
nữ trong lớp thường gửi thư tình cho thầy, hơn nữa dồn dập không ngớt, trường học bất đắc dĩ gia hạn cho thầy trong vòng một tháng giải quyết vấn đề cá nhân mà thầy vì để không ảnh hưởng tới thành tích học tập của học sinh nữ vội vàng về quê cưới vợ, hai người vô cùng không xứng.
Từ trước đến giờ thầy rất ít nói, vì vậy càng làm cho người đối mặt với thầy cảm thấy hoang mang, bá đạo như Đinh Dật, ở trước mặt thầy cũng không dám càn rỡ hơn nữa nghe những lời này của thầy khiến cho Đinh Dật không thể không hoài nghi có tức giận trong đó.
Đang do dự làm thế nào trả lời, chợt thấy Nghê Ái Lan đi vào phòng làm việc, lập tức nói: “Thầy giáo Tiêu, em cảm thấy công việc chủ yếu của bí thư chi đoàn là phối hợp với lớp trưởng làm các công việc cụ thể, Nghê Ái Lan nghiêm túc, phối hợp với Dương Thụ Tiềm, còn thích hợp hơn em, em tự biết thân mình cho nên cam tâm rút lui.” Nhìn đi, cô rất rộng lòng, còn nghĩ cách giúp tình địch, không biết Tiêu Khắc Kiệm có định phát phiếu bé ngoan cho cô không.
Đang nói thì Nghê Ái Lan đã đi đến gần, nhẹ giọng hỏi Tiêu Khắc Kiệm: “Thầy Tiêu, thầy tìm em?” Sóng mắt lưu chuyển, nhân tiện mỉm cười chào Đinh Dật, Đinh Dật khẽ cười như đáp lại.
Tiêu Khắc Kiệm nhìn hai nữ sinh nói: “Đinh Dật là học sinh ngoại trú, vì vậy trong lớp có rất nhiều bạn, nhất là bạn nữ tương đối ít. Lần này kết quả lựa chọn cũng có một vài vấn đề, số phiếu của em chưa tới một phần ba, điều này đối với học sinh có thành tích đứng nhất là rất hiếm, em nên suy nghĩ, về sau mọi người đều là bạn học cùng lớp, Nghê Ái Lan em hãy giúp đỡ bạn ấy.”
Nghê Ái Lan không dám nói, số phiếu của cô nhiều như vậy cũng rất bết ngờ, đồng thời liên tiếp tán dương Đinh Dật rất ưu tú.
“Khoa tự nhiên năm nay không có nhiều nữ sinh có thành tích tốt, trước mắt hai em là người dẫn đầu, về sau lớp mười một sẽ càng phức tạp hơn, hai người rảnh rỗi thì nên giúp đỡ lẫn nhau.”
Mặc dù lời nói này có sắc thái hơi kỳ dị nhưng là thật tình, trong lớp mười chỉ có Đinh Dật cùng Nghê Ái Lan là con gái.
“Việc học tập của Nghê Ái Lan tương đối yên tâm, Đinh Dật thì thất thường không ổn định. Anh văn kém, Nghê Ái Lan, em rảnh rỗi thì giúp bạn ấy một chút.”
Sau khi nghe lời này không chỉ Đinh Dật nóng mặt, Nghê Ái Lan cũng có chút không tự nhiên, cô đứng thứ bảy trong lớp, còn cách xa Đinh Dật đứng đầu tiên.
Chỉ là lần này Đinh Dật tin Tiêu Khắc Kiệm là máy vi tính sống, trên tay thầy không có bảng điểm.......tài liệu lại có thể nhớ chính xác điểm anh văn của Nghê Ái Lan cao hơn cô năm điểm, bởi vì để ý nên tương đối nhớ, nếu như cô nhớ không nhầm, mấy lần thi Nghê Ái Lan đều đứng thứ bảy thứ tám, ổn định hơn cô rất nhiều.
Tất cả đều là sự thật, thầy giáo nói điều hay, học sinh biểu hiện đoàn kết thân ái nhưng những lời này làm tổn thương lòng tự ái của Đinh Dật. Tranh cử bị thua cô có thể nói là mình không muốn cạnh tranh, nhân duyên không tốt bởi vì cá tính của cô quá mạnh mẽ, nhưng từ trước đến giờ vẫn luôn kiêu ngạo bởi thành tích học tập cũng có nhiều người khiêu chiến, lại cần sự giúp đỡ từ người khác, hơn nữa “người khác” này còn là Nghê Ái Lan, Đinh Dật không cách nào nhịn được.
Đầu óc càng mê muội càng làm những việc ngu xuẩn, điều này đối với Đinh Dật luôn luôn đúng, đầu óc cô nhất thời mê muội lại nhận lời Tiêu Khắc Kiệm làm ủy viên ban tuyên truyền.
Không quá nửa phút cô liền hối hận, nhìn xem cô đã làm gì? Cô biến thành thuộc hạ của tình địch!
Còn không vẻn vẹn như thế, cô làm ủy viên ban tuyên truyền nghĩa là phải chịu trách nhiệm tuyên truyền thông báo trên tấm bảng đen của lớp, mà Đinh Dật viết bảng rất xấu, trong lớp không ai sánh bằng.
Trước kia cô giáo dạy văn từng nói: “Chữ đại diện cho người”, “Chữ như người tình”.......Lúc ấy có người nói tiếp: “Thật lòng chữ Đinh Dật của lớp chúng ta là chữ xấu nhất.”
Mặc dù sau khi tan học nam sinh đó bị đánh cho tê người nhưng chữ viết của Đinh Dật vẫn bị lưu truyền ra ngoài, giống như toàn trường đều biết.
Đinh Dật từng cảm thấy bị sỉ nhục, cầm sách luyện chữ mấy ngày nhưng hiệu quả không cao, tốc độ viết lại như trước. Đinh Dật không phải người kiên nhẫn, chuyện luyện chữ này không làm được, lặp lại như vậy mấy lần cô liền từ bỏ. Chú nói tương lai máy tính có thể là chủ thế giới, tất cả mọi người đều dùng máy vi tính đánh chữ, chữ của cô xấu cũng không sao cả.
Nhưng hôm nay, Tiêu Khắc Kiệm lại cho cô làm ủy viên ban tuyên truyền, cô hoài nghi có phải mình đang bị chỉnh hay không.
Theo thường lệ thì khi vào năm học mới bắt đầu thông báo, bởi vì các bạn trong lớp đều chưa thân với nhau, Đinh Dật đang đứng trước bục giảng hỏi có bạn nào am hiểu hội họa hay không, hoan nghênh gia nhập tổ báo. Không biết các bạn trong lớp sợ ảnh hưởng học tập hay sao không ai trả lời, có mấy người hoạt động quay đầu nhìn nhau nhìn chung quanh rồi lại cúi đầu, không để ý bộ mặt mong đợi của Đinh Dật. Ngược lại Nguyễn Thúy có lòng giúp một tay nhưng chữ cô ấy cũng chỉ như con giun, chỉ có thể giúp vẽ đường viền hoa.......làm đẹp.
Xuất chiêu bất lợi, Đinh Dật càng thêm buồn bực, không thể làm gì kh