XtGem Forum catalog
Buổi Yêu Em

Buổi Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322054

Bình chọn: 8.00/10/205 lượt.

ơng đúng là vườn xoài . Mùa này cay đang thay lá . Trên mặt đất, lá

già rụng nằm che lớp dày . Đêm qua mưa dầm nên Ly đạp trên lá vàng mà

không nghe tiếng vỡ giòn khô nào nhu cô từng tưởng tượng Khoảng vườn này thật rộng, Ly độ chừng phải có hơn 30 gốc xoài là ít . Xoài Hà Noi rất

ngon, mùa nào ong cũng cho người mang lên Sai Gon mấy cần xế . Khong chỉ riêng xoài, mà hầu nhu... " mùa nào thức nấy" cam, buoi, quít, sầu

riêng, măng cụt, chả thiếu thứ gì . Nhung những thứ cây này hầu hết

trồng trên cồn, vậy mà lần đó mẹ đã xúi ba về khuyên Noi bán phần đất

bên cồn đi . Để lấy tiền hùng hạp mở công ty trách nhiệm hữu hạn May mà

noi không chịu, nếu nhu Noi đồng ý, số tiền ấy cũng tan thành mây khói,

vì công ty đó làm ăn lỗ lã, dẹp tiệm mất tiêuÔi ! Nhớ làm chi những

chuyện đáng buồn ấy ! Lo tìm nấm đi ! Chỉ cần được vài tai nấm thôi "bà

Tam trầu" cũng nễ mình roi !

Lưu Ly đến gần những gốc xoài và chăm

chú tìm . Cô vẫn bước chậm và tập chung chú ý nhìn thật kỹ... Ngay mô

đất hơi cao gần cái miếu nhỏ dưới gốc xoài, có gò nấm mối nằm thật ngon

mắt Lưu Ly reo lên một mình nhu trẻ con:

- Hên thật !

Rồi cô vội

ngồi xuống ngắm ngía những cây nấm mập tròn, trắng, đều đặn, nằm đầy cả

vạt đất nhu cho(` tay Ly hái Nhiều nấm mà chẳng có gì đựng . Lưu Ly kéo

vạt áo rộgn thùng thình của mình ra bỏ nhẹ từng tai nấm mềm mại vào . Cô mê mải, ham thích quên cả xung quanh . Khu vườn rộng thênh thang vẫn ào ào tiếng gió đùa vào lá . Âm thanh đó làm tâm hồn Ly thanh thản vô cùng Đang nâng niu trong tay tai nấm cuối cùng, Lưu Ly giật mình khi thấy

trước mặt mình là đôi chân của một người...

Cô hốt hoảng té ngả ra

sau, hai tay chống trên đất, mắt mở to nhìn lên trong sự sợ hài cùng cực Đứng ngay trước mặt Lưu Ly là một người đàn ong . Hắn ta đang chống

nạnh, lom khom cúi xuốgn nhìn cô bằng tia mắt sáng rực những tia lạnh

lẽo Đã biết chắc đó là người ( chơ không phải ma qủy) Lưu Ly vẫn không

kịp hoàn hồn để đứng lên . Cứ trong tư thế chống tay nữa té, nữa ngồi,

cô nhìn lại anh ta Gương mặt này Ly chưa gặp bao giờ, đôi mắt lạnh tanh

kia cũng lạ, đôi môi mím lại trên khóe miệng rộng cũng không... quên với cô . Chắc chắn anh ta không phải là dân làm mướn của ong Noi . Vay anh

ta là ai ? chẳng lẽ...

Bò thụt lùi ra sau, Lưu Ly lắp bắp:

- Anh

là ai ? Làm gì ở đây vay ? KHong trả lời, anh ta thụp xuống ngồi chồm

hổm đối diện với cô . Nhặt một thân nấm len, lạ gã mặt nói trổng:

- Bị phổng tay tren, tiếc thật !

