
hì đang cố giữ bình tĩnh, quay lại hỏi Băng:
- Nói coi em đến đây làm gì khi ta không có nhà vậy?
- Em đã nói cô ta thèm hơi đàn ông mà! - Thụy An đang bước lại, theo sau là đám giúp việc
- Im ngay! Tôi hỏi cô sao? - Khang gắt lên, cậu lại nhìn Băng - Em đã làm gì hả? À không.. hắn đã làm gì em??
- Làm gì? - Băng lơ đễnh hỏi lại, nhỏ chẳng quan tâm khuôn mặt đang biến sắc của Khang, mà chỉ quân tâm chuyện nhỉ đang lạnh run lên
- Nhìn bộ dạng quản lí thế này, quá rõ còn gì cậu cả. Cô ta đến ve vãn
quản lí và em nghĩ không tên đàn ông nào chống cự nổi đâu, phải không
quản lí?
Khang nhìn Wind, hắn ậm ừ không thành tiếng như vừa làm chuyện tội lỗi tày đình
- Sao cậu chủ không sáng suốt lên? Chuyện quá rõ rồi mà!
- Phải đấy cậu chủ! Cô ta chuyên đi quyến rũ đàn ông.
- Phải! Phải! - Đám giúp việc nhao lên
- Im hết cho tôi! - Khang lại gắt - Nếu các người rỗi việc thì cũng đừng đứng đó ăn nói bậy bạ,tôi sẽ đuổi cổ cả lũ ra ngoài đường đấy!
Đám giúp việc im re, Khang nhìn cô quản gia
- Còn cô nữa. Cô không có việc làm phải không?
- Cậu chủ vẫn chưa tin cô ta là loại con gái đó chứ gì? Em chỉ thấy lo lắng vì cậu bị 1 con hồ li làm cho mờ mắt thôi!
Chat! 1 cái bạt tai mạnh làm cô quản gia quay phắt.
-Tôi bảo im ngay!
- Nếu không tin, em sẽ cho cậu chủ thấy tận mắt!
Mặt đỏ hằn lên, cô quản gia càng nói chắc nịch hơn. An vẫy tay ra hiệu
cho 1 người đựng cái xe đựng nước tẩy và khăn lau lại, còn nhỏ vào phòng quản lí . An bước ra với chiếc máy quay trong tay.
- Em đã đặt trộm trong phòng để cậu chủ thấy bộ mặt thật của cô ta!
Khang chộp lấy cái máy quay, thực sự thì cậu lo sợ hơn là tin lời Thụy
An. Đặt máy lên cái xe đẩy, Khang mở cho máy chạy. Đám giúp việc cũng cố nhìn ngó từ phía sau.
3 phút! Mặt Khang đã tối sầm xuống, cậu nuốt khan nhưng nghẹn ở họng. Có lẽ cậu đang cố nghĩ ra lí do để giải thích cho những gì cậu đã thấy
trong đoạn phim, nhưng khó quá!
- Giờ thì cậu chủ hiểu rồi đấy! Cô ta là loại con gái thế nào…
2 Tay đã xiết lại, Khang từ từ quay mặt nhìn Băng, cơn giận đã lên đến cổ rồi, Khang khó mà nén xuống được.
- Cô… có gì để nói không?
- Cậu cả! Xin lỗi, nhưng em không thể kìm chế nổi -Giọng quản lí tỉnh
bơ, nhưng Khang đang hoàn toàn chú mục vào Băng. Nhỏ vẫn ngày càng lạnh, đã biết bị giăng bẫy nhưng nhỏ chẳng có ý định thanh minh. Nhỏ thấy
lạnh, vậy thôi.
Khang xô ầm Băng vào tường, 2 tay ghì lấy vai nhỏ.
- Cô không còn gì để nói phải không? Vì cô đã bị vạch mặt 1 cách trắng
trợn phải không? - Khang nhìn Băng bằng đôi mắt đầy căm phẫn và giọng
gần như rít lên - Cô vẫn vậy, như không có chuyện gì … cô không hề sợ
tôi??
