
hật may là Tô Tiểu Mễ nhanh chóng tránh, nếu không cô sẽ không xong với Hạ Tử Vi.
“Tiểu Mễ, không cho tám nữa, Hiên thiếu gia thích cậu. Cậu không tiếp nhận hắn không sao, nhưng không nên vũ nhục hắn.”
“Nếu cậu không nỡ ra tay với Hiên thiếu gia, vậy mình giới thiệu cho cậu những người khác, nhất định khiến cậu tìm được cảm giác cậu muốn mới thôi!” Giờ phút này, Tô Tiểu Mễ chính là đắc ý, phong thủy luân chuyển, trước kia Hạ Tử Vi trêu cợt cô, hiện tại nên đến hồi trả đũa rồi.
“Không cần cậu lo lắng, tự mình có thể giải quyết, ăn nhiều đồ một chút, ngậm miệng của cậu lại!” Hạ Tử Vi cầm lên một quả táo trên bàn nhét vào trong miệng Tô Tiểu Mễ, sau đó mừng rỡ cười ha ha.
Tô Tiểu Mễ bắt lại quả táo, “Mình còn không phải vì tốt cho cậu sao? Tìm người an định lại, mình thấy Hiên thiếu gia không tệ, ánh mắt hắn nhìn cậu cũng có chút ý tứ, thử xem một chút a!”
Nói xong, cô hung hăng cắn quả táo một miếng lớn.
“Lo quản tốt việc của cậu trước đi, Lâm Khải cũng cầu hôn cậu hai mươi lần rồi, cậu thật muốn để hắn cầu hôn 99 lần, mỗi lần còn phải đổi mới không giống trước cậu mới gả sao?” Đối với việc này, Hạ Tử Vi mãnh liệt BS (phản đối) Tô Tiểu Mễ, hành hạ đàn ông như vậy, ý tứ ra sao cũng không cần phải ác như vậy.
“Mình đây là cho hắn biết cưới vợ là phải bỏ ra chút tâm tư, cưới được không dễ dàng, hắn mới quý trọng chứ sao.” Tô Tiểu Mễ vui mừng hưởng thụ, nghĩ lúc ban đầu cô bị Lâm Khải hành hạ, hắn làm sao lại không có suy nghĩ cho cô, hiện tại đến phiên cô tới hành hạ hắn.
“Mình khuyên cậu, kiềm chế chút, đừng quá lạc quan, cẩn thận hành hắn sạch sẽ, đến lúc có người khác nhân cơ hội chen vào một chân thì đừng mà tìm mình khóc lóc kể lể nha!” Hạ Tử Vi rất “hung ác” nhìn cô nói.
“Tình yêu mà dễ dàng bị người cướp đi như vậy thì tiếc nuối làm gì!” Tô Tiểu Mễ rất không thẹn nói, sau đó rắc rắc một tiếng, cô hung hăng cắn một miếng lớn, thật giống như nếu Lâm Khải dám thay lòng, kết quả sẽ giống quả táo này, cô ăn hắn từng miếng từng miếng một.
Hạ Tử Vi ngẩng đầu lên, đang chuẩn bị nói chuyện, lại bị một màn bên ngoài cửa chấn kinh, ngây ngốc nhìn.
Tô Tiểu Mễ thấy cô thất thần, theo ánh mắt của cô nhìn sang, chỉ thấy một đống bong bóng trôi lơ lửng ở trên bầu trời Tứ Hợp Viện.
“Tiểu Mễ, lại là phương thức cầu hôn của Lâm Khải nhà cậu kìa, nếu như mà mình không có nhớ lầm, đây là lần thứ hai mươi mốt rồi, chị đây khuyên cậu, cầu hôn đến lần thứ 22 thì gả cho hắn đi, 99 lần thật sẽ ép người đến điên mất!” Hạ Tử Vi nhìn lại, cô không thể không nhắc nhở Tô Tiểu Mễ, đồng thời, cô cũng không thể không bội phục Lâm Khải, thật đúng là xứng đôi vừa lứa với Tô Tiểu Mễ.
Tô Tiểu Mễ để quả táo xuống liền đi ra ngoài, bong bóng màu sắc rực rỡ giống như có linh khí, thấy cô từ xa đi tới liền từ từ hạ xuống, rơi vào trong tay đưa ra của cô.
Phía dưới bong bóng cột một sợi dây thừng, còn có một tấm bưu thiếp, trên bưu thiếp là chữ, bên kia lại là hình của cô, đó là hình lúc cô còn ở Dung Khoa, cô mang mắt kính gọng đen, ánh mặt trời chiều xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh phản xạ ở trên người của cô nhuộm một tầng ánh sáng, mà cô chăm chú nhìn vào computer, khóe miệng lại còn có một nụ cười nhạt, cô căn bản không biết mình bị Lâm Khải chụp hình vào lúc nào.
Tiểu Mễ, tin tưởng anh, anh nhất định có thể là người cho em là phúc!
Ký tên: Khải.
Tô Tiểu Mễ nắm bưu thiếp trong tay, trong lòng cười ngọt ngào. Mặc dù cô đùa bỡn, nhưng Lâm Khải lại nguyện ý theo cô, bất kể như thế nào, lòng của cô hiện giờ đều là mật ngọt.
Khi cô đang vụng trộm vui mừng, một đôi bàn tay từ phía sau nhốt chặt hông của cô, hấp thụ hương tóc của cô, miệng dán vào lỗ tai của cô nói: “Gả cho anh, như thế nào?”
Tô Tiểu Mễ chẳng qua là cúi đầu cười, cũng không nói gì, chỉ chốc lát sau, đẩy thân thể của hắn, quyến rũ cười một tiếng về phía hắn: “Gả cho anh thì được, nhưng mà trước khi gả cho anh, anh phải đóng dấu ký tên lên đây!”
Nói xong, Tô Tiểu Mễ giống như ảo thuật lấy ra một phần hiệp nghị đặt ở trước mặt của hắn. Lâm Khải nhận lấy hiệp nghị để xem, chính giữa viết: 36 điều hiệp ước của chồng.
Cẩn thận nhìn xuống dưới, điều thứ nhất: vợ là duy nhất, phản bội vợ liền ra khỏi nhà, tất cả con cái và tài sản đều thuộc về vợ.
Điều thứ hai: người chồng tốt phải lau dọn được, xuống bếp được, làm bữa ăn sáng cho vợ, mang vợ ra ngoài ăn tối, đây đều là tiêu chuẩn của một người chồng tốt.
Điều thứ ba: là chồng tốt thì công phu trên giường phải không tệ, nhưng thời điểm vợ không muốn không thể cưỡng ép.
Điều thứ tư: vợ không thoải mái, không thể chỉ điện thoại an ủi, phải lập tức chạy tới bên cạnh vợ.
Điều thứ năm: chồng học nhìn mặt mà nói chuyện, lúc tâm tình vợ không tốt, phải là người phát hiện đầu tiên, phải an ủi đầu tiên, dụ dỗ làm cho vợ vui vẻ.
Điều thứ sáu: trừ vợ ra, đối với những người phụ nữ khác liếc mắt nhìn liền tuyệt không được nhìn lần thứ hai.
Điều thứ bảy: điện thoại mở máy 24h cho vợ, tuyệt không chơi trò mập mờ với bất kỳ người phụ nữ nào .
Ba mươi sáu điều hiệp ước vợ chồng sẽ bắt đầu tính từ ngày Tô Tiểu Mễ và Lâm Khải ký