
hồi cây dù, đặt ở một bên, vỗ vỗ bả
vai.
“Đúng vậy! Làm sao anh
rảnh mà tới đây?”
“Ông chủ giao cho tôi có
rảnh thì phải sang đây xem tình hình, Mạc tiểu thư có cần cái gì không?” Ông
chủ đi Thượng Hải, nơi này do hắn trấn giữ, hắn mỗi ngày đều loay hoay bận muốn
chết, cho tới hôm nay rốt cục rút ra một chút thời gian để tới đây. “Mạc tiểu
thư đã bắt đầu vẽ sao?”
Thật tốt quá, cọ xát hơn
ba tháng cuối cùng có điểm tiến triển, thật là khiến người ta cảm thấy vui mừng
a!
“Ừ, hôm nay rốt cục có
một chút linh cảm, đang phác thảo ra bức tranh.”
“Đã sáu giờ, có muốn hay
không tôi giúp Mạc tiểu thư mua bữa tối?”
“Không cần, cám ơn. Đúng
rồi, ông chủ có gọi điện thoại cho anh không?”
“Có, buổi sáng mới gọi
tới giao việc cho tôi, Mạc tiểu thư có việc muốn liên lạc với ông chủ sao?”
“Không…… Không có.” Mạc
Tử Nhân đoán rằng Trình Diệu Ngang đại khái còn không hiểu được quan hệ giữa
mình và ông chủ của hắn– Hạ Anh Đông khả năng không có nói, mà cô cũng không
muốn lắm miệng, làm cho Hạ Anh Đông thêm phiền toái. “Nếu như anh ấy lại gọi
cho anh, liền phiền toái anh nói với anh ấy, tôi đã bắt đầu vẽ, miễn cho anh ấy
phải lo lắng.”
Trình Diệu Ngang gật gật
đầu, rất có cảm xúc nói: “Ông chủ không lo lắng, tôi so ra còn lo lắng hơn, đều
đã ba tháng…… Thật may là Mạc tiểu thư hôm nay cuối cùng đã có linh cảm; Mặc dù
ông chủ không có hạn chế thời gian cho Mạc tiểu thư, đó là bày tỏ ông chủ rất
coi trọng Mạc tiểu thư, cho nên tôi cũng vậy, phi thường mong đợi đến lúc ra
thành quả.”
“Tôi sẽ cố gắng !” cô
quyết định trước bài trừ hết thảy suy nghĩ, chuyên tâm vẽ bích hoạ, cô cấp cho
Hạ Anh Đông một kinh hỉ. “Trình tiên sinh, nếu có việc anh cứ về trước đi,
không sao đâu.”
“Mạc tiểu thư cũng đừng
làm quá muộn, buổi tối trị an luôn không tốt lắm. Vậy tôi đi trước, ngủ ngon.”
Mạc Tử Nhân hướng hắn
phất phất tay, xoay người tiếp tục vẽ, không đầy vài phút, cửa chính lại mở ra,
cô cho là Trình Diệu Ngang đã quên đồ gì đó nên quay lại lấy, vừa quay đầu lại
đã bị người vững chắc ôm lấy, suýt nữa không thể hô hấp.
Cô khẩn trương muốn đẩy
đối phương ra, cũng lập tức ngửi thấy được mùi hương quen thuộc, sau cũng đưa
tay ra vững vàng ôm lấy người kia.
Là Hạ Anh Đông, thật sự
là anh — thật sự đúng là anh không thể bàn cãi gì được nữa, nàng đang nghĩ ngợi
anh trở lại khi nào, đây là tâm linh tương đồng sao?
“Anh Đông……” cô gọi tên
của anh, có tràn đầy tưởng niệm.
“Tiểu Nhân……” anh lầm
bầm tên của cô, có giận dữ không vui. “Như thế nào lại tắt máy, sao không nhận
điện thoại của anh?! Em có biết hay không anh đã lo lắng rất nhiều? Anh tìm em
cả ngày, Tô Phân cũng nói tìm không được em, anh chỉ kém không có ở Thượng Hải
gọi điện về báo cảnh sát.”
Anh gầm thét vốn nên là
kinh người, có thể nghe vào trong tai cô nhưng lại ấm áp ngọt ngào, làm cô cảm
thấy vui sướng không thôi. “Cái kia…… Bởi vì em nghĩ muốn chuyên tâm vẽ tranh,
cho nên mới phải tắt điện thoại di động, xin lỗi……”
“Có cần thiết chuyên tâm
đến loại trình độ này sao? Em hiểu được anh tìm không được em sẽ có nhiều lo
lắng không? Nếu như em muốn tắt máy, ít nhất cũng nên báo trước với anh một
tiếng; Còn có, vì cái gì cũng không gọi điện cho anh? Anh một mực chờ điện
thoại của em, em có biết hay không?”
Về điểm này, cô đúng là
có lý do. “Chuyện này… Bởi vì em lần đầu tiên lúc gọi cho anh, anh thật giống
như bề bộn nhiều việc, em sợ sẽ ảnh hưởng đến anh, cho nên cũng không dám gọi
lại.”
Hạ Anh Đông dừng một
chút, giống như là đang xét duyệt lý do của cô, qua một hồi lâu mới nói: “Không
thể gọi, cũng có thể gửi tin nhắn đi? Nếu không gửi tin nhắn, là muốn chờ đã
xảy ra chuyện mới gửi sao?”
Mấy ngày nay khi công sự
vừa kết thúc, anh sẽ nghĩ tới cô, nhiều lần cũng muốn gọi điện thoại về, có thể
vì nghĩ đến cô đến nay đều chưa từng chủ động gọi điện thoại cho anh, anh liền
chờ xem, xem cô là không phải là tuyệt không quan tâm đến anh hay không, không
nghĩ tới ngoại trừ ngày đầu tiên ra, liền cũng không còn thấy tin tức của cô,
xem ra cô quả nhiên là không quan tâm đến anh?
Cuối cùng anh không chịu
nổi, gọi điện thoại cho cô, lại phát hiện điện thoại di động của cô không mở,
mà lại cả ngày đều liên lạc không được, suy nghĩ của anh rối loạn, luống cuống,
rất sợ cô sẽ xảy ra chuyện, vì vậy lập tức mua vé máy bay trở lại Đài Loan, từ
sân bay liền chạy ngay tới nơi này, thật may là……
Thật may là cô không có
việc gì, nhưng mà cũng ở đây phủ đầu, cơn tức giận của anh lại nổi
lên — lần đầu tiên đối với cô nổi giận.
Mạc Tử Nhân cười cười
phảng phất không có bị anh hù dọa, thậm chí còn lộ ra nụ cười. “Xin lỗi, em
thật sự không biết sẽ làm cho anh lo lắng như vậy, đúng là làm sao anh không
nghĩ tới nên hỏi Trình tiên sinh? Tiểu lộn xộn không biết em ở chỗ này, nhưng
Trình tiên sinh nên biết a!”
Hạ Anh Đông sững sờ, lúc
này mới phát giác chính mình rõ ràng làm một chuyện ngu xuẩn — đúng là, anh làm
sao lại bỏ sót Trình Diệu Ngang? Aiz! Anh thật sự bị cô hại cho thật thảm, lần
đầu không cách nào xử lý được loại c