
a, sắc mặt trầm xuống, Xa Thục Mai mới
dừng tay.
“Ta này không phải là muốn đem nàng dưỡng béo một chút sao? Ngươi
xem, cằm thật gầy .” Bận nói chuyện, nàng còn nâng cằm Đạm Dung lên.
Đạm Dung một ngụm canh cơ hồ từ khóe miệng chảy đi ra. Rốt cục cũng biết, tính cách Vạn Quý Phi là di truyền từ ai .
“Ai nha, mẹ đừng nữa ép buộc tiểu Dung, để cho A Tuế chiếu cố nàng là được rồi.” Vạn mẹ Trương Huệ Nghi rút ra một khăn giấy đưa cho Đạm
Dung, tiếp nhận lau khóe miệng.
“Bà nội rất bất công, ta cũng muốn chân gà!” Vạn Quý Phi bĩu môi
kháng nghị, Xa Thục Mai lập tức đem một cái chân gà khác chuyển đến
trong bát nàng.
“Tiểu Phi yên tâm, một khối khác khẳng định là đưa cho ngươi.”
Vạn Quý Phi thế này mới vui vẻ rạo rực tiếp tục ăn cơm, Vạn Tuế cười nhạt, nhỏ giọng nói: “Làm hư tiểu hài tử.”
“Ngươi thì ngoan lắm.” Vạn gia ba ba đột nhiên thả một câu cho hắn,
Vạn Tuế tức thời đảo mắt. Vì sao trưởng bối nhà hắn cũng không có uy
nghiêm của trưởng, ngay cả lão ba luôn luôn nghiêm túc cũng như thế này? Về sau nếu hắn có đứa nhỏ , tuyệt không giống như bọn họ!
“Anh có ý kiến?” Bên cạnh Đạm Dung nhìn hắn vẻ mặt khinh thường, vì thế có chút hưng thú hỏi.
Vạn Tuế tức giận nhìn nàng liếc mắt một cái, nha đầu kia sao cứ thích đối đầu với hắn.” Cô ăn cho hết là được!”
Đạm Dung dẹt mếu máo, một ngụm một ngụm cắn thịt. Như vậy rất giống đứa nhỏ bị ủy khuất, Xa Thục Mai huých tay bất mãn.
“A Tuế, ngươi có thể nào đối với tiểu Dung hung như vậy? Bà nội đau
nàng, cho nàng ăn ngon có cái gì không đúng? Làm người không thể keo
kiệt như thế, bạn gái đau lòng có biết không?”
Những người còn lại đối lời nói của Xa Thục Mai cũng không ý kiến,
Đạm Dung một dáng giống như không liên quan mình tiếp tục yên lặng ăn
cơm, Vạn Tuế khóc không ra nước mắt. Có đau hay không nữ nhân này, hắn
không cần người khác tới bình luận.
“Tiểu Dung nha, ngươi đừng trách A Tuế không hiểu phong tình, đứa nhỏ này từ nhỏ đến lớn liền như vậy, rõ ràng thích đến như vậy, lại cái gì
đều nghẹn ở trong lòng không chịu nói ra.”
Lời nói của Xa Thục Mai khiến cho Đạm Dung đang vùi đầu đau khổ nuốt
thức ăn hơi hơi ngẩng đầu, không dấu vết nhìn sang nam nhân bên cạnh.
Hắn hai mắt trợn trắng, bộ dáng bất đắc dĩ làm cho nàng rất muốn cười.
“Đứa nhỏ, về sau chịu ủy khuất hãy tìm bà nội, có ta giúp ngươi làm
chủ, không cần sợ hắn! Ôi, ta nghe nói ngươi chuyển nhà, có phải hay
không cùng hắn cãi nhau? Nhất định là hắn làm cái gì cho ngươi tức giận
đúng không? Nói cho bà nội nghe một chút!”
“Bà nội!” Vạn Tuế nhịn không được thở dài, “Nói lâu như vậy ngươi
cũng không mệt sao? Cũng không ăn cơm ?” Nữ nhân, vì sao có thể nói
không ngừng như vậy ?
Xa Thục Mai dùng đầu chiếc đũa gõ nhẹ lên trên mặt bàn ăn, nghiêm
khắc trách cứ: “Làm sao vậy? Có phải bị bà nội nói trúng hay không, còn
không cho tiểu Dung vạch trần tội của ngươi đi?”
“Ngươi thích liền tiếp tục đi.” Vạn Tuế đơn giản ngoan ngoãn khép lại miệng. Chưa thấy qua lão nhân gia nào có trí tưởng tượng phong phú như
vậy, cho nên hắn không thích trở về, không thích ở đây. Lúc trước khi
không chụp tha, ngồi nghe các nàng niệm, hiện tại có bạn gái vẫn là bị
niệm, hắn rốt cuộc khi nào thì mới có thể giải phóng?
Nhìn ra không kiên nhẫn của hắn, Đạm Dung buông chiếc đũa, nhẹ giọng
nói: “Vâng, bà nội, cháu là vì muốn tìm chỗ ở nên mới chuyển đi, cùng
bác sĩ Vạn không quan hệ. Bác sĩ Vạn… Hắn đối ta tốt lắm.”
“Thật sự?” Xa Thục Mai vẫn là không tin.
Đạm Dung nặng nề mà gật đầu.”Lần trước cháu gặp rắc rối ở Hải Nam, cũng là hắn đi đón cháu về.”
“Ách? Ngươi cùng hắn quen nhau, không phải vì báo ân đi?” Tuy rằng
như vậy cũng không sao, bất quá tôn tử nhà nàng có chút đáng thương.
“Mẹ…”
“Mẹ…”
Một vị khác đồng thời mở miệng, trong giọng nói cũng có một chút khẩn trương. Liền ngay cả Vạn Tuế cũng định không nói lời nào, nguyên nhân
này hắn như thế nào không nghĩ tới đâu? Tuy rằng lúc trước nàng từng thổ lộ qua nói thích hắn, nhưng xem ra nàng đối với quan hệ hai người không hờn không giận, ngay cả hắn cũng có chút hoài nghi.
Đạm Dung nhìn qua mọi người, lại nhìn về phía Vạn Tuế, đáy mắt ánh
sáng lấp lánh, trên mặt trong suốt hiện lên nụ cười yếu ớt.” Bác sĩ Vạn, nếu tôi là báo ân, ngươi sẽ như thế nào?”
Vạn Tuế trong đầu “Oanh” một tiếng nổ tung, nàng lời này là có ý tứ gì?
“Cô… cô…” Hắn khẩn trương nói không nên lời.
Đạm Dung gục đầu xuống, ngọn đèn ở trên đỉnh đầu của nàng hắt lên
vầng sáng nhẹ nhàng, chiếu ra độ cong trên khóe miệng nàng, độ cong càng ngày càng to.”Tôi nói đùa, anh sao như vậy.”
Có người trong nhà rốt cục cũng thở ra một hơi thật dài, mới phát hiện vừa rồi mọi người đều ngừng hô hấp.
“A a, ăn cơm ăn cơm, đừng thảo luận vấn đề này nữa, chuyện này một
lát nữa để cho bọn họ tự mình quan tâm đi. Tiểu Dung đừng ăn quá no, sau khi ăn xong còn có bánh trôi đâu.” Trương Huệ Nghi một phen nói đánh
tan bầu không khí, mọi người mới hơi chút thoải mái.
Sau khi ăn xong Đạm Dung bị vây quanh, đi đến sô pha ngồi xuống, Vạn Quý Phi ngồi ở bên người nàng nháy mắt ra hiệu.
“Ngư