pacman, rainbows, and roller s
Cấm Tình

Cấm Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326641

Bình chọn: 7.5.00/10/664 lượt.

n, buổi tối anh sẽ đi đón ba mẹ! Em ở nhà chuẩn bị một chút nhé!”

“Được!”

Có lẽ ba mẹ sớm rời đi cũng không phải là một ý tưởng tồi!

Kết

thúc cuộc gọi, tôi nhìn Đường mẫu. “Mẹ, con có việc phải đi trước!” Tôi đứng

lên, nhìn Đường Tỉ Lễ đang “vui vẻ” ở một bên. “Chuyện của cậu, con sẽ không

nói, có thời gian rảnh, con sẽ liên lạc với mẹ sau!”

Đường

mẫu gật đầu, trên mặt hiện lên một chút buồn bã, thở dài, bước đến, kiên nhẫn

nói gì đó với Đường Tỉ Lễ, hắn ta giống như một đứa trẻ mân mê miệng, phủi

phủi, lực mạnh đến nỗi suýt nữa làm Đường mẫu ngã sấp xuống.

“Mẹ!”

Tôi cuống quít chạy tới, đỡ lấy thân mình lảo đảo của Đường mẫu. Đường mẫu lắc

đầu, cười với tôi: “Không sao, cậu vẫn như vậy!”

“Mẹ,

cho dù cậu như bây giờ... Nhưng cậu vẫn là một người đàn ông trưởng thành có

sức khỏe, mẹ phải cẩn thận, nếu không, chúng ta tìm riêng một người chăm sóc

cho cậu!”

“Không

cần... Tiểu Phi, nhiều người nhiều miệng, nếu để Diệc Diễm biết...” Đường mẫu

biến sắc, kích động xua tay! Thấy bà ấy kinh hoàng như thế, tôi đành thỏa hiệp:

“Con biết rồi, về sau sẽ nói, con đi đây, mẹ!”

Đúng

vậy, hiện tại chúng tôi đều phải trốn tránh một người, một người tôi yêu...

chồng tôi!

Buổi

tối, Đường Diệc Diễm bảo người giúp việc chuẩn bị bữa tối thật phong phú, ba mẹ

rất vui vẻ, ba dường như đã quên hết việc bị gãy chân, cả buổi tối đều mang nét

mặt tươi cười, nhưng mỗi khi nhìn hai tay không được tự nhiên lúc di

chuyển xe lăn của ba, tôi nhịn không được nỗi chua xót trong lòng, nếu không có

tôi, không có người con gái này, ba sẽ bị như vậy sao?

“Duyệt

Duyệt... Ăn nhiều một chút!” Mẹ gắp thức ăn vào trong bát cho tôi, nhìn tôi,

tôi lập tức cười: “Cảm ơn mẹ!”

“Ba,

uống thử loại rượu vang đỏ này xem, rất được!” Đường Diệc Diễm thân thiết mời

ba một ly vang đỏ, tôi nghĩ, cho dù nếu hắn không am hiểu giao tiếp, ít nhất,

đối với ba mẹ tôi là thực sự tôn kính, hoặc là... Chỉ là bởi vì ba mẹ của tôi

không chạm vào điều kiêng kị của hắn, nếu có một ngày, ba mẹ chạm vào chỗ cấm

kị của Đường Diệc Diễm... Như vậy... nói không chừng hắn sẽ... Nghĩ đến đây,

tôi lại càng cảm thấy để ba mẹ về Mĩ sớm một chút là điều sáng suốt.

“Diệc

Diễm, ba mẹ tính ở vài ngày nữa sẽ trở về Mĩ !” Mẹ vừa gắp thức ăn cho Đường

Diệc Diễm, vừa nói.

“Nhanh

như vậy sao?”

“À, ba

con định trở về tham gia trận đấu thư pháp, mấy ngày nữa là tới rồi!” Mẹ cười

cười. “Sau này hai đứa phải chung sống hòa thuận, đối xử với nhau thật tốt!”