Khang vừa nói ra được cái sự thật đau lòng ấy, cậu đã không muốn tin,
nhưng quá khó! Tất cả những gì cậu thấy trong đoạn phim là người con gái của cậu lên giường thằng đàn ông khác mà bày tỏ ham muốn 1 cách nhiệt
tình, sao với cậu nhỏ chưa từng làm?
2 tay Khang ghì mạnh hơn:
- Cô là loại đàn bà đó! Sự thực thì cô cũng chỉ là loại đàn bà đó thôi!
Tôi đã nghĩ cô không như loại gái tôi mang về qua đêm vì cô không chịu
phục tùng tôi dù 1 giây. Nhưng tôi nhầm! Cô chỉ giả vờ thanh cao! Phải!
Cô đeo bộ mặt thiên thần! Và cô còn trơ trẽn hơn tất cả loại gái tôi đã
qua đêm!!
Giờ thì Băng thấy có vẻ nghiêm trọng rồi! Gì mà Khang lại nói nhỏ giả vờ thanh cao, trở trẽn hơn người ta chứ? Băng đâu có quan tâm chuyện đó,
nhỏ chỉ đang thấy lạnh thôi!
- Không phải! - NHỏ thanh minh 1 câu… quá dễ nghe!
- Im đi! - Khang hét lên - Chuyện quá rõ rồi! Giờ thì tôi không muốn nghe cô nói thêm 1 lời nào nữa!
Khang bỏ tay khỏi Băng, mắt vẫn nhìn xoáy vào Băng cái nhìn giận dữ và đáng sợ. Máu cậu như đang sôi sùng sục.
- Tệ thật! Vì tôi đã bị lừa! - Cậu chợt cười - Người con gái của tôi sao? Loại như cô? Vạn lần không xứng!!!
Khang giằn giọng, rồi quay người …
- Đừng có để tôi thấy mặt cô thêm lần nữa!
Khang bỏ đi khi nỗi tức giận vẫn chưa nguôi.
-Cậu chủ? Vậy xử cô ta sao? -Thụy An gọi với theo
- Tùy các người! - Khang lầm bầm và vẫn bước
An liếc nhìn tay quản lí, mỉm cười. Còn Băng lúc này, nhỏ thấy muốn giải thích cho Khang, vì cần về phòng cậu để sưởi ấm hơn là sợ cậu hiểu
nhầm.
- Chấn… - Nhưng Băng vừa mở miệng thì chịu ngay 1 cái tát từ cô quản gia.
Chát!!!
- Cô muốn nói gì với cậu chủ sao? Cô nghĩ cậu chủ sẽ tin cô? Loại con gái như cô không ai tin đâu!
Tay quản lí từ trong phòng bước ra, đang mặc lại áo:
- Giờ thì cô muốn xử sao?
Chẳng phải cậu cả không muốn nhìn thấy mặt cô ta nữa sao? Tôi sẽ tự tay
trừ khử con hồ ly! - An nhìn lại Băng - Nhưng trước đó để tôi hả giận
đã!!
- Để con gái các cô làm mafia chắc thế giới sẽ loạn hơn đấy!
An hơi mỉm cười. Còn Băng thì giờ đã hiểu hết hậu quả mình gây ra khi
đến phòng tay quản lí, 1 cái bẫy hoàn hảo! Nhưng giờ điều nhỏ cần là chỗ nào đó ấm đề qua đêm đã. Băng định quay người bước đi nhưng bị 1 bàn
tay túm lấy tóc giật lại. An trận Băng vào tường:
-Cô định đi đâu? Cô trốn không nổi đâu! Hay định tìm cậu 2 giúp đỡ?
(hì) Rồi cậu 2 cũng sẽ biết bộ mặt thật của cô khi xem đoạn băng ấy. Giờ th