XtGem Forum catalog
Cánh Đồng Bồ Công Anh

Cánh Đồng Bồ Công Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321224

Bình chọn: 7.5.00/10/122 lượt.

un rẩy

Mặt Lâm buồn thiu , lát sau cô fụ mấy người chuẩn bị bữa tiệc , 1 lúc sau thì nến sinh nhật cũng được thắp lên . Chợt Khang chạy lên chỗ Nhi nói

- Happy birth day nha Nhi , valentine happy nữa nha , rồi khang rút ra 1 hộp socola tặng Nhi . Khang nói nhỏ vào tai Nhi rằng " xin lỗi Nhi nha , khang đã bắt Nhi đợi lâu quá rồi , bây giờ khang muốn nói là khang yêu Nhi , Nhi đồng ý làm bạn gái khang không "

- Nhi quá sung sướng liền nhảy cẫng lên ôm khang , lúc đó 2 người liền lôi ra 2 sợi dây chuyền mà lâm đã tặng trong dịp sinh nhật lâm ra đeo lên cổ

Lâm ở dưới nói vọng lên

- Ê ! nhờ tao đó nha , có sung sướng hạnh phúc gì đừng quên tao nha tụi mày . Rồi Lâm nháy mắt

Cả 2 như hiểu ý , nhìn Lâm cười

chợt cô sực nhìn đồng hồ thấy đã 10h kém , cô cuống cuồng chạy về , Nhi chạy theo cô

- Ê ! sao vậy , ở chơi chút nữa

- Không được , tao hẹn với anh phong rồi , mà giờ này trễ giờ hẹn nhiều quá

-Ừ ! vậy để tao kêu bác tài xế đưa mày đi cho nhanh

- Ừ ! mày kêu giúp tao đi

15" sau

- Ổng đi đâu rồi mày ơi , tìm hổng thấy , bực mình gê , giờ này đi đâu hổng biết . Nhi chạy tới chỗ lâm nói gấp gáp

- Trời đất , giờ sao đây

- mày đứng đây , để tao chạy đi tìm ổng vòng nữa . Nhi vừa chạy vừa nói

- Thôi khỏi đi , để tao tự đi cũng được . nói xong Lâm fóng chạy ra cửa , cô không tìm được chiếc taxi nào đành chạy bộ về nhà . Về tới nhà thì đã 10h15" , cô lấy vội bức tranh rồi lại chạy bộ lên trên đồi .

Nói về Phong , mặc dù trời rất lạnh nhưng phong vẫn đứng đợi Lâm 2 tiếng đồng hồ trên đồi , môi anh đã bắt đầu tím lại và bàn tay đang tê dần đi , chợt có 1 đám người đi qua

- Ê ! vụ tai nạn nãy gê quá ha

- Ờ , con bé chắc là chết thôi , bị xe tải tông văng xa vậy mà

- Coi bộ nó đang hấp tấp việc gì lắm mới chạy nhanh dữ vậy

- Ừ , mặt xinh vậy mà chết uổng ha

Phong nghe vậy, anh liền chạy đến chỗ đám người đó hỏi 1 cách hung dữ

- Cho hỏi , cô bé đó như thế nào ?

- ừ , thì hình như mặc chiếc váy màu trắng , trông xinh lắm

- cô bé đó khoảng mấy tuổi vậy các anh ?

- nhắm chừng 14-15

- phong sửng sốt , vụ tai nạn đó xảy ra ở đâu ?

- Ngay khúc kia kìa , phong nhìn theo hướng 1 người chỉ và fóng xe như điên .

trên đường đi anh cứ nghĩ " cô bé mang váy màu trắng , đúng là màu lâm thích , cô bé trạc 14-15 tuổi , lâm ơi , em đừng có mệnh hệ gì nha lâm " , tay anh bắt đầu lạnh tê lại và không còn cảm giác gì nữa, chắc tại anh đứng chờ lâm quá lâu , chợt 1 ánh sáng loé lên trong mắt anh , và ............. " RẦM ................ " , người dân xung quanh xôn xao " gì nữa đây , lại tai nạn hả , valentine gì nhiều tai nạn dữ vậy trời "

Lúc đó Lâm đang chạy hộc tốc lên đồi , chợt cô giật mình , cô nghe xôn xao có vụ tai nạn nhưng cô không quan tâm , việc cô quan tâm bây giờ là có người đang đứng đợi cô suốt 2 tiếng đồng hồ , cô chạy lên tới nơi thì không thấy bóng anh đâu , chợt cô chảy nước mắt , cô nghĩ " không lẽ anh đã hết yêu em rồi sao , anh đã nói dù em có đến trễ cách mấy thì anh cũng đợi em mà " . Tìm quanh 1 hồi không thấy ai , cô đành lủi thủi ra về . Nằm trên giường mà nước mắt cô cứ chảy , tim cô đau thắt lại , cô chẳng hiểu vì sao , vì anh không đợi cô ư ? hay vì 1 lí do khác ...

- Rồi tiếng chuông điện thoại của cô vang lên , nhìn thấy số anh nhưng cô không bắt máy , cô thầm nghĩ " hứ , không chờ người ta rồi còn gọi điện xin lỗi à , mơ đi " , cô nhắm mắt lại , nhưng chuông điện thoại vẫn vang , cô bực mình bắt máy .

- Gì ? không đợi ng ...

- Alô . Đầu dây bên kia vang lên tiếng nói -lâm nhận ra đây không fải là giọng của Phong

- Alô ! xin hỏi ai đầu dây đó ạ - Lâm hỏi

- Cô ơi , xin hỏi cô có fải là người yêu của chủ nhân máy này không ạ ?

- À...đúng rồi !

- Vậy cô mau đến bệnh viện X , fòng cấp cứu nha... người này đang hấp hối đó !

Nghe xong ,nước mắt cô ứa ra , điện thoại trên tay cô rớt xuống vỡ tan tành , trời đất xung quanh cô như sụp đổ , cô vội chạy ngay đến bệnh viện , vào nơi anh nằm , cô thấy mọi người trong gia đình anh xúm lại khóc lóc , cô chạy vào thấy anh nằm bất động , nước mắt cô vẫn cứ chảy , cô quỳ xuống nơi giường anh , cất tiếng hát nghẹn ngào :

" Ngày xưa 2 đứa trên cánh đồng hoa , và anh đã hứa sẽ chẳng rời xa ...................."

Chợt phong mở mắt ra , anh giơ bàn tàn dính đầy máu ra sờ lên mặt cô , thấy cô không có bị gì , anh có vẻ yên tâm . anh kéo tay cô và đưa cho cô 1 cái hộp nhỏ , trong đó có chứa 1 hình trái tim làm bằng những bông hoa bồ công anh ép lại , nhìn món quà thì cô đoán có lẽ anh đã chuẩn bị từ rất lâu , nước mắt cô lại bắt đầu rơi . anh nói nhỏ vào tai cô " cấm em khóc đó , muốn thì khóc sau lưng anh thôi , cấm khóc trước mặt anh nghe chưa " .rồi anh cười nhẹ .

- " nhưng anh hãy để cho em khóc lần này , em xin anh , em xin anh " rồi cô oà khóc. cô rút trong hộp ra 1 bức tranh , trong bức tranh cô vẽ 1 cánh đồng bồ công anh rất đẹp , trên cánh đồng có 2 người 1 trai 1 gái đang dựa vào nhau và bên cạnh bức tranh là lời của bài hát " cánh đồng bồ công anh , phong đưa tay ra sờ bức tranh , và 1 giọt nướ