi tranh đoạt đứa trẻ mới là thật?" Cô quyết sẽ không yếu thế .

Thấy phòng bị của cô lại mạnh hơn, biết không thể cứng đối cứng, nụ cười dịu dàng mê người lại quay lại trên mặt Tề Thiệu Bạch, anh chậm rãi đến gần Thẩm Mạt Hinh nói:

"Thả lỏng, nghĩ về mặt tốt, tiểu Tề có ba cũng có mẹ thương yêu, thật ra không phải là chuyện xấu, không cần lập tức từ chối."

Anh tiến sát, khiến nhịp tim của cô không tự chủ được nhanh hơn, hô hút cũng biến thành rối loạn.

"Nếu như anh làm không được, cũng không cần cho cậu bé bất cứ hy