
i tăng nhanh động tác.
Anh mãnh liệt chĩa vào miệng của u cốc, cô nhanh chóng co rút lại như muốn hút lấy anh chặt hơn.
Khát vọng đã lâu lần đầu tiên rốt cuộc bộc phát, lại còn kéo dài.
Trương Ái Linh ở trong Sắc Giới đã từng nói"Đây chính là lối đi thông đến linh hồn của người phụ nữ " .
Cô muốn từ nơi này một khắc này bắt đầu yêu Hoắc Sở Kiệt.
Bỏ hết quá khứ, chân chính yêu anh.
Yêu và sex của phụ nữ quả nhiên là không thể phân ra.
Cô đặc biệt độc hành bởi vì sex mà yêu anh.
Bởi vì anh đã vì cô mà giữ mình trong sạch nhiều năm như vậy! Không biết vì sao, khi Hoắc Sở Kiệt ra ra vào vào trong thân thể cô, nặng nề ma sát thì nước mắt của cô tự dưng lại chảy ra.
Anh không phải người đàn ông đầu tiên của cô, cô đối với anh cũng đã bắt đầu yêu, bắt đầu cảm động, cho nên dưới thân thể ý thức được liền tạo ra phản ứng thôi.
Từng giọt mồ hôi rơi vào trên mặt trên cổ của cô, cô hít hít mũi, nâng người lên nói: "Anh chậm một chút, cẩn thận một chút."
Mặt của anh tối sầm lại cắn vào cổ của cô rống lên: "Không có người đàn ông nào hi vọng người phụ nữ của mình nói chậm một chút!"
"Đoán chừng anh vẫn chưa đủ cố gắng."
Hoắc lão nhị quay lại xoay chuyển một cái, rút ra khỏi u cốc cọ xát lấy cô.
Anh lấy răng gặm cắn cô, đôi môi khẽ mút một cái, hạ thân nặng nề đi vào một cái.
"A!"
Không có gì bất ngờ xảy ra, cô em Hạ Sơn Chi rất không có khí chất gào lên.
Hoắc lão nhị bộc phát bán mạng, Hạ Sơn Chi bị động thừa nhận, chỉ còn biết rên rỉ nỉ non.
Hoắc đại thúc hôn lên trước ngực mềm mại, răng nhọn cọ xát vào nụ hoa khiến cho cô càng thêm bứt rứt.
Đùa mà, ông chú này có chỗ nào giống như người mới học nghề chứ.
Ai có thể tin được đây là lần đầu tiên của anh chứ?
Mặc dù còn có chút hơi sức để oán thầm, nhưng cũng không dám nói ra miệng.
Lạch bạch các loại âm thanh hỗn hợp ở chung một chỗ trong phòng ngủ không rộng lắm nhưng cũng đủ làm nhiệt tình dâng cao.
Hoắc Sở Kiệt sau khi mãnh liệt ra vào vài chục cái thì đại chiến vòng thứ nhất cuối cùng cũng kết thúc.
Cô ôm lấy thắt lưng của anh để cho trọng lực kia đè lên trên người mình.
Anh vùi ở bên cổ cô thở hổn hển, răng môi như có như không sượt qua làn da mềm mại của cô.
Tay của cô từ từ vươn tới trước ngực anh, dừng ở khúc xương sườn kia, không dám dùng sức.
"Rất đau phải không?"
"Không. . . . . ."
Đầu lưỡi của anh liếm vào động mạch của cô, hơi thở không ổn định trả lời cô.
Hoắc lão nhị vẫn còn chưa có đi ra, ở trong hành lang mềm nhũn rung động.
Cô sờ vào đầu lão Hoắc: "Đứng lên tắm rửa thôi."
Nửa ngày anh cũng không hừ một tiếng.
Đầu ngón tay trên ga giường vẫn còn dính đầy mồ hôi, trên thân thể hai người thì càng không cần phải nói.
Đặc biệt là địa phương mà bọn họ kết hợp, phía dưới ga giường đoán chừng là ướt đẫm rồi.
Vừa nghĩ tới mình lúc này đang mở rộng hai chân, toàn thân lõa lồ, rốt cuộc cảm giác xấu hổ bị dục vọng lấn át rốt cuộc cuộc dâng lên với tốc độ nhanh như rùa bò.
Máu nóng xông thẳng lên mặt, bên tai dần dần nóng lên.
Mặc dù cô cùng với lão Hoắc vô cùng quen thuộc với nhau, nhưng dù sao cũng là phụ nữ.
Mặc dù Tống Thần vẫn nói cô là người đặc biệt không có liêm sỉ, cũng không biết dè dặt là gì.
Nhưng rốt cuộc cô vẫn là một người phụ nữ.
Cho nên lúc này, cũng không dám hừ mạnh một tiếng, người ta đang xấu hổ chứ sao.
Trong hành lang u cốc có dòng nhiệt nóng bỏng chảy ra, âm thanh hưng phấn khiến cho cô muốn trực tiếp bất tỉnh.
Tay của Hoắc Sở Kiệt lại chạy tới trên đùi cô, nhẹ nhàng ma sát nặng nhẹ luân phiên.
Cô ngừng thở cũng không dám động, bàn tay của lão Hoắc lại từ từ dời lên trên.
Bò bò trườn trườn, mục đích cuối cùng của anh chính là chỗ kết hợp làm cô xấu hổ vô cùng kia.
Xuyên qua bộ lông, ngón cái ngón trỏ dùng sức kìm chặt, có tư tưởng xấu dùng móng tay gãi mạnh vào chỗ đó.
Trái tim nhỏ lại đập loạn lên, ông chú này thật xấu, thật là làm cho máu trong người lại bắt đầu sôi lên.
Đoán chừng cái mà phụ nữ không chịu nổi nhất , chính là bị người đàn ông vuốt ve, nhất là vuốt ve ở cái chỗ kia
Toát mồ hôi, thật ra thì không phải cô cố ý nói thẳng như vậy đâu, thật sự là cô đang phải nhẫn nhịn rất khó chịu, nhất thời không cầm lòng nổi
Móng tay của anh thực cứng, cố ý làm loạn, thân thể của cô lại rất thành thực.
Thành thực run rẩy.
Chỗ sâu nhất trong u cốc đã tuôn ra mật dịch.
Lão Hoắc cười lên, đoán chừng anh rất hài lòng với kiệt tác của mình.
Vì vậy ngón tay của anh càng ra sức vuốt ve, càng thêm trêu đùa cô.
"Ừhm. . . . . . Ah. . . . . ."
Tiếng rên rỉ dâm mị xấu hổ như vậy là của ai cơ chứ?
Khụ khụ khụ, một lát sau cô mới phát hiện, tiếng đó xuất phát từ miệng mình.
Chính tay cô véo trên mặt mình một cái. Ahhh, đau đến nước mắt cũng rơi ra rồi.
Siêu Nhân Điện Quang đang bị áp chế rốt cuộc đẩy Tiểu Quái Thú ra, Hạ Sơn Chi lại đem được lý trí của mình trở về.
"Này, anh mới xuất viện một tháng, bác sĩ nói không được vận động mạnh, mau dậy đi."
"Nghe lời, ngoan."
Cô vỗ vỗ ông chú, chỉ là vỗ sai chỗ rồi.
Lại toát mồ hôi rồi.
"Em xác định hiểu rõ động tác mới vừa rồi không phải là đang khích