
tồn tại tới mấy trăm năm cho nên bọn họ mới tự gọi mình như
vậy?
“ Tôi rất ngạc nhiên, vậy các người gọi loài người chúng tôi là gì?”
“Đoản Mệnh loại”.
Thật đơn giản xúc tích, vừa nghe liền hiểu ngay.
Giang Phong Duệ giễu cợt nghĩ, Vampire là trường sinh còn loài người là đoản mệnh cao thấp đã phân.
Cho nên cô gái này thoạt nhìn rất trẻ nhưng không biết trừng cũng đã mấy
trăm tuổi rồi nếu là con người thì đã sớm không còn xương cốt từ lâu.
“ Cô bao nhiêu tuổi?” Anh thử hỏi.
“25.”
“ Mới 25?” Anh không tin. “ Còn trẻ như vậy.” Không đúng, nếu lấy vẻ bề
ngoài trường sinh bất lão của Vampire ra so sánh thì 25 tuổi đã lớn thế
này thì nên gọi là “ già” mới phải?
“ Tôi là ngoại lệ.” Cô như
nhìn thấu suy nghĩ của anh, miết môi tự giễu. “ Trên thực tế, tôi không
thể được coi là “ Trường Sinh loại”.”
“ Cô nói cô không phải là Vampire?” Anh thế nào càng nghe càng thấy hồ đồ.
“ Tôi là……con lai.”
“ Con lai.” Giang Phong Duệ như phát hiện ra từ ngữ mới. “Ý cô là?”
Cô nhìn thẳng vào mắt anh, tròng mắt trong suốt như bảo thạch: “ Tôi là con lai giữa trường sinh loại với con người.” Cô là hỗn huyết loại.
Mặc dù có khả năng tự phục hồi nhanh chóng giống như trường sinh loại,
nhưng tuổi thọ lại chỉ tương đương với con người, ước chừng lâu nhất
cũng chỉ có thể sống hơn trăm năm.
Cô là khác loài trong tộc hút
máu, mặc dù cũng cần tới hút máu để kéo dài sinh mạng, nhưng sinh trưởng lại khác với những người trong tộc, cô có thể hút bất cứ loại máu nào,
chỉ trừ máu người, nếu hút máu của trường sinh loại, có khả năng sẽ làm
cho bọn họ phải bỏ mạng.
Không phải tất cả hỗn huyết loại đều có
năng lực như vậy, theo nghiên cứu cơ cấu do các nhà khoa học báo cáo,
bọn họ là do bị đột biến gien nên mới có dị năng này.
Huỷ diệt giả (Terminator).
Đây là danh từ mà trường sinh loại dùng để gọi những kẻ hỗn huyết loại biến dị như bọn họ. Bọn họ vốn không được hoan nghênh, cho đến nay, huỷ diệt giả chỉ có thể núp ở những chỗ u ám, không ai dám đến gần bọn họ, trừ
một số ít người cùng cảnh ngộ, họ không có bất cứ người bạn nào.
Vì nhu cầu sinh tồn trong hoàn cảnh đối địch, lãnh tụ của bọn họ quyết
định cùng chính phủ cao cấp của xã hội loài người hợp tác, chung tay
diệt trừ trường sinh loại đang hoành hành ở khắp nơi trên thế giới, bọn
họ trở thành những huỷ diệt giả chân chính, làm cho trường sinh loại
nghe mà biến sắc.
“ ………Thế nào mà tôi lại cảm giác như mình đang xem phim vậy?” Nghe cô giải thích xong, Giang Phong Duệ thong thả kết luận.
Quan Ny Vi nhíu mày, cảm thấy những lời này nghe giống như là đang châm
chọc, người đàn ông này dường như có thói quen dùng loại khẩu khí này để nói chuyện.
“ Anh cho rằng tôi gạt anh sao?”
“ Không, tôi không nghĩ là cô cần phải gạt tôi.” Giang Phong Duệ phủ nhận phỏng đoán của cô, “ Tôi chỉ cảm thấy hơi kì lạ, hình như cô không nhất thiết phải nói rõ tất cả mọi chuyện với tôi, không phải sao?”
Anh sắc bén
nhìn chằm chằm cô, dường như muốn thông qua ánh mắt để đọc được suy nghĩ của cô. Cô là vampire, là ngoại tộc, sao có thể đem toàn bộ chân tướng
sự việc nói cho anh biết?
Có phải cô muốn suy tính gì không?
Nét mặt cô cũng rất thản nhiên. “ Anh đã phát hiện ra tôi không phải loài người, có giấu diếm cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.”
Được rồi, anh tạm thời tin tưởng lời của cô.
Giang Phong Duệ ý vị thâm trường gật đầu, tiếp tục hỏi thăm: “ Cô nói cô là
hỗn huyết loại, vậy ba hoặc mẹ cô, một trong hai người là loài người?”
“Ừ, mẹ tôi là con người, nhưng tôi đã rời khỏi bà từ khi tôi năm tuổi.”
“ Tại sao?”
“ Bởi vì bà không thích tôi.” Cô giải thích: “ Nghe nói khi tôi năm tuổi
đã xảy ra một chuyện ngoài ý muốn, bị một chiếc xe hơi đụng phải, bị
thương rất nặng, kết quả ngày hôm sau đã hoàn toàn phục hồi như cũ, mẹ
tôi bị doạ sợ, bà cho rằng tôi là quái vật, không muốn cùng tôi ở chung
một chỗ, muốn ba dẫn tôi đi.”
“ Mẹ cô và ba cô không ở cùng nhau sao?”
“Ừ.” Cô gật đầu.
Nói cách khác, ba mẹ cô sau một đêm kích tình mà sinh ra cô, nhưng không có dự định cùng nhau sống đến đầu bạc răng long? Anh cau mày suy nghĩ.
“ Mẹ tôi không muốn sống cùng loài hút máu.” Cô nhàn nhạt giải thích thắc mắc của anh.
“ Vậy cô là do ba nuôi lớn?”
“ Không, cũng không phải.” Cô lắc đầu, anh chú ý đến đôi tay đang níu
chặt chăn của cô. “ Ba tôi dẫn tôi rời đi không bao lâu, liền phát hiện
ra tôi là huỷ diệt giả, chỉ cần hút một ngụm máu của trường sinh loại,
sẽ làm cho bọn họ mất mạng, cho nên ba cũng không dám để tôi đi theo
ông.”
Ba mẹ đều không muốn cô, vậy cô làm thế nào mà lớn lên?
“ Tôi có người nhà.” Cô phảng phất nhìn thấu suy nghĩ của anh, thản nhiên cười: “ Những huỷ diệt giả khác cũng giống như người nhà, ở chung một
chỗ.”
Vậy cũng được coi là người nhà hả? Chẳng phải chỉ là một
đám ngoại tộc bị xã hội vứt bỏ, tụ tập một chỗ cùng nhau liếm láp vết
thương sao?
Giang Phong Duệ giễu cợt mà nghĩ, nhưng không đem ý
nghĩ này nói ra miệng, tuy rằng anh hận đời, nhưng cũng không có ác ý đi đả kích một cô nhi bị cha mẹ bỏ rơi từ nhỏ.
Nhưng cô dường như
không