
làm cho trong lòng nam nhân có chút hờn
giận.
Tay của cô sờ loạn lung tung không có quy luật, không nghi ngờ lộ rõ cô là một "tuyển thủ tay mơ".
Nam nhân nhìn ra cô đang ngượng ngùng, mang theo nụ cười xấu xa, trong lòng nổi lên một trận tà ác. Hắn đặt cô ở dưới thân thể của mình lần
nữa, hai tay dùng sức nắm chặt cô, cô không thể giãy giụa, chỉ có thể
ngoan ngoãn nằm ở dưới thân thể của hắn, đối với chuyện thế này, đối với nữ nhân kiểu này, hắn rất thích dạy dỗ một phen, mặc dù chuyện dạy dỗ
nữ nhân này là lần đầu tiên hắn làm.
“Xem ra, ngươi rất đói khát!” Cô không lưu loát và khẩn cấp cũng làm cho hắn cảm thấy là một nữ nhân không có dễ chịu.
“Ngươi. . . .” Tô Tiểu Mễ mặc dù say đến ngất đau, nhưng đối với nụ cười không có ý tốt của hắn, vẫn nghe được.
Còn chưa chờ cô ra phản ứng, tay của nam
nhân đã kéo quần của cô xuống, thân thể nhu mì xinh đẹp, tỷ lệ hoàn hảo
hiện ra trước mắt hắn.
Trừ đi bộ ngực không có đạt tới yêu cầu hoàn mỹ của hắn ra, những thứ khác hắn hài lòng không dứt.
Đột nhiên bị người lột ra xiêm y hiện ra ở trước mặt nam nhân xa lạ như vậy, Tô Tiểu Mễ cảm thấy xấu hổ rồi lại có một tia khủng hoảng, tấm thân xử nữ giữ 27 năm sẽ phải kết thúc.
Tay của hắn rất nhuần nhuyễn lục lọi ở trên người của cô, khơi mào dục vọng nguyên thuỷ nhất của nữ nhân
Trong lòng Tô Tiểu Mễ một hồi sợ một hồi
loạn, rượu cồn trong cơ thể lại giống như một loại độc, ăn mòn thân thể
của cô, theo ngón tay của nam nhân mà trở nên sốt nóng, một hồi một hồi
khoái cảm giống như điện va vào da của cô.
“Ừ. . . .” Từ ngữ không mục đích từ khóe
miệng của cô tràn ra, một loại nhu cầu nguyên thủy thúc đẩy cô tham lam
muốn nhiều hơn, thất thần trong suy nghĩ lại thoáng qua ngắt quảng đẹp
đẽ vui vẻ trong tiểu thuyết miêu tả, chẳng lẽ đây chính là cao. . .
rriều?
Ngoài cửa sổ đột nhiên sấm sét một hồi,
phá vỡ say mê của cô, tia chớp nhanh chóng chiếu sáng nam nhân ở trước
mắt, ngũ quan như điêu khắc thoáng qua mắt của cô, mà trong nháy mắt hắn lại lấy tốc độ mãnh liệt không kịp tiến vào trong thân thể của cô, một
loại đau bị xé nứt xỏ xuyên qua cả người cả thần kinh của cô.
“A. . . . . .” Cô thống khổ sợ hãi kêu, vẻ mặt hận không thể tát nam nhân trước mắt một cái cho rớt giường.
Khóe miệng nam nhân lộ ra cười tà ác, "Giả bộ thục nữ như vậy, thì ra ngươi còn là xử nữ.”
“Khốn kiếp, ta không chơi, đi xuống!”
Lông mày Tô Tiểu Mễ cau thành một đoàn, mới vừa có một chút vui vẻ bị
đau bất thình lình hoàn toàn đánh tan.
Nam nhân dán cô thật chặc, ngón tay quét nhẹ lông mày cô, cười lạnh nói: “Lúc này cũng không phải do ngươi.”
Lời nói vừa rơi xuống xong, hắn hoàn toàn không có bận tâm cảm thụ của cô, hung hăng đau nhói cô, tựa hồ lấy
phương thức như thế nói cho cô biết, cô gái tốt không được ra ngoài tùy
tiện tìm nam nhân tới hư thân.
“Ta muốn ngươi nhớ, dùng phương thức đau
nhất tàn nhẫn nhất cho ngươi một đêm đầu khắc cốt minh tâm.” Trong suy
nghĩ của nam nhân thoáng qua một cái ý niệm như vậy, tiếng sấm ngoài cửa sổ vang lớn hơn, trời mưa lớn hơn, bên trong phòng nam nhân càng thêm
không sợ hãi một lần lại một lần đòi lấy cô, tựa hồ không biết mệt mỏi,
cô không lưu loát khiến cho hắn hơi bị phát điên, muốn đem cô nhét vào
trong thân thể của mình hoàn toàn, vì vậy, càng hung mãnh đòi lấy giống
như bão táp ngoài cửa sổ, không có mạnh nhất, chỉ có mạnh hơn.
Tô Tiểu Mễ ở dưới hắn, toàn thân như tan
xương, cái loại đau nhói toàn thân khiến cho cô không bao giờ tin tưởng
thần mã mây trôi trong tiểu thuyết viết, nói gì đau một cái sẽ khoái cảm toàn thân, ngay sau đó là # đã che giấu #, TMD tất cả đều là gạt người, ở trên thực tế của cô, trừ đau chính là chua, trừ chua còn là đau. . . . . .
Loại cảm giác đau này, Tô Tiểu Mễ sẽ nhớ cả đời. Sáng sớm sau mưa to, không khí cực kỳ
sáng ngời, bên trong phòng của Đông Tam Hoàn sang trọng nhất Bắc Kinh,
Tô Tiểu Mễ chậm rãi tỉnh lại trong mệt nhọc và đau đớn cả đêm.
“Ừ. . . . . .” Cô hơi kêu nhỏ ở trong
lòng, thân thể của cô giống như bị đánh bắp thịt đau đớn, động một cái
liền truyền đến đau nhói.
“Nam nhân đáng chết này!” Cô thật thấp
nguyền rủa hắn ở trong lòng, ánh mắt của cô quét qua nam nhân còn say
ngủ ở bên cạnh cô, ngũ quan cường tráng ở sáng sớm có vẻ cực kỳ đẹp mắt, Tô Tiểu Mễ đột nhiên lại hưng phấn nho nhỏ một hồi trong lòng, dáng dấp có hình như vậy, lần đầu tiên thua ở nam nhân như vậy cũng không thua
thiệt.
Tròng mắt của cô nhanh chóng chuyển động, đột nhiên tỉnh ngộ lại, loại tỉnh ngộ này khiến cho cô lập tức tỉnh lại tinh thần, nhặt y phục trên đất lên, khoác lên người căn bản không bận
tâm sửa sang lại, tóc rối bù tán ở trên người, trên tay xách theo giày
cao gót bảy tấc tối hôm qua thiếu chút nữa muốn mạng già của cô, trốn
rời phòng, rời đi nam nhân có hình dáng lại nguy hiểm.
Cửa bị phịch một tiếng đóng lại, nam nhân ngồi dậy, khóe miệng lại lộ ra nụ cười tà mị, hắn tỉnh còn sớm hơn nữ
nhân này, vốn là muốn ném xuống một bó tiền rồi rời đi, nhưng khi nhìn
thấy gương mặt cô lại dừng mấy giây, nữ nhân tỉnh ngủ, da