Binh Ca Ca Là Người Anh Tốt

Binh Ca Ca Là Người Anh Tốt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325565

Bình chọn: 8.00/10/556 lượt.

g có ý tứ gì khác." "Tôi bình thường cũng không mặc những thứ này, cho tôi thì cũng như cho sâu bị tiện nghi rồi, huống chi hai chúng ta thân hình cũng không giống nhau, có mặc cũng không vừa người." Điền Mật Nhi nói lời này là nói thật, Vương Văn Tĩnh so với cô cao hơn, so với cô cũng gầy hơn, Điền Mật Nhi duyên dáng, xinh đẹp có lồi có lõm, cơ thể cân xứng. Vô ý bị đâm trúng tử huyệt, người ta lại không giống như là cố ý nên Vương Văn Tĩnh đành ngượng ngùng nói: "Xem em này, chỉ nghĩ tới việc cho chị chút quà làm kỷ niệm mà quên mất chuyện này." "Cũng không phải là không gặp nhau nữa, nhà chồng và nhà mẹ đẻ tôi đều ở thành phố này, lúc nào được nghỉ trở về thì có thể gặp mặt nữa mà. Đúng rồi, công việc của cô đã sắp xếp xong xuôi rồi sao!" Cũng sắp đi nên Điền Mật Nhi không muốn cùng cô ta tính toán so đo làm gì, vội vàng đổi sang chủ đề khác.

"Đã sắp xếp xong rồi, em vẫn làm nghề giáo viên thôi nhưng cũng có thể chuyển đổi!" Thấy Điền Mật Nhi không hiểu, cô ta còn nói: "Làm giáo viên tạm thời thôi, trước đây bởi vì phải theo quân nên làm gì cũng đều không dễ dàng. Hiện tại Dương Dực đã chuyển nghề, cũng có thể giúp một tay chăm sóc việc nhà, em muốn làm ăn buôn bán, người đông của hiếm, bọn họ so với em cũng không mạnh hơn cái gì." Hiện tại kinh doanh buôn bán quả thật rất có tiền đồ, cô vẫn luôn coi trọng những người tự tay gây dựng sự nghiệp, huống chi còn là nữ cường nhân, cô không có được quyết tâm như vậy. Đừng thấy cô thương lượng chuyện công ty với Điền Dã thể hiện đạo lý rõ ràng như vậy mà nhầm, cho nói miệng thì còn tạm được, nếu thật để cho cô tự tay thực hiện thì đã sớm thất bại rồi."Vậy thì chúc cô thành công! Nếu có gì cần giúp một tay thì cứ lên tiếng! Chỉ là cô thật sự muốn đổi nghề sao? Công việc đã được vào chính thức mà hiện tại chính sách lại càng ngày càng tốt rồi, về sau khẳng định phúc lợi của giáo viên cũng sẽ được đề cao." Vương Văn Tĩnh chẳng thèm để ý, nói: "Công việc này đối với tôi mà nói chỉ là thứ yếu, nếu mà là trước kia. . . . . ." Nói đến đây hình như là cảm thấy có chút không đúng, liền cười cười với Điền Mật Nhi không nói thêm cái gì nữa. Sau này Điền Mật Nhi nói lại với Triệu Phương Nghị rằng Vương Văn Tĩnh muốn tặng cho cô mấy cái váy, Triệu Phương Nghị cũng thấy phản cảm nói: " Đồ này của cô ta nhất định là của người đàn ông trước kia mua cho, chúng ta chỉ mặc đồ mình mua, không cho mặc đồ của tên đàn ông đó! Dương Dực thật là quá nhu nhược rồi, vợ của mình cũng không quản được, đã ăn cơm thừa lại còn giữ lại đồ của chủ cũ, muốn thời khắc nhắc nhở nồi cơm còn rất thơm hay sao."

Toát mồ hôi hột, thật là tư tưởng thật sự khác nhau, ý tưởng căn bản không ở trên cùng một vạch xuất phát. Bất quá nếu thiếu tá đại nhân mà bá đạo hơn một chút thì những đàn ông làm nghề cắt may không biết còn tồn tại được không.

Nói đến quần áo, Triệu Phương Nghị cũng phát hiện vợ của mình bình thường quá mức mộc mạc, chưa bao giờ thấy cô mặc những loại quần áo đẹp đẽ đa dạng. Điền Mật Nhi thông minh xinh đẹp, lại tâm cam tình nguyện giặt quần áo nấu cơm cho anh mà chưa từng có câu câu oán hận nào. Người phụ nữ như Vương Văn Tĩnh thì lại đều cảm thấy tiếc khi phải gả cho quân nhân trong khi đó trong mắt vợ của anh từ lúc gặp cho tới bây giờ đều là tin tưởng lẫn không muốn xa rời.

Nhưng anh là một người đàn ông, thô kệch không tinh tế, có lúc vợ của anh còn phải nhân nhượng, nghĩ đến đây anh cảm giác mình thật CMN không có chút lôi cuốn nào.

"Ngày nghỉ của anh rất ít, cũng không còn thời gian đi mua sắm với em, thỉnh thoảng em nên đi mua sắm với bạn bè, thích gì thì cứ mua, tiền lương của anh cũng không phải là không đủ dùng!"

"Cũng chit tốn thời gian ..., rót đầy một bụng gió tây bắc, ăn uống còn không có nói gì đến việc làm đỏm!"

Điền Mật Nhi bình thường cũng rất ít khi đi dạo phố, mua sắm đều theo thói quen, thật sự là bây giờ quần áo của cô có ít cái nhìn không thuận mắt. Mặc dù tủ treo quần áo không khả quan như của Vương Văn Tĩnh, nhưng lấy ra mấy bộ đều phù hợp với thân hình và khí chất ôn hòa của cô, tôn chỉ của cô là không cần nhiều chỉ cần tinh tế là được.

"Vậy cũng không nên tiết kiệm quá, tiền này cũng để cho em mua quần áo mà!" Vợ mà ăn mặc đẹp thì chồng cũng được nở mày nở mặt. Tuy nhiên lúc đi học mộc mạc một chút cũng tốt, vẫn đang là học sinh. . . . . . Anh cũng không có ý gì khác, không phải là sợ người để ý thương thầm nhớ trộm, mà chỉ sợ Điền Mật Nhi đem tâm tư đặt hết lên những chuyện này sẽ ảnh hưởng đến học tập! Khụ!

Nhìn ý anh giống như không mua thì không thể, không mua thì không được nên Điền Mật Nhi vội nói: "Anh cảm thấy em mặc màu sắc rực rỡ thì đẹp hay là cứ như bây giờ thì đẹp hơn! Không mua không phải là vì tiết kiệm tiền, chẳng qua là em cảm thấy không thích hợp với mình mà thôi. Lại nói chúng ta cũng không phải là thiếu tiền, công ty hiện tại hoạt động cũng không tệ, có thể kiếm được bao nhiêu trong lòng anh vẫn chưa rõ hay sao."

Triệu gia đầu tư vào đó cũng coi như là cho vợ chồng son bọn họ, mặc dù lợi nhuận vẫn đem đầu tư để phát triển kỹ thuật


Disneyland 1972 Love the old s