Polaroid
Biệt Thự Hoàng Tử

Biệt Thự Hoàng Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324081

Bình chọn: 7.00/10/408 lượt.

ầu đàn” ấy hành động , nó bị tát một cái rõ đau ..

-Các người làm gì vậy…?? _ Nó hét lên , cố gắng để cho mọi người nghe

thấy . Nhưng tiếc rằng , khu này cách quá xa các dãy lớp học nên tất cả

cứ như là vô ích.

-Im ngay !! Không là tao cho mày die ngay bây giờ đấy !!

-Bỏ tôi ra !!!!! Cứu !! Cứu – Nó vẫn hét lên rồi sau đó chỉ cảm nhận

được đầu nó bị một vật cứng đập vào và rất đau , choạng vạng nó mất cân

bằng ngã xuống và ngất lịm đi . Rồi chỉ còn nghe văng vẳng giọng của mấy đứa vừa nãy … “ Nó xỉu rồi hả ?”

3 nữ đầu gấu tiếp tục “hộ tống” nó tới một nơi . Nó mê man bất tỉnh , chẳng còn biết gì nữa .

……………………

Minh Hoàng đang ngủ tại bãi sau thì nghe thấy tiếng kêu cứu ở đâu đây …

Hắn vội vàng đứng dậy chạy ngay ra ngoài , thứ nhất : hắn là người tốt , tất nhiên nghe cứu là phải xông ra rồi . Thứ hai : Hắn không thể lệch

vào đâu được cái giọng nói hồn nhiên thánh thót ( ngay cả vào lúc này)

của .. nó.

“ Không có ai cả.. hoàn toàn trống vắng !” hắn thầm nghĩ rồi quay lưng bước đi : “ Chắc mình nghe nhầm !”

Nhưng rồi … Ánh mắt hắn bắt gặp một chiếc giày .. Chỉ cần nhìn qua là

hắn biết đó là giày của nó . Đơn giản là vì , sáng nay nó mang chiếc

giày này và trong một ngôi trường ở thành phố như thế này , chẳng có học sinh nào lại đi đôi giày giống thế này được đâu .

“ Rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra ?” Hoàng lại suy tư , sau đó chạy

xung quanh xem xét . Nhưng kết quả thì vẫn chỉ là con số 0 . Đầu óc hắn

quay cuồng , dường như hắn đang lo lắng cho một ai đó , rất lo lắng .

……………………..

Nó được đưa đến nhà kho của trường .

-Bây giờ sao đây ??

-Còn gì nữa tụi mày …?? Lấy cho tao xô nước , tạt cho nó tỉnh dậy để “chỉ giáo” chứ sao ??

-Dạ… có liền đây !! – Nói rồi một đứa lúp khúp chạy đi bê một xô nước vào.

Nói rồi , bọn họ hắt xô nước vào người nó .

Nó lờ mờ tỉnh dậy , đôi mắt dần dần mở … choáng váng và mơ hồ , nó định

dùng tay sờ lên đầu nhưng rồi cũng chợt nhận ra , 2 tay nó đã bị trói

chặt , cả miệng cũng bị bịt kín .

Nó khó chịu rên rỉ từng tiếng , ánh mắt đăm đăm oán trách nhìn lũ nữ côn đồ.

Rồi một cô gái cao ráo , dáng chuẩn và đeo mặt nạ màu đen uyển chuyển

bước về phía nó , gỡ miếng băng trên miệng của nó ra rồi nói :

- Mày đến rồi , Thoại My !!

Giọng nói này hình như nó đã nghe ở đâu đó rồi nhưng trong phút hoảng loạn này nó không tài nào nhận ra được đó là ai.

Rồi cô ta nói tiếp :

-Tao là Black Rose…

Mới chỉ nghe đến đây nó đã thấy lạnh sống lưng rồi – chã lẽ đây chính là Black Rose – người đã gửi lá thư ban sáng sao ??

