
ờng đá lạnh băng đến xoa dịu dục vọng nóng bỏng trong người, cánh tay hắn khóa chặt tôi, hơi thở nóng bỏng phả lên da thịt trần trụi của tôi, hắn lại xâm nhập một lần nữa, hoàn toàn lấp đầy tôi, kích tình cuồn cuộn chảy khắp thân thể tôi, khiến tôi phải vẽ lên khóe miệng từ “Muốn”.
Tự chủ của hắn hoàn toàn biến mất, hai mông hắn không ngừng đong đưa, hắn đem toàn thân tôi ép chặt vào vách tường, tôi bị đẩy lên tới khoái cảm cực hạn, hắn làm tôi không thể kiềm chế bản thân mà la lên, hắn kịch liệt co rút, đầu ngửa về phía sau, thân hình không ngừng phập phồng, tiếng rên rỉ khàn khàn thâm trầm không ngừng tràn ra từ trong lồng ngực, cổ họng hắn.
Bình yên trở lại, sau cao trào chỉ còn thân thể chấn động khe khẽ và những hơi thở dốc, tôi hoa mắt chóng mặt dựa vào vai hắn, suy yếu ngã vào lòng hắn, hắn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc bết dính mồ hôi của tôi, tôi hơi nghiêng đầu, “Không cần né tránh, thừa nhận dục vọng của chính mình không phải là điều đáng xấu hổ.” Hắn nói nhỏ, khẽ hôn cằm tôi, “Tôi muốn em, Liễu Đình. Em giống như độc dược dần dần ngấm sâu vào máu thịt tôi, làm tôi phát nghiện.”
Mồ hôi ẩm ướt dính trên da thịt, quần áo tôi hỗn độn như đã trải qua một trận chiến lớn, hắn chậm rãi rút ra khỏi người tôi, lúc hắn rời khỏi cũng khó khăn như khi tiến vào, chúng tôi cùng cúi đầu rên rỉ. Hắn bế tôi lên, đặt tôi nằm trên giường, tiếp theo, tôi cảm thấy phần đệm bên cạnh lõm xuống, hắn từ phía sau vuốt ve bả vai tôi, khẽ kéo để tôi dựa vào lòng hắn, đôi tay vòng qua người, đặt lên ngực tôi.
“Em đang nghĩ gì?” Hắn nhẹ nhàng mềm mại khẽ cắn vành tai tôi. Tôi lui lại vùi sâu vào lòng hắn, tất cả đều rất tốt, đàn ông và đàn bà cùng nhau hưởng thụ một cuộc làm tình cũng không có gì xấu. Tay hắn mò xuống sờ soạng bụng tôi, “Hử?” Không ngờ hắn có thể nắm bắt suy nghĩ của tôi chính xác như vậy, người đàn ông này thật nguy hiểm, bất chợt một suy nghĩ lóe lên trong đầu tôi, tôi quay lại kinh ngạc nhìn hắn.
“Sao vậy? Có phải em đột nhiên phát hiện ra người đàn ông của em vô cùng anh tuấn làm cho em hoa mắt, si mê tới không thể kiềm chế nổi không?” Hắn hài hước mỉm cười với tôi.
“Không phải là anh cố ý ném tin tức anh muốn thu mua đất của Tùng Nhạc cho Ninh Trọng Phảng đấy chứ?” Tôi chống lại ánh mắt hắn. “Anh đúng là người đàn ông tiểu nhân, bỉ ổi, vô liêm sỉ!” Tôi túm lấy một chiếc gối độc ác đập lên người hắn, hắn cười to.
“Cuối cùng tôi cũng phải thừa nhận rằng người xưa nói không sai chút nào, đàn bà không có tài mới là đức.” Hắn càng thoải mái cười to, tôi tức giận lao đến véo người hắn, hung hăng dùng móng tay cấu thịt hắn, “Anh là quả trứng thối, không gia nhập đoàn xiếc quả thật quá đáng tiếc.”
“Bình tĩnh một chút, bình tĩnh một chút!” Hắn giơ hai tay ôm chầm lấy tôi, vùi mặt vào tóc tôi mà cười, “Tôi cũng đã dừng lại, toàn bộ bố cục của tôi đều bị một tay em phá hỏng, em còn gì không hài lòng chứ, Liễu Đình, nghĩ xem em đã làm một việc lớn lao như thế nào!”
“Im miệng!” Tên đàn ông này đúng là toàn thân từ trên xuống dưới không có lấy một chút tốt đẹp. “Liễu Đình, có phải tôi chưa đủ cố gắng, để em còn có sức lực suy nghĩ, tôi thật sự là rất vô trách nhiệm.” Hắn hôn môi tôi, nam căn nhẹ nhàng tiến vào cơ thể tôi, sau trận chiến kịch liệt vừa rồi, thân thể tôi vô cùng đau nhức, hắn chống khuỷu tay xuống giường, dùng tay nâng mặt tôi lên.
“Em giống như một thiên sứ tức giận đứng ở trước mặt tôi.” Hắn mỉm cười, hai tròng mắt hắn long lanh kì dị. “Em không thể chịu nổi một chút lừa dối của tôi sao? Tiểu Đình, em thật sự càng ngày càng yếu ớt!” Hắn thở dài như vô cùng nuối tiếc ân hận.
Tôi không hề thay đổi sắc mặt nói: “Anh cũng càng ngày càng si mê lưu luyến tôi, làm sao bây giờ, nếu tôi thật sự bán đứng anh, anh sẽ bị tổn thương thành bộ dạng nào chứ?”
Đôi mắt hắn hiện lên ý cười sâu xa khó hiểu lại cực kỳ mê hoặc: “Tôi đây sẽ khiến cho mỗi ngày còn lại trong cuộc đời em đều bị bao trùm trong hối hận!”
Lưng tôi có chút phát lạnh, “Tôi làm cho em lạnh lẽo sao, bảo bối?” Hắn thương tiếc vuốt ve sườn mặt, an ủi tôi, hắn cúi người, “Tôi sẽ làm cho em nóng lên rất nhanh thôi!” Những cơn sóng triều hắn tạo ra nhanh chóng dâng lên, vầng trán ẩm ướt mồ hôi của hắn áp chặt trên trán tôi, ánh mắt chúng tôi dây dưa quấn chặt lấy nhau, nhiệt độ chạy toán loạn giữa hai thân thể, tất cả đều mất đi khống chế… Nghi thức động thổ công trình “Thịnh thế hoa đình” của Phí thị vô cùng long trọng, các đầu não lớn của cả giới chính trị và kinh doanh đều tới ủng hộ, vợ chồng Lôi Dược - tổng tài công ty cổ phiếu hành chính, lãnh đạo cơ quan quản lý tỉnh, đoàn khảo sát của tỉnh, Giang nặc – chủ chốt của bách hóa quốc tế Giang thị; chủ tịch Long Phi – người đứng đầu giới bất động sản; Bạch Thực – cơ quan tài chính, nhiều không đếm nổi! Tôi đứng ở xa nhìn thiên chi kiêu tử được mọi người tán thưởng, tôn sùng – Phí Như Phong, hắn là đại diện cho thành công, sự giàu có, tự tin và lực lượng, toàn thân hắn toát ra ngạo khí bức người.
“Ánh mắt của cô đã thay đổi.” Giọng nói ôn hòa vang lên bên tai tôi.
“Ôn Trạch.” Mặt tôi đỏ ửng,