Polly po-cket
Bức Hôn Tổng Tài

Bức Hôn Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325842

Bình chọn: 7.00/10/584 lượt.

nhau đến thăm cô không dứt.

Từ ông bà nội đến những vị thím, bác, một đám người tới thăm hỏi cô, thuận tiện tặng rất nhiều lễ vật quý giá.

Bà nội đem miếng ngọc Phật đeo trước ngực cô, nói với cô: ” Cháu hãy vì Lâm gia ta sinh con nối dõi, vì Lập Phong sinh một em bé mập mạp.”

Nước mắt của cô lại lần nữa tuôn trào. Cô cũng rất hi vọng! Cô đã yêu sâu sắc người đàn ông này, cô cũng hi vọng vì anh sinh một đám con cái, nhưng em bé trong bụng cô là của ai còn là một ẩn số chưa biết!

Sự đau khổ này phải làm sao mới có thể thoát khỏi đây? Cô bi thương, tâm tình đầy mâu thuẫn!

Đối mặt với một Lâm gia hoan hỉ vô cùng, đối mặt với Lâm Lập Phong đầy dịu dàng, trái tim cô lại rất lạnh lẽo.

Lâm Lập Phong đẩy cửa phòng ra, thấy Hạ Tử Tinh nằm trên giường, hai mắt ngây ngốc nhìn ngoài cửa sổ, vẻ mặt lạnh lẽo.

Cô nhất định rất buồn bực! Lâm Lập Phong nhìn bộ dáng này của cô, khóe miệng khẽ nhếch lên. Anh đi tới bên người cô mà cô vẫn không phát hiện ra. Xem ra ngẩn người khá nghiêm trọng!

Anh nhẹ nhàng mà đứng bên cạnh, hôn một cái lên mặt cô, làm Hạ Tử Tinh giật mình. Vừa chuyển ánh mắt nhìn lại Lâm Lập Phong cặp mắt tràn đầy nụ cười, ” Sao vậy? Rất buồn bực à?”

” Ừ.” Cô mềm giọng đáp một tiếng.

Anh mở tủ quần áo lấy ra một chiếc áo dài, đỡ cô từ trên giường dậy giúp cô mặc vào. Sau đó nhẹ nhàng ôm lấy cô, “Anh dẫn em ra vườn hoa hít thở không khí.”

Cô nhìn anh, sự nhu tình tràn ngập đáy lòng, cô phát hiện dạo gần đây anh quan tâm săn sóc cô hơn rất nhiều.

Lâm Lập Phong ôm cô trong vườn hoa, cô cuốn người lại trong ngực anh không muốn ngẩng đầu lên.

” Sao thế? Tâm tình không tốt?” Tiếng nói của anh nhẹ nhàng vang lên bên tai cô. Có phải do mấy ngày qua họ hàng thân thích đến thăm quá đông quấy rầy cô nghỉ ngơi không? Anh phải nói chuyện với mẹ mới được.

Anh nói cho mẹ biết việc Tử Tinh mang thai chỉ là muốn để mẹ yên tâm, sau này không cần tìm Hạ Tử Tinh gây phiền toái, anh không nghĩ tới cả một đám bà con thân thích tới quan tâm hỏi han thế này.

Anh hiểu bản thân mình là Lâm Lập Phong – trưởng tôn của cả dòng họ, việc con nối dòng nhất định sẽ bị mọi người chú ý. Chẳng qua anh không nghĩ tới tất cả mọi người quan tâm nhiều đến như vậy!

Anh có chút bật cười. Nếu bọn họ vợ chồng chậm chạp không có con không phải là tội ác tày trời sao? Thật ra thì chuyện có con là vấn đề riêng giữa vợ chồng, bởi vì thân phận anh đặc thù, nên suýt biến thành đề tài thảo luận của cả gia tộc.

” Không có.”

” Có phải bọn họ thường tới quấy rầy em? Để anh bảo bọn họ sau này không cần tới nữa. Tránh làm phiền em nghỉ ngơi.” Lâm Lập Phong dịu dàng.

” Không có đâu anh.” Cô lắc đầu, ” Chẳng qua là tâm tình em không được tốt.”

” Phụ nữ có thai tâm tình hay buồn bực như vậy sao?” Anh thấy không giải thích được, kể từ khi mang thai, tâm tình Tử Tinh dường như rất kém.

” Cũng có thể.” Cô miễn cưỡng lộ ra vẻ mỉm cười.

” Anh đưa em ra ngoài một chút, được không?” Trong mắt anh tràn đầy yêu chiều không thôi……

Hạ Tử Tinh nhẹ nhàng lắc đầu, ” Không có chuyện gì. Qua một thời gian ngắn sẽ tốt thôi.”

” Thật?”

” Thật.”

Cô tham luyến ngả vào lồng ngực ấm áp của anh, hít vào mùi hương đặc thù trên người anh, không biết những thời khắc tốt đẹp như vậy còn có thể được bao lâu?

Cô đang đi trên miếng băng mỏng, tùy thời đều có thể rơi vào vực sâu vạn trượng. Giờ khắc tốt đẹp này cô muốn cất dấu thật chặt, tạm gác lại những mệt mỏi sau này.

Trong lòng cô bão tố đang nổi lên, tâm tình cô rất không vững vàng, rất không bình yên. Cô cảm thấy sắp có chuyện lớn xảy ra.

Lúc bí thư Tiêu Quân của Lâm Lập Phong xuất hiện tại phòng làm việc của Chris, hắn đã biết mục đích chuyến đi đó.

Đôi môi mỏng nhếch lên nụ cười lạnh, hắn lạnh lùng nhìn Tiêu Quân.

“Mời ngồi, bí thư Tiêu.” Hắn dùng tay ra dấu mời ngồi.

Tiêu Quân ý cười đầy mặt ngồi xuống trước mặt hắn, không nghĩ đến tiếng trung của người ngoại quốc này lại chuẩn đến thế.” Chris tiên sinh, trung văn của ngài thật là tốt. Ngài từng tới Trung Quốc trước đó sao?”

“Tôi sinh ra tại Trung Quốc.” Chris thừa nhận mình cũng là một người Trung Quốc.

Tiêu Quân lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, ” À, thì ra là người cùng nhà a.”

Thật hay cho một câu người cùng nhà! Chris cười lạnh. Bọn họ đúng thật là người cùng nhà a.

Nếu hôm nay thân phận hắn bị công khai ra ngoài, không biết mọi người Lâm gia định thế nào với hắn? Có long trọng hoan nghênh một thân nhân lâu năm lưu lạc trở về Lâm gia không?

Trong mắt hắn tràn đầy sự châm biếm.

“Chris tiên sinh, tôi nghĩ hẳn là ngài đã biết tôi vì sao mà đến.”

Chris nhíu mày, ” Xin Tiêu tiên sinh cứ nói thẳng ra.”

Tiêu Quân bài bản nói: ” Chris tiên sinh, hôm nay tôi tới đây đại diện cho Lâm thiếu phu nhân và quý công ty xin hhủy hợp đồng.”

“Ừm, hủy hợp đồng?” Chris nhướng lông mày, ” Lâm Lập Phong đưa ra điều kiện gì?”

“Chúng tôi dựa theo yêu cầu có trên hợp đồng, bồi thường ngài tất cả tổn thất.”

“Cứ như vậy?” Chris lạnh lẽo giương mắt nhìn. Hắn còn tưởng Lâm Lập Phong sẽ ném cho hắn một tờ chi phiếu trống không, tùy ý hắn điền con số vào.

“Đúng. Chris tiên sinh,