
vài tuần không ảnh hưởng đến vòng eo của cô, Tả Tình Duyệt nhìn thấy Tiểu Ngữ mặc áo cưới, đẹp tựa thiên thần, trong đầu xuất hiện hình ảnh bản thân mình mặc áo cưới trước đây. Lúc đó cô đã cho rằng mình là người hạnh phúc nhất trên thế gian, nhưng…..nghĩ tới gì đó khiến nụ cười trên nét mặt cô vụt tắt.
Từ trong gương nhìn thấy sự khác lạ của Duyệt Duyệt, Cố Tâm Ngữ nhíu mày quay đầu lại, thân mật kéo tay cô “Chị dâu, chị cũng thử một bộ đi?”
Cố Tâm Ngữ đề nghị khiến cô không có thời gian suy nghĩ về chuyện đau lòng trước đây, ngạc nhiên nhìn Tiểu Ngữ, lắc đầu liên tục.”Không! Em mới là cô dâu mà! Chị thử làm gì?”
“Ai nói không được? Anh hai chuẩn bị nhiều váy cưới thế mà, với lại vóc dáng chị với em gần gần nhau, nhất định sẽ vừa vặn, thử đi chị, được không?” Cố Tâm Ngữ nhất quyết muốn cô phải thử, đương nhiên không dễ bỏ cuộc, nhõng nhẽo hết sức như trẻ con thuyết phục cô, không đạt mục đích không chịu buông.
Cuối cùng Tả Tình Duyệt cũng không thoát khỏi được miệng lưỡi ngọt ngào của Tiểu Ngữ đành phải gật đầu, được sự đồng ý của Duyệt Duyệt, Cố Tâm Ngữ như cô gái nhỏ giành được món đồ chơi của mình, vui mừng khôn xiết kéo tay Duyệt Duyệt đi thử đồ. Cuối cùng cả hai người đều thích một bộ áo cưới vô cùng lộng lẫy hoa lệ, không bao lâu đợi Tả Tình Duyệt thay xong áo cưới bước ra. Tiểu Ngữ nhìn người phụ nữ trước mắt, há hốc miệng, đôi mặt dường như bám chặt trên thân thể cô không sao dời mắt được.
“Chị dâu, chị đẹp quá !” Cố Tấm Ngữ nói ra cảm nhận trong lòng, cô phát hiện, bản thân đứng trước Duyệt Duyệt, dung mạo như kém đi vài phần, hèn chi trước đây Hạo Nhiên lại yêu chị dâu, nếu cô là đàn ông, cô cũng sẽ yêu!
“Em mới là người đẹp nhất.” Duyệt Duyệt được khen xấu hổ không dám nhìn Tiểu Ngữ, chuyển ánh mắt nhìn vào trong gương, dường như không dám tin, cô gái trong gương chính là cô.
Năm năm trước cô dâu cùng bước vào lễ đường với Cố Thịnh mang vẻ tinh khiết trong sáng, nhưng hình dáng cô hiện tại trong sự tinh khiết đó đã có thêm vài phần trưởng thành. Giống như thiên sứ và ác quỷ dung hòa vào nhau, mê hoặc ánh mắt người nhìn, cam tâm tình nguyện trầm luân trong cảm giác bị mê hoặc đó, ngay cả khi biết nó là địa ngục cũng cam tâm tình nguyện bước vào.
“Em rất đẹp!” Cố Thịnh không nghĩ tới vừa bước vào thì được nhìn một bức tranh như vậy, chiêm ngưỡng cô không chớp mắt, không kìm được mà cất lời khen, nhưng lại khiến Duyệt Duyệt mắc cỡ không biết phải làm sao.
“Á…” Duyệt Duyệt muốn trốn, lại bị Cố Thịnh tức tốc kéo lại, hình ảnh đẹp như vậy, anh sao có thể để nó biến mất nhanh chóng như vậy?
“Xin lỗi, tôi không cố ý….” Duyệt Duyệt gấp rút muốn giải thích, đây là áo cưới của Tiểu Ngữ, cô lại mặc nó trên người, xui xẻo lại bị anh nhìn thấy, vạn nhất anh lại hiểu lầm cô thì sao đây?
“Đừng đi! Em có lỗi gì đâu, để anh được ngắm em kĩ hơn nào!” Cố Thịnh vươn tay ôm cô từ phía sau, để cô muốn trốn cũng không trốn được, chỉ có thể yên phận bị anh giam cầm trong vòng tay anh, mặc cho anh thưởng thức mùi hương trên cơ thể cô.
Giọng nói của anh như có phép thuật, khiến cô như ngà ngà say, không thể không làm theo lời anh, cảm nhận được lồng ngực vững chắc của anh, ở phía trước khuôn mặt cô tức tốc đỏ ửng, giây phút này giống như quay về lúc họ cử hành hôn lễ, giống y như tâm trạng hồi hộp lo sợ lúc đó!
Cố Thịnh khát vọng người phụ nữ trong gương kia, nếu như cô có thể vì anh mà mặc áo cưới lần nữa thì tốt biết mấy!
“Sao anh đột nhiên lại tới?” Duyệt Duyệt hỏi, thử phá vỡ không khí mờ ám của hai người, cô có thể nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của anh trong gương, sợ rằng cô không thể kháng cự được sẽ bị anh thu hút.
“Anh ra ngoài có chút chuyện, vừa đúng lúc đi ngang qua đây, nhìn thấy Hạo Nhiên ở bên ngoài, nên vào xem chút.” Trên thực tế anh biết hôm nay cô đi cùng em gái đến thử áo cưới, không ngại đem công việc giao cho cấp dưới, tự mình lái xe đến đây, may là không đến trễ, không những vậy còn đến rất đúng lúc, vừa vặn nhìn thấy bộ dáng cô mặc áo cưới!
Hít hà hương thơm được tản mát ra từ trên người cô, tinh thần của anh khẽ ngẩn ra, giống như bị trúng hương mê, bàn tay vô thức lần mò lên trên, khám phá trên thân thể cô, nhẹ thổi hơi bên vành tai cô, khiến cơ thể cô run rẩy co rút lại.
“Ừm….” Tả Tình Duyệt ngẩn ngơ phát ra âm thanh ngâm nga, đúng lúc muốn đẩy anh ra, nhưng đôi môi đã bị anh phong tỏa, Cố Thịnh dịu dàng liếm môi cô. Anh yêu chết mất cánh môi mềm mại đó, càng hôn càng say mê, bản thân anh có thể là năm năm trước đã yêu bờ môi xinh đẹp này, say mê từng nơi tưng nơi trên thân thể cô.
Anh không muốn buông cô ra, thậm chí còn muốn cô nhiều hơn nữa. Duyệt Duyệt của anh lúc này mềm mại động lòng người như thiên sứ, khiến anh không ngừng muốn che chở, lại giống như ác quỷ hấp dẫn anh phạm tội!
Nghĩ đến bữa tiệc hôm trước, bản thân anh đã tận hưởng khoái cảm cực độ, Cố Thịnh phía dưới bụng ngay tức khắc nóng rực căng cứng ”Duyệt Duyệt….anh muốn em!”
Lời Cố Thịnh vừa nói khiến cô sững sờ, dường như không dám tin lời anh, cô vốn nghĩ chỉ là cái hôn thôi có gì đâu, lại không nghĩ đến