Pair of Vintage Old School Fru
Bởi Vì Đùa Em Rất Vui

Bởi Vì Đùa Em Rất Vui

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322100

Bình chọn: 9.00/10/210 lượt.

làm phiền anh đâu, chỉ cần anh cho nó đứng ở một bên nhìn là được…………''. Cô len lén nhìn anh một chút, quan sát phản ứng của anh ''Nếu như anh không đồng ý thì……….''

''Được, nói cho cậu ấy cứ đến đây''. Anh bỏ tay (*đang lau nước mắt*)xuống, có gì mà không thể?

''Anh nói thật?''. Cô nhỏ giọng kêu. Mọi việc thuận lợi như vậy khiến cho cô lo lắng.

''Đúng vậy''. Đường Ẩn Khiêm vui vẻ gật đầu. Cô chủ động đến tìm anh như thế này, mặc kệ cô yêu cầu cái gì anh cũng đều đồng ý.

Lông mày Diêu Thì Đông nhăn lại, lấy chút can đảm, đưa ray nhỏ nhắn đến trước mặt anh. Dưới con mắt kinh ngạc của anh……….Véo.

''Anh……là người Ngoài hành tinh sao?''. Giọng nói của cô tràn đầy sợ hãi, cô sờ loạn người bên cạnh. Đáng sợ thật! Làm giỏi thật, rất tinh xảo, ngay cả dấu vết vá lại cũng tìm không tháy!

''Em cảm thấy hôm nay anh nói chuyện quá tốt?''. Anh tức giận trợn mắt một cái, hiếm khi anh ban cho cô chút ân huệ, cô lại nói anh là người Ngoài hành tinh.

Cô gật đầu liên tục không ngừng.

''Vậy em cảm thấy ngoài việc anh là người Ngoài hành tinh đang đóng giả ra , còn có chuyện gì không thể làm?''. Anh mỉm cười nói.

Cô rất phối hợp, đầu tiên cúi đầu suy nghĩ, trong chốc lát bóng đèn sáng lên.

''Em biết rồi, anh……anh có điều kiện đúng không?''. Cô bừng tỉnh hiểu ra chỉ vào anh. Hãy nói đi! Người Ngoài hành tinh không có chuyện gì làm hay sao mà phải đóng giả anh.

Đường Ẩn Khiêm khuôn mặt tươi cười cứng đờ, trong đầu lướt qua nhanh vô số phương án thú vị, khóe miệng cong lên, lại cười lên lần nữa.

''Thì Đông! Em thật thông minh''. Anh mờ ám nói.

''Vậy……..Vậy cho em hỏi. Điều kiện là gì?''. Cô không có ngốc, ký hợp đồng cũng phải hiểu rõ ràng điều kiện, nhất là đối mặt với người gian xảo như anh thì đặc biệt phải cẩn thận hơn.

''Nếu như anh nói là muốn em đến đây làm trợ lý của anh?''. Đây là do cô nói, anh không ngại liền làm theo lời của cô……….Ban đầu anh cũng không có ý định có điều kiện gì……….Haiz! Thì Đông của anh quả nhiên là ngây ngô đến ‘’ngu ngốc’’.

''Học………Học trưởng, anh rất bận sao?''. Diêu Thì Đông cẩn thận hỏi, cô cảm thấy anh rất rãnh rỗi, từ lúc nãy tới giờ cô thấy anh rất rãnh rỗi.

''Em nghi ngờ lời nói của anh?''. Anh thu lại nụ cười, nhìn cô chằm chằm.

''Không có! Không có! Được rồi. Trợ lí thì trợ lí……….''. Cái miệng nhỏ nhắn của cô chu lên, anh căn bản là đang đe dọa cô.

''Là trợ lí [đặc biệt'> đó!''. Anh trầm giọng nhấn mạnh.

''Được rồi! Còn gì nữa không?''. Cô đã sớm chấp nhận rồi, làm sao mà anh có thể dễ dàng bỏ qua cho cô chứ!

Còn có? Lần này đổi lại là Đường Ẩn Khiêm giật mình, thì ra là anh không chỉ được một lợi ích mà thôi. Vì em họ mà cô chịu hi sinh nhiều như vậy. Hừ! Điều này làm cho anh không vui.

''Anh còn chưa nghĩ xong, chờ anh nghĩ xong rồi nói cho em''. Anh phải suy nghĩ cẩn thận một chút.

''À………''

''Em không được quỵt nợ hoặc giữa đường bỏ chạy đâu đấy''. Anh cảnh cáo nói, nếu như cô dám anh tuyệt đối sẽ làm cho cô ''đẹp mắt''

''Biết rồi!''. Cô tức giận nói.

Dập tắt được một vòng khí nóng rồi, hiện tại anh cảm thấy vô cùng dễ chịu. Thấy cô chu cái môi nhỏ nhắn lại cảm thấy đáng yêu gấp đôi so với bình thường, chứ đừng nói cô ấy còn để cái đùi đẹp trên người anh, hai người lại ở gần nhau như vậy. Anh liền ôm cô, cúi đầu đặt môi anh lên môi cô, cái này là bồi thường cho ''uất ức'' mà cô phải chịu hôm nay.

Diêu Thì Đông bị hôn đến suýt tắt thở, nhanh chóng thở dốc lấy hơi, đôi mắt mờ mịt, vẫn không quên hỏi ''Đây là một trong những điều kiện sao?''.

Đường Ẩn Khiêm tà nịnh (tà ác + sủng nịnh) cười một tiếng ''Không phải''. Đây mà là điều kiện gì? Anh muốn hôn thì hôn, không quan tâm cô muốn hay không?

Diêu Thì Đông ngây thơ không biết rằng trong lúc vô ý cô đã ký Hợp đồng Bán thân, bán đi chính mình!

Diêu Thù Đông ủ rũ, đã lâu không có ở gần học trưởng, cô có chút không thích ứng được mà vui sướng đến run rẩy.

Haiz! Cô luôn mắng anh biến thái, Nhưng nghĩ kỹ một chút thì cô mới thật sự là biến thái, nếu không sao lại chấp nhận loại ngược đãi này mà lại cảm thấy sung sướng! Khó trách người ta nói tình yêu làm cho tinh thần con người bị rối loạn. Cô cũng cảm thấy như vậy!

Cô đi đến bên cạnh bàn làm việc, ánh mắt liền bị một bó hoa hồng lấp lánh trên bàn hấp dẫn.

''Thì Đông! Có người hâm mộ tặng hoa cho cô đó!''. Thư ký của Đường Ẩn Khiêm nói.

''Có thật không?''

Khuôn mặt chán chường khi nãy bây giờ lại lộ ra vẻ mặt vừa mừng vừa sợ, đôi mắt đẹp trợn to. Trời ạ! Cô đang nằm mơ sao? Đời này trừ lúc tốt nghiệp được anh tặng hoa ra thì chưa từng có ai tặng hoa cho cô cả! Đó—chẳng lẽ là ông trời thương hại, cuối cùng cũng có người để ý đến cô rồi?

''Nhìn xem có tờ giấy nào không?''. Thư ký La đẩy cô đang đứng ngốc ở một chỗ, thúc giục.

Diêu Thì Đông phát hiện trong bó hoa có một tấm thiệp nhỏ, trên đó chỉ viết :

Đây là chút tấm lòng yêu thích con người em.

''Là ai đưa hoa cho cô?''. Thư ký La còn gấp hơn so với cô.

''Không có ghi tên''. Cô nở ra một nụ cười ngọt ngào, mặc dù không biết là ai nhưng biết mình được người khác thích, lòng hư vinh của cô trong nháy mắt