XtGem Forum catalog
Cấp Trên, Xin Bao Nuôi!

Cấp Trên, Xin Bao Nuôi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323572

Bình chọn: 7.5.00/10/357 lượt.

là cấp dưới của ông, chiếu theo việc tư, Cố Trạch Vũ là con trai của vị bằng hữu Cố Sâm, xa hơn nữa, Cố Trạch Vũ là con trai của thiếu tướng đứng đầu Bắc Kinh….. Mặc kệ là quan hệ gì, giờ phút này Hàn Hành Viễn nên đến ngăn cản hành động điên cuồng của hắn.

“Cố Trạch Vũ!”

“Có mặt!”

“Tại sao lại tự hành hạ mình? Diễn tập quân sự đang cấp bách, sớm nên…”

“Rõ!”

“Đến phòng làm việc của ta!”

“Vâng!”

Cố Trạch Vũ điều chỉnh lại cảm xúc, đi theo Hàn Hành Viễn vào phòng làm việc.

“Trạch Vũ, hôm nay chú cháu ta không cần cấp bậc gì cả, chú với cha cháu năm đó chính là những bằng hữu tình cảm kiên cố, cháu nói cho chú Hàn biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Không có việc gì….”

“Không có việc gì cháu lại đến thao trường chạy liên tục 12 vòng sao? Mấy ngày trước lúc cha cháu đi, còn nói chú phải chăm sóc cháu cẩn thận, nói cháu…”

“Chú Hàn, cháu chính là cháu…chuyện của Cố Trạch Vũ cháu không có quan hệ gì đến cha cháu….” Cố Trạch Vũ vẫn đang cúi đầu bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thẳng Hàn Hành Viễn nghiêm túc nói.

“Cháu sao còn nghi ngờ cha cháu đây, ban đầu cũng không phải xem cháu…”

“Chú Hàn, hôm nay cứ như vậy đi, cháu đi trước…” Cố Trạch Vũ không muốn tiếp tục cuộc trò chuyện không mấy vui vẻ này nữa, đứng dậy cáo từ.

“Hazz, đi làm gì, ở lại uống với ta vài chén, nghe nói tiểu tử cháu tửu lượng không tệ.” Hàn Hành Viễn thấy Cố Trạch Vũ có chút phiền não, cũng không muốn tiếp tục nữa, muốn hòa hoãn không khí một chút.

Tề Chấn đang đẩy cửa cào, nghe được những lời này vội trêu chọc: “Thế nào, thừa dịp tiểu công chúa không có nhà đã liều mạng uống rượu. Đến lúc tiểu công chúa biết còn không níu lấy lỗ tai anh hét lên sao?”

“Vậy cũng không có cách nào khác, con gái tôi như vậy tôi cũng thương lắm, không cưng chiều nó còn biết làm sao?” vừa nhắc tới con gái của mình, Hàn Hành Viễn lộ rõ vẻ cưng chiều, “Hazz…nha đầu này còn khó quản hơn quản vợ….anh nói xem, mỗi lần tôi tham gia huấn luyện, con gái cũng theo tôi không ở nhà mấy ngày, tôi lại muốn về ngay lập tức.”

“Lão Hàn, nếu sau này tiểu công chúa tìm được phò mã, vậy anh không phải bận tâm nữa rồi nhỉ?”

“Anh khoan hãy nói, tôi chưa từng thấy qua tiểu công chúa nhà chúng ta thân cận với bé trai nào hết.”

“Lão Hàn, dáng vẻ của tiểu công chúa tùy ý có thể lựa chọn, lại nói chơi cờ, quân sự, vẽ tranh mọi thứ đều giỏi, về sau cửa ải tuyển chọn phò mã, anh phải làm cho tốt, chớ uất ức tiểu công chúa.”

“Đó là điều tất nhiên!”

“Chú Hàn, tiểu công chúa có phải khi cháu còn bé, chú đã mang theo cô bé đến nhà cháu có phải không?” Cố Trạch Vũ không nhịn được khẽ hỏi.

“Đúng rồi, con gái chú!” Hàn Hành Viễn gật đầu, “Hazz… thoáng cái cũng đã mười sáu năm rồi, cháu cũng đã trưởng thành, tiểu công chúa nhà ta cũng đã trưởng thành…”

“..lão Hàn, sao anh lại cảm thán, tiểu công chúa vĩnh viễn là tiểu nha đầu chưa trưởng thành, anh không cần phải đau lòng…”

Cố Trạch Vũ đứng một bên, ngón tay co lên lại buông ra. Tiểu công chúa mặc váy trắng bồng bồng, chân nhỏ như những quả nho trắng nõn đi sau hắn cả một buổi chiều gọi “anh”, hiện tại hẳn đã là tiểu công chúa ưu tú như vậy.

Tiểu công chúa, tiểu công chúa, tiểu công chúa…..

*sắp có chuyện hay ^^*

edit: socfsk

Cả đêm ở đấy, Cố Trạch Vũ do dự muốn hỏi Hàn Hành Viễn tin tức của tiểu công chúa, nhưng nhìn Hàn Hành Viễn cả đêm ngồi than thở với Tề Chấn về cuộc sống, hắn không muốn xen vào.

Cố Trạch Vũ không ở trong đại viện. Lúc hắn tới thành phố G ngay lập tức đã mua một căn nhà được trang trí hoàn toàn theo sở thích của một bé gái. Bởi