XtGem Forum catalog
Biệt Thự Hoàng Tử

Biệt Thự Hoàng Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323554

Bình chọn: 7.5.00/10/355 lượt.

ôn thế?

Mặc kệ lời chế giễu của nó, Thiên Vũ vẫn đi thẳng vào vấn đề mà hắn cần nói:

-Cô sẽ xưng với tôi là “em” – giống như Minh Hoàng vậy. Được chứ?

-Trời!Vậy mà tưởng chuyện gì! – Nó thở hắt đáp bằng giọng bất cần.

Nhưng nó nào biết , cái “chuyện gì” của nó lại khiến hắn phải suy đi

tính lại, ngẫm đi nghĩ lại đến biết bao nhiêu là lần. Và , cái “chuyện

gì” đó của Thiên Vũ lại không được nó chấp nhận. Nó không thích. Điều đó ắt hẳn khiến hắn cảm thấy buồn và thất vọng. Thậm chí cũng có thể ảnh

hưởng phần nào đến lòng tự tôn.

……………

Chiếc xe dừng chân tại nhà hàng Mara. Ở đây, không đơn thuần là đồ ăn

ngon, cảnh quan đẹp hay phục vụ nhiệt tình. Nếu chỉ như thế thì chưa thể trở thành một nhà hàng nổi tiếng ở giữa trung tâm thành phố được. Mà là vì, kiến trúc của Mara được xây theo lối cung điện cổ xưa. Trông rất

độc đáo và lạ mắt.

Nó cũng thích thú với điều đó lắm. Đây là lần đầu tiên nó đến đây cơ đấy. Vui thật!

Cả nó và Thiên Vũ đều gọi “Mì Cung đình truyền thống”. Từng sợi mì dai

dai, thơm ngon đặc biệt hòa quyện với nước dùng đầy đủ bốn vị: chua,

ngọt, mặn và cay. Chắc chắn là phải ngon hơn Mi-xi-xup của nó rồi nhưng

sao Thiên Vũ vẫn cảm thấy thích Mi-xi-xup hơn. Có lẽ con đường đến dạ

dày phải đi qua trái tim chăng?

………….......

Ăn xong, nó rủ Thiên Vũ tới công viên cùng đi dạo.

Không khí ở đây lúc nào cũng vậy, rất mát mẻ và thoải mái.

-A! Kem! – Nó khẽ reo lên. Nó mà, tiệm kem lúc nào cũng là điểm thu hút nó đầu tiên dù bây giờ là buổi sáng. Y như rằng, Thiên Vũ há hốc miệng

nhìn nó:

-Trời đất! Mới sáng sớm mà đã ăn kem rồi cơ à?

Nó nheo mắt trả lời, lúc này trông nó rất dễ thương:

-Kệ anh chứ! Để tôi đi mua 2 que. Anh dùng bạc hà nhá? Nhớ là đứng ở đây mà đợi tôi đó!

Nó dặn dò kĩ lưỡng như thể sợ hắn chạy đi mất hút khiến nó phải cuốc bộ về nhà không bằng ý.

-Bác ơi lấy cháu 2 ốc quế, 1 sô-cô-la, 1 bạc hà nha bác!

………………………

Tại chỗ Thiên Vũ.

“Phập” Một cánh tay bỗng dưng đặt lên vai hắn. Khi hắn quay người lại

thì đã không thấy ai nữa rồi, chỉ thấy một phong thư…màu đen – đặc trưng của Black Rose.

Thiên Vũ nghiến răng, bóc bì thư ra một cách nặng nề. Hắn có một linh cảm xấu.

“ Thiên Vũ, tôi đợi cậu ở đây.

Đi thẳng, rẽ trái, rẽ trái và đi thẳng.

Cuối cùng thì thấy một chiếc Mercedes màu đen có hai chữ “BR”.

Nếu có đủ can đảm thì hãy lên xe để khám phá bí mật về tôi.

Còn nếu không hoặc đi cùng với bất kì một ai thì…anh là kẻ hèn nhát!