Rồi như đọc được ý nghĩ của nó , Black Rose liền chụp lấy cổ tay nó :

-Chắc mày cũng đọc được phong thư tao gởi rồi đúng ko ?? Mày về nói với

bộ 3 rằng , Black Rose – cả cộng đồng anti fan Bộ 3 hot-warm-cold boy sẽ không tha cho 3 hắn ta đâu.. lần này là xử lí mày , coi như là cảnh

cáo…!!

Nó cắn chặt môi , miệng rên rỉ từng tiếng :

-Tôi có thù oán gì với các cô mà các cô lại bắt tôi…??

-Mày sống tại Biệt thự hoàng tử - thuộc quyền bảo hộ của bộ 3 . Tức mày

cũng ít nhiều có liên quan đến bọn hắn rồi..!! Chưa kể , tao có thù ân

oán với mày … Nhưng , mày cũng ko nên biết nhiều làm gì – Biết nhiều chỉ bất lợi cho mày thôi !!

Nói rồi cô ta quay lưng bước ra một góc sau đó nhếch nhẹ đầu ám hiệu : “ Xử lí con nhỏ đó cho tao” . Bọn đàn em của Black Rose bước lại phía nó , cười hắc ám rồi….. Vẫn rất nhanh chóng , nó ngất lịm đi ... Lúc này ,

cô ta mới dần tiến lại phía nó , tay cầm một bông hoa hồng đen đặt lên

tay nó , khẽ thì thào : “ Black Rose…hãy nhớ tao là Black Rose” Minh Hoàng vội vã chạy lên phòng học lớp nó .

-Cô giáo Phương , cho em hỏi bạn Thoại My có ở trong lớp ko vậy ?

Cô Phương bước ra ngoài , từng lời nói cử chỉ cũng đủ khiến hắn cuống lên vì lo rồi :

-Thoại My à…?? Không có em ạ ! Không có mặt từ lúc đầu giờ rồi , học sinh bây giờ là thế đấy…suốt ngày….

Chưa để cô nói hết câu , Hoàng đã chạy đi một mạch , phone cho Vũ và Bảo.

- Alo…!! Ra hoa viên gấp !!!

________________________

5 phút sau , bộ ba đã tụ hội đầy đủ ở hoa viên .

-Chuyện gì thế Minh Hoàng ??_ Vũ xỏ tay vào túi rồi hỏi.

-Thoại My có chuyện rồi !! – Hoàng nói , ánh mắt lộ rõ vẻ hoảng sợ nhưng vẫn chứa chấp trong đó sự lạnh lung.

-Chuyện gì vậy ?? – Bảo và Vũ cùng đồng thanh , hơn lúc nào hết bộ 3 cảm thấy lo lắng đến thế.

-Không còn thời gian để giải thích nữa .. đi tìm con nhỏ ở bãi sau thôi !! Vừa đi vừa nói !!

Nói rồi Hoàng kéo cả bọn đi một cách vội vã .

___________________________

-Đây là chiếc giày của Thoại My mà…!! – Vũ kêu lên khi thấy chiếc giày của nó nằm dưới đất.

Hoàng gật đầu , ánh mắt xa xăm :

-Thì đúng vậy… lúc đó tôi nghe tiếng kêu cứu , chạy ra thì tất cả đã như thế này rồi đây…!! Sau đó lên lớp tìm thì không có … tôi nghi là

con nhỏ đã gặp chuyện chẳng may rồi !!

Bỗng…. Cả 3 người – Vũ , Bảo , Hoàng đều sửng sốt , không nói nên

câu khi nhìn từ phía chiếc giày đó là những cánh hoa hồng đen được rải

đều thành lối đi – dường như đó là chủ ý của ai đó .

-Black Rose..!! – Bọn hắn khẽ nói cùng lúc và sau đó bước theo dấu hoa .

Vũ cố