Snack's 1967
Binh Ca Ca Là Người Anh Tốt

Binh Ca Ca Là Người Anh Tốt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325893

Bình chọn: 9.5.00/10/589 lượt.

nhẹ nhàng chậm chạp chuyển động trên dưới, không có cá thì có tôm cũng tốt rồi.

Điền Mật Nhi lại thấy tội nghiệp anh, tên đàn ông xấu tính này một khi đã thích thì cũng không thèm trông nom không thèm để ý nữa, đặc biệt là đến lúc cao triều, tiếng động lớn đến mức ở lầu dưới cũng nghe được. Còn nếu không thì dùng miệng giải quyết một chút cũng xong, nhìn anh bị nghẹn đến khó chịu cô cũng thấy đau lòng, nhưng tật xấu này của anh quá lớn. Dù sao làm lính thì tính kiên nhẫn đều rất tốt, coi như tôi luyện thêm ý chí cho anh ——

Hai ngày sau đó Triệu Phương Hà và Triệu Phương Mỹ đều mang chồng mình đi đến các nhà thân quen để thăm hỏi, hai người bọn họ sinh ra và lớn lên ở thành phố này nên cũng có không ít bạn bè, hiện tại sau khi ra ngoài xã hội cũng có chút thành tựu vì thế nhân dịp năm mới liên lạc với nhau để hàn huyên một chút.

Điền Mật Nhi thấy đã muộn nói rằng mình thấy mệt mỏi muốn lên lầu ngủ, đoán chừng một lát nữa chị cả và cô út sẽ lục tục trở lại, cô cũng không muốn ứng phó với họ, vừa phí sức lại chẳng có kết quả tốt.

Chỉ chốc lát sau hai chị em Triệu Phương Hà và Triệu Phương Quyên quay về, nhìn mặt đều thấy là đã uống không ít, mặt thì hồng hào miệng lại toàn mùi rượu .

Phương Di lại đến nhắc mấy câu, rồi lấy cho hai chị em cốc trà giải rượu, Triệu Phương Mỹ cầm lấy ly trà uống một hơi rồi nói: "Anh, anh đoán xem hôm nay em gặp được ai nào!"

Triệu Phương Nghị đã xem xong tin tức, cũng không thích dây dưa với hai tửu quỷ kia, đàn bà con gái uống say đến như vậy, anh rể và Lưu Tử Hiên cũng không quản lý được vợ của mình, sớm biết vậy anh đã sớm lên lầu ôm bà xã của mình rồi.

"Không biết!" Triệu Phương Nghị không nhịn được trả lời, lưỡi cũng đã líu lại còn không nhanh đi về mà ngủ, Triệu Phương Nghị thấy vô cùng chán ghét liền cau mày giọng nói cũng không tốt chút nào.

"Anh! Là chị Lý Như đấy! Bọn em gặp nhau ở nhà hàng, chị ấy đi cùng với chú Lý và dì Ngụy đến đấy ăn cơm, chị Lý Như bây giờ còn đẹp hơn ngày xưa nữa! Từ cách nói chuyện, làm việc đến ăn mặc, vừa nhìn đã thấy là từ nước ngoài trở về! So với Điền Mật thì hơn gấp trăm lần!"

Triệu Phương Nghị nghe vậy liền tức giận, vợ anh cả ngày phải tận tụy phục vụ nhưng xem ra vẫn bị người ta coi thường: "Không còn gì để nói thì yên lặng uống nước của mình đi, người nào tốt thì khắc biết! Điền Mật tốt hay xấu thì cũng là vợ của anh, có quan hệ gì tới em mà suốt ngày nhìn cô ấy thấy không vừa mắt."

Phương Di vừa nhìn đã biết con trai bắt đầu tức giận rồi, biết con trai mình tính tình lì lợm, khi đã nổi nóng thì không sợ trời không sợ đât . Vội vàng khuyên con trai lên trên lầu đi ngủ, Triệu Phương Nghị dù sao cũng đã qua tuổi bồng bột, cũng không thèm tranh cãi thêm, để lại gương mặt âm trầm như quan tòa cho mọi người sau đó rời đi.

Nhưng Triệu Phương Mỹ lại không muốn buông tha, hình như nhất định phải đem chuyện này nói cho rõ ràng: "Anh! Chị Lý Như vẫn luôn nhớ đến anh!"

"Nếu nhớ đến mà vẫn còn có thể chạy theo người khác ra nước ngoài sao, con không có đầu óc à, người ta nói gì cũng đều tin. Mẹ đã nói cho con biết bao nhiêu lần rồi, đừng có gần gũi với con bé Lý Như đó, nhà chúng ta không đến tìm bọn họ đòi giải thích cũng đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi." Nói đến chuyện này Triệu Phương Mỹ lại cảm thấy bực mình, bởi vì chuyện này mà tạo ra biết bao nhiêu tin đồn, khiến mọi người trong nhà đều bị mất mặt theo.

"Làm gì có đàn ông nào, chị Lý Như ban đầu chỉ mượn người Hoa kiều đó giúp một tay để làm thủ tục xuất ngoại mà thôi, giữa hai người căn bản cũng không có chuyện gì!"

Vừa nói vấn đề này thì bà Phương Di không thích nghe tí nào, sao bà lại sinh ra một đứa con không có đầu óc như vậy, có phải khi ở bệnh viện nhận sai người rồi! Chuyện đó sao bà lại không rõ chứ, làm gì có người tốt bụng như thế giúp cô ta làm thẻ xanh, lại còn mang túi lớn, túi nhỏ tới cửa giống như con rể vậy.

Sắc mặt của ông Triệu Quốc Đống cũng lạnh xuống, nói: "Về sau không bao giờ được phép nói đến chuyện này nữa, Phương Nghị con cũng nghe cho rõ đây, mặc kệ Lý Như ban đầu vì sao chia tay với con thì con dâu của ta chỉ có thể là Điền Mật!"

"Cứ quản tốt Triệu Phương Mỹ là được, loại người thay đổi thất thường như Lý Như, giày rách như vậy con sẽ không bao giờ nhặt." Nói xong liền quay người đi lên lầu.

Toát mồ hôi. . . . . . Người thành thật nói chuyện còn khó nghe hơn.

Mấy người ở dưới lại đem Triệu Phương Mỹ ra không ngừng thuyết giáo, mở to mắt ra mà nhìn người, Lý Như đó chính là con vịt đã bay đi bây giờ lại muốn trở lại chiếm tổ.

Triệu Phương Mỹ bị mắng cũng thấy rất uất ức, chị Như có điểm nào xấu mà mọi người lại ghét bỏ thành ra như vậy, hai nhà từ nhỏ đã thân quen, lại còn rất xinh đẹp, lại rất biết đối nhân xử thế, ban đầu mọi người trong nhà không phải cũng rất thích hay sao. Chị ấy chỉ muốn ra nước ngoài định cư mà thôi, ai cũng phải có quyền lợi theo đuổi mơ ước của mình chứ, cuối cùng còn không phải là vì yêu ông anh mình mà từ nước ngoài trở lại hay sao! Cô còn cảm thấy anh trai mình không xứng với chị Như ấy chứ, nếu mà lúc anh ấy d