“Vâng

thưa mẹ!” Đường Diệc Diễm cười, cầm tay tôi. Trong lòng tôi lại dâng lên một

trận tranh đấu, tại sao rõ ràng là có độ ấm, mà thứ cảm nhận được lại chỉ có

rét lạnh!

Ba mẹ,

hai người hãy rời xa nơi này, rời xa con, rời xa mầm tai họa này! Con không thể

vì tình yêu của mình mà liên lụy đến người thân. Con gái bất hiếu, không thể ở

bên hai người, chỉ có như vậy, hai người mới được an toàn!

Vài

ngày sau, ba mẹ rời khỏi thành phố này, trở về Mĩ, tất cả dường như lại trở về

như cũ, lại giống như không phải. Tôi và Đường Diệc Diễm tưởng như bình tĩnh

sống chung, hắn thật sự yêu tôi, sủng tôi, còn tôi chỉ có chết lặng! Hiện tại,

cũng chỉ có con, chỉ cần con có thể sống khỏe mạnh, còn chẳng mong cầu điều gì

hơn. Tất cả đã sớm là hư ảo, tất cả đã sớm là bọt nước, mấy ngày nay, chúng tôi

quá bình an vô sự, nhưng lại rõ ràng cảm giác được sự xa cách, sự xa cách dần

dần này, lộ ra lực bất tòng tâm, cho dù muốn bù lại như thế nào, muốn cứu vãn

ra sao, cũng đành bất lực. Trong khoảng thời gian này, tôi cũng đi trại an

dưỡng thăm Đường Tỉ Lễ, không phải cố ý, chỉ là muốn đi thăm. Dù có thù hận hắn

ta sâu như thế nào, nhưng trong lòng lại dâng lên sự thương hại, trông hắn ta

quá tầm thường vô vi như vậy, còn không bằng cái xác không hồn...

oOo

“Tình

nguyện viên?” Đường Diệc Diễm khẽ nhíu mày, ngừng đôi đũa trong tay, biểu tình

kinh ngạc.

“Ừm,

hiện tại em cũng không có việc gì làm, lần trước gặp một người bạn cũ, cô ấy

đang công tác ở trại an dưỡng, em muốn thử đi làm công việc tình nguyện!” Tôi

do dự mãi, vẫn đưa ra quyết định của tôi với hắn.

“Nhưng

công việc tình nguyện rất vất vả, nếu em thấy buồn chán, có thể ra ngoài mua

sắm, đi dạo phố!” Mua sắm, đi dạo phố, tôi và ký sinh trùng còn có gì khác biệt

chứ?

“Em chỉ

muốn đi tìm hiểu một chút, trước kia em cũng từng làm mà!” Thật sự không muốn

nói như vậy, cho dù hắn không đồng ý, tôi cũng sẽ dùng hết mọi cách, chỉ là nói

với hắn một tiếng có thể bớt được rất nhiều phiền toái không cần thiết. Mẹ nói,

muốn sắp xếp cho Đường Tỉ Lễ đến nơi hẻo lánh một chút, tất cả chúng tôi đều

hiểu được sự “thần thông quảng đại” của Đường Diệc Diễm! Cho nên sau này, tôi

công tác ở chỗ đó có lẽ sẽ không có vấn đề gì!

“Vậy

cũng được!” Thấy tôi kiên trì, Đường Diệc Diễm dường như cũng thỏa hiệp, do dự

một lát rồi gật đầu, ngón tay nhẹ nhàng nắm đũa gắp thức ăn vào bát của tôi.

“Đừng làm quá sức... Ăn nhiều một chút, càng ngày càng gầy, anh sẽ đau lòng!”

Tôi gật

đầu, gắp thức ăn trong bát đưa đến bên miệng. Hiếm khi cảm thấy hương vị cũng

kh