Bẻ Em Không Thương Lượng

Bẻ Em Không Thương Lượng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322495

Bình chọn: 9.00/10/249 lượt.

ó thể không vội ư, nếu như chậm một chút…, cô có thể thấy tận mắt biết tình cảnh đàn ông biến người sói!

Vươn tay đi mở cửa, muốn từ trong khe cửa tiếp nhận ngọn nến, không nghĩ tới cô rõ ràng cầm ngọn nến nghênh ngang vào.

Cảnh Nhiên lại càng hoảng sợ, ngoài thất kinh, vội vàng vươn tay đi che bộ vị trọng điểm trên người mình, khẽ quát lên: “Gặp quỷ, sao cô cứ như vậy vào!” Chờ một chút bị lão thái thái thấy được làm sao!

Chỉ thấy Trần Việt chậm rãi mà đem ngọn nến cố định đến trên bồn rửa tay, đưa mắt khắp nơi xoay người quét hắn một lần, “Tôi sợ tay anh ẩm ướt làm tắt ngọn nến!”

Nói xong liền nhấc chân đi ra ngoài, trong tích tắc đóng cửa lại nghe thấy cô trầm thấp cười đáp: “Làm đều làm, anh xấu hổ cái gì!”

Cảnh Nhiên trong phòng tắm cứng thành điêu khắc, cô gái này thật đúng là đồng tính luyến ái!

Tắm xong, buồn khổ mặc vào áo tắm cỡ nhỏ, đứng ở trước gương, hắn lấy thô tục mình biết ra chửi bới cơn bão này hết.

Nếu như không phải cơn bão đáng chết này, hiện tại hắn nhất định là mặc đồ ngủ thoải mái nhất của mình, nằm ở trên giường vô cùng quen thuộc xem tạp chí xe hơi yêu thích, tuyệt đối sẽ không chạy tới nàh Trần Việt mặc áo tắm nữ của cô!

Bão này tới thật sự là tà môn XX hắn!

Lôi kéo áo tắm uốn éo đi ra khỏi phòng tắm, đã làm tốt chuẩn bị tâm lý cho Trần Việt giễu cợt, mà ngay cả chính hắn đều cảm thấy buồn cười, huống chi là người khác!

Làm hắn cảm thấy bất ngờ chính là, Trần Việt chỉ là nhàn nhạt nhìn hắn, “Không tồi, tốt hơn rất nhiều so với mong muốn!”

Có lẽ cô là đã làm tốt chuẩn bị tâm lý tệ nhất, cho nên nhìn đến hắn thì mới có thể biểu hiện được bình tĩnh như thế?

“Muốn cười liền cười, đừng nghẹn.” Hắn cam chịu nói.

Trần Việt nghiêm túc gật gật đầu, cầm một cái khăn lông lau khô tóc cho hắn, "Rất mắc cười.”

“Bác gái đi ngủ?” Vừa lau tóc, hắn vừa tìm bóng dáng lão thái thái bốn phía.

“Bình thường bà đều là hơn chín giờ mới ngủ, hôm nay xem như trường hợp đặc biệt. Anh muốn ăn chút gì đó không? Bụng tôi hơi đói, muốn ăn khuya chút.”

Cô đứng người lên đi đến phòng bếp, Cảnh Nhiên cũng rất tự nhiên theo sát lên, ngoài ý muốn nói: “Cô biết làm cơm?”

“Đương nhiên!” Trần Việt cười nhạo, nghi vấn cùng rất không chấp nhận đối với hắn, nghĩ thầm tài nấu nướng của cô dù không nhiều, cũng nhiều hơn so với một người đàn ông như hắn.

Nhưng sự thật chứng minh, cô nấu mì cũng bị phỏng đầu ngón tay, tài nấu nướng thật sự rất tệ, sau khi thấy Cảnh Nhiên thành thạo cắt món ăn, cô không thể không thừa nhận sự thật khác —— tài nấu nướng của cô tồi hơn hắn nhiều.

Nhìn bát mì thơm ngào ngạt bưng lên, Trần Việt nhịn không được thốt ra: “Cảnh Nhiên, anh thực hiền lành.” Một người đàn ông bị một cô gái khen "Hiền lành”, sẽ là cái dạng cảm giác gì? Người khác sẽ nghĩ như thế nào Cảnh Nhiên không rõ ràng lắm, nhưng bởi vì nói lời này là Trần Việt, cho nên ngoại trừ cảm thấy quỷ dị ra, hắn cư nhiên còn có một chút thầm sướng, tối thiểu cô có thể nhìn đến mặt tốt của hắn, không phải sao?

“Từ cấp 2 lập nghiệp chỉ còn lại hai người tôi và Cảnh Mân, tối thiểu phải học được như thế nào nuôi sống mình và em gái.” Nói ra nói như vậy vốn muốn tranh thủ phần đồng tình.

Ai ngờ. . . . . .

Trần Việt gật gật đầu, trên mặt chở đầy thương tiếc, thấp giọng nói ra: “Cảnh Mân quả nhiên là đứa bé số khổ.”

Cảnh Nhiên thiếu chút nữa phun ra một ngụm mì, người khổ mệnh nhất đang trước mặt cô được không! Miễn cưỡng học xong cấp 2, liền do bà con xa thân thích giới thiệu vào tiệm sửa xe, tân tân khổ khổ trở thành học đồ vài năm công nhân lao động giản đơn vài năm, nhịn đến hai mươi ba tuổi mới trở nên nổi bật lên làm sư phụ, hắn đâu dễ dàng!

Thống khổ là cái gì, thống khổ chính là hắn thích người yêu mến em gái hắn!

Mặc dù có điểm không công bằng, nhưng vẫn là lòng tràn đầy cảm khái nói: “Cảnh Mân từ nhỏ chính là đứa bé có hiểu biết!” Ngoại trừ thích khi dễ hắn ra, sự tình khác cô quả thật có đúng mực của mình, chỉ là trong chuyện chọn phụ nữ yêu thích, không biết có đúng mực hay không.

“Cảnh Nhiên, anh nói cô ấy không thích tôi ở điểm nào?” Gắp một ít mì, Trần Việt cau mày khổ não hỏi hắn.

Thật là một vấn đề rất phá hư hào khí, Cảnh Nhiên không bị khống chế kéo ra khóe miệng, sau khi đột nhiên phát hiện mình yêu mến cô, liền tận lực không thèm nghĩ sự thật cô là đồng tính luyến ái nữa.

Nhưng mà bị cô lơ đãng nói ra như vậy, tâm tình thành trầm trọng.

Xem ra thích Trần Việt, cũng không thể chỉ là nói yêu mến có thể theo đuổi, còn có rất nhiều vấn đề bày ở trước mặt hắn chờ hắn đi khiêu chiến, hơn nữa khiêu chiến như vậy, tỷ số thắng có thể nói là cực kỳ bé nhỏ !

“Có lẽ em ấy cảm thấy hai người các cô không thích hợp ở cùng một chỗ a.” Cùng tôi ngược lại rất thích hợp ! Đương nhiên, những lời đằng sau này hắn không dám nói ra.

“Chẳng lẽ là tuổi chênh lệch?” Trần Việt để đũa xuống, nói lên chủ đề thất tình, mặc cho ai đều không có khẩu vị.

Mỗi lần thích một người, cô là toàn tâm toàn ý đi bắt đầu, nhưng mỗi đoạn tình cảm lưu luyến lại luôn nhanh chóng không bệnh mà chết, vừa mới bắt đầu cô còn có thể nén giận l


XtGem Forum catalog