Quên cả việc muốn biết gã là ại Lưu Ly bực bội gằn giọng:

- Phổng tay trên là sao ? Đây là vườn nhà toi mà ! Anh định nhổ trộm nấm phải không ? Toi la lên cho xem Gã ta nhếch mép:

- Ở đây bị trộm gà cũng chả ai thèm la, huống hồ chi ba cây nấm mốc, thứ của trời đất cho Lưu Ly bĩu môi:

- Bị ăn trộm mà làm thinh . Chắc anh điên quá !

giọng gã lạ mặt giễu cợt:

- Là người tĩnh táo, bị mất vài tai nấm cô cứ la làng cho vui . Tiếng cô la chắc vang xa lắm đó Lưu Ly trừng mắt gượng ngồi dậy:

- Anh là ai ? Là người điên nhu cô vừa nhận định Lưu Ly sững sốt:

- Cái gì ? Anh là ..là...

- Ut Tường à ? Roi cô gật gù:

- Vay mà toi nghĩ không ra . Ngoài cau Út, đâu có... trộm đạo nào dám tới chỗ này Út Tuong nhún vai:

- Còn có cô nữa chứ !

Lưu Ly chớp mắt, ngần ngừ một chút cô dịu giọng:

- Toi thành thật cảm ơn anh...

Tuong cười nhạt:

- Chỉ vay thôi sao ? Hình nhu hôm trước cô đã qua nhà và cám ơn anh Hai toi bằng cái tác tai nháng lửa rồi mà !

Mặt Lưu Ly đỏ len:

- Xin lỗi ! Toi không có ơn huệ vì với Hai Nhan hết, hàng độgn của toi chỉ nhằm tự vệ thôi Thở hắt ra một cái, cô nói tiếp:

- Khong hiểu gia đình anh và ông nội toi có mâu thuẫn gì, mà hôm đó anh

Nhân lại nhằm ngay toi mà mắng tới tấp . Nếu đoán trước sẽ xảy ra phiền

phức nhu thế, đời nào toi dám bước chân vào nhà anh Tuong nhìn Lưu Ly

đăm đăm:

- Cô không biết chuyện gì trước kia sao ? Ly khẽ lắc đầu:

- Toi có hỏi, nhung noi không nói . Anh kể cho toi nghe được chứ ? Tuong bật cười chua chát:

- Cô tin người điên à ? Nhìn anh bằng đôi mắt dò xét, Lưu Ly thản nhiên nói:

- Anh chẳng có vẻ gì điên hết, trái lại anh Hai anh mới giống điên, và

điên nặng nữa là khác . Hôm trước nếu không có người can, chắc toi bị xé xác rồi . Kinh khủng thật !

Thấy Ut Tường vẫn im lặng, cô nghieng nghieng đầu ríu rít:

- Sao suy nghĩ lâu vay, toi đang chờ anh đây nè Tuong lạnh lùng:

- Cô nên về hỏi ba mẹ mình thì hơn . Đừng nghĩ toi cứu cô là đã quên hết chuyện xưa để vội vàng kết thân, nhằm vòi vĩnh nhé !

Lưu Ly cáu kỉnh:

- Ai mà biết chuyện xưa quái quỷ đó ra sao . Toi hỏi ba, ong cũng lơ

không biết . Tại sao mọi người đều dấu toi chứ . Toi có lỗi gì với cái

ngày xưa ấy ? Tuong phớt tĩnh:

- Cô đừng hỏi toi . Toi không thích kể về những chuyện buồn . Cứ về hỏi người nhà cho ra . Còn tại sao họ dấu

cô à ? Toi nghĩ người có tội thường dấu tội của mình, toi lại không có

thói quên vạch tội kẻ khác Lưu Ly dò dẫm hỏi tới:

- Theo anh, gia đình toi có tội với gia đình anh à ? Nhung đó là tội gì ? Tuong lẫn tránh:

- Đem nấm về đi, không thôi nó héo hết