Black Rose”


Với một lời thách thức như vậy, thử hỏi Thiên Vũ có chối từ không?

Không thể nào khác, Thiên Vũ – hắn sẽ không bao giờ như thế. Thở một hơi mạnh, hắn tiến bước về phía trước và đi theo chỉ dẫn của Black Rose.

“ Black Rose! Để xem tôi và cô, ai là người thẳng cuộc?”

……………

Nó mua xong kem hí hửng chạy lại thì bỗng dưng, một que kem ốc quế bỗng rơi xuống đất. Là bạc hà – kem của Thiên Vũ. Tim nó đập nhanh hơn,

dường như có điều gì đó chẳng lành? Rồi nó nhanh chóng chạy vù đi tới

chỗ đợi. Trời đất, Thiên Vũ không có ở đây nữa.Vậy, hắn ta ở đâu?

Nó đưa mắt liên láo nhìn xung quanh, một nỗi lo lắng bỗng tràn dâng trong nó.

“A! Thiên Vũ kia rồi!” – Nó cười tươi rói sau đó đuổi theo hắn hết sức

mình, vừa chạy, nó vừa gọi hắn nhưng... hắn lại không nghe thấy gì. Mà

nếu có nghe thấy, chắc chắn hắn sẽ tìm cách đánh lạc hướng nó. Hắn làm

vậy để làm gì chứ? Là để… nó được an toàn.

Nó mệt muốn lả người. Toàn thân như muốn rụng rời ra vì vốn dĩ nó đã ít vận động rồi.Nay lại vừa chạy, vừa hét, vừa suy nghĩ lo âu thì lấy đâu

ra không mệt?

Chợt…

Thiên Vũ bước lên một chiếc xe ô tô màu đen. Từ xa nhưng nó cũng nhìn thấy 2 chữ “BR” trên xe. Chắc chắn đó là Black Rose.

Không được! Nghĩ rồi nó lấy lao tới đó nhưng chiếc xe đã lăn bánh.

Không kịp nữa rồi nhưng cũng không thể chịu thua, bằng mọi cách nó phải cứu hắn. Nó cắn răng vẫy một chiếc taxi và dặn phải đuổi theo chiếc xe

đó.

Nó cảm thấy trong người nôn nao, đầu óc choáng váng. Nói chung là khó

chịu, khó chịu vô cùng. Ai cũng biết, nó rất căm thù việc đi ô tô kín

mít như thế này. Nó tự nhủ mình rằng phải cố gắng, lần này là vì Thiên

Vũ. Nhất định nó phải vượt qua!

_______________________

Kizzzzzzzz……

Chiếc Mercedes đen tuyền phanh gấp lại. Tới nơi rồi. Đó là một vùng đồi hoang vắng. Xung quanh chỉ là cỏ , cây và…một căn nhà đã bị rêu phong.

Thiên Vũ mở cửa xe cái rầm rồi một mạch xông thẳng vào căn nhà. Vừa đi hắn vừa hét lên đầy giận dữ:

-Black Rose! Cô ở đâu? Có giỏi thì ra mặt đi. Đừng cứ lúc nào cũng ẩn nấp như thế! Cô hèn lắm!

Khi hắn bước gọn vào căn phòng thì cánh cửa bỗng dưng đóng sầm lại. Bóng đèn được bật lên mờ ảo làm tăng vẻ kì bí.

Khoảng chừng ít phút sau thì chiếc taxi nó đang đi cũng tới được nơi

đây.Nó hít môi hơi thật sâu, chắp tay lại cầu nguyện những điều tốt lành nhất. Sau đó trả tiền Taxi rồi cũng từ từ tiến vào căn nhà đó.

“Cạch!”. Nó mở nhưng cửa đã khóa. Đáng ghét! Nó vừa lo lắng, vừa cáu

giận , vừa sợ hãi. Nhưng vẫn quyết tâm đẩy mạnh cánh cửa vài lần nữa. “

Rầm!” Vẫn không được. Nó đang định đi tìm vật nhọn để cạy c