XtGem Forum catalog
Cần Gì Qua Đa Tình

Cần Gì Qua Đa Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323315

Bình chọn: 8.5.00/10/331 lượt.

bàn ra nhìn hình chụp lúc đi chơi, đang so sánh bản thân với Lý Bối Bối ai có nụ cười rực rỡ hơn, vị cô giáo lại chỉ dạy tiếp: “Cô bé đèn bàn cô cô chiếu vào mắt của tôi, như vậy tôi không có biện pháp nghỉ ngơi.”

Không thể làm gì khác hơn là tắt đèn bàn, vẫn chưa tới mười giờ, đèn bên ngoài xe vẫn chưa tắt nhưng bên ngoài thường xuyên có người hút thuốc lá, ngửi thấy mùi thuốc lá cũng làm cho người ta cảm thấy không dễ chịu chút nào.

Nằm một lúc lâu vẫn chưa cảm thấy buồn ngủ, Đinh Dật móc tai nghe ra nghe nhạc, lần này không ảnh hưởng đến ai.

Nhạc dịu êm ái bên trong, rốt cuộc cũng có thể ngủ, Đinh Dật kéo tai nghe xuống nhét vào trong túi xách, tay đụng phải hình mới xem lúc nãy, hình như trượt xuống giường, rớt xuống cửa.

Lo lắng ngày có người ngày mai thấy nằm ở cửa sẽ càu nhàu, cũng sợ có người làm hư, Đinh Dật mở đèn bàn ra lật người dậy xuống giường đi lấy.

Có hai tấm rơi vào tay hai vị giáo viên kia, vốn dĩ Đinh Dật muốn lay bọn họ tỉnh dậy lấy nhưng bọn họ đã ngủ rồi hình như rất mệt mỏi, không biết sau khi bị cô đánh thức có oán giận hay không, do dự một chút, Đinh Dật quyết định với tay lấy.

Mới vừa thò người ra lấy, chỉ nghe thấy một tiếng hét kinh hãi phía sau lưng: “Cô làm gì ở đây?”

Đinh Dật sợ hết hồn, chợt ngồi dậy, đầu “Bùm” một tiếng đụng vào thành giường, xoa xoa cái gáy quay đầu lại, chỉ thấy vị cô giáo kia đã ngồi dậy, mặt khiếp sợ nhìn cô giọng nghiêm nghị.

Đinh Dật thầm nghĩ muốn biết có khả năng là hiểu lầm, vội vàng giơ tấm hình trong tay ra giải thích: “Hình của cháu bị rớt xuống, cháu chỉ muốn nhặt hình, không có ý gì khác, thật xin lỗi.”

Lúc này vị thầy giáo kia cũng tỉnh lại, sau khi hiểu tình huống đi nói: “Không sao không sao, cô bé chỉ cần đánh thức tôi thì chúng tôi sẽ giúp cô bé nhặt, cần gì phải xuống lấy, leo xuống làm gì cho phiền."

Đinh Dật vội vàng cảm ơn cười nói, quay đầu lại nhìn vị cô giáo kia, lại thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô giáo, nhẹ giọng nói: “Thật sự là cô chỉ muốn nhặt hình sao? Dù là nhặt hình cô cũng không nên lục lọi trên người đàn ông xa lạ lúc nửa đêm, mẹ cô không dạy cô sao? Thanh niên bây bờ sao lại không có giáo dục như vậy?”

Đinh Dật nghe vậy thì máu dâng trào, mặt đỏ bừng thì cô chỉ lo lắng bị ngộ nhận là ăn trộm, không ngờ sẽ bị nói đến nỗi không chịu được như thế, người nói còn là một cô giáo lớn tuổi. Mặc dù thường ngày Đinh Dật hiếu thắng, đối vói các bạn cùng trang lứa bình thường, đối với người lớn thì cô đều tôn trọng, hơn nữa cô còn luôn được người lớn yêu thương, nằm mơ cũng không nghõ tới bị sỉ nhục như vậy, nhất thời ngây ngốc, sững sờ tại chỗ không biết nói gì.

Vị thầy giáo kia nghe vậy hiển nhiên cũng sửng sốt nhưng ông lại phản ứng khác vội vàng quát bảo vị cô giáo kia ngừng lại: “Văn Tĩnh em nói gì vậy, cô bé vẫn còn nhỏ, một cô bé ra ngoài một mình là điều không dễ dàng sao em có thể nói người ta như vậy?”

Lúc này đầu óc Đinh Dật mới tỉnh táo một chút nhưng cô không muốn xảy ra gây gổ với người lớn tuổi, huống chi lại là giáo viên, chung quy là cô làm không đúng. Thấy vị cô giáo kia không phản bác lại lời vị thầy giáo kia, vẫn nằm xuống ngủ, cô hít một hơi thật sâu, buồn buồn bò lên giường. Không hổ danh là giáo viên, mặc dù hôm nay cô khó coi lại giáo hội được một chuyện thì ra không phải tất cả những người lớn tuổi đều giống như người thân trong gia đình, luôn rất tốt, dung túng đối đãi tốt với cô, trong mắt nhiều người cô cũng không còn là cô bé.

Còn chưa sắp xếp xong tình cảm sau kỳ nghỉ hè, ngày nhập học cũng tới, những học sinh mới tới được sắp xếp huấn luyện thể dục một vòng trong thành phố. Đối với người lười biếng, bất kỳ khó khăn dường như không thể chịu nổi, huống chi là huấn luyện dưới trời nóng, mọi người đều kêu khổ thấu trời.

Buổi sáng sau khi rời khỏi giường, không kịp ăn sáng, đến gần trưa đã đói choáng váng, huấn luyện viên còn đang tiến hành chia nhóm luyện tập, đến khi họ la “Về phía sau chuyển!” Chạy lăng xăng qua chỗ khác, cả đời này cô cũng không quên cảnh đó.

Trên thế giới lại có người thanh niên đẹp trai nho nhã như vậy! Còn có ánh mắt bình tĩnh tự nhiên, cự ly hai nhóm rất gần,gần đến nỗi khiến cho trái tim cô không thể miễn dịch. Người con trai mỉm cười nhìn qua nhóm của Đinh Dật, trong ánh mắt người con trai có một chút ngạc nhiên, trao đổi ánh mắt, giống như tiếng sét, đột nhiên tim Đinh Dật xuất hiện một ý tưởng: “Trương Đan Phong!” Trương Đan Phong thời hiện đại sao.

Trương Đan Phong xoay người sang chỗ khác, trời ạ,khuôn mặt anh đẹp như vậy sao! Chợt hoảng hốt trong lòng, hình như cảm thấy chung quanh có chút xôn xao, còn có tiếng cười trộm, đột nhiên phục hồi tinh thần mới phát hiện ra các bạn học chung quanh đã che miệng xoay người sang chỗ khác chỉ có cô còn sững sờ tại chỗ, cô lại trở thành đề tài mọi người bàn tán.

Vội vội vàng vàng xoay qua chỗ khác, huấn luyện viên không chịu buông tha cô: “Bạn học này nghĩ gì mà nhập tâm thế?” Lúc bình thường không chừng Đinh Dật sẽ nói một câu “Huấn luyện viên em đói bụng, muốn đi ăn”. Nhưng không biết hôm nay tại sao cô không muốn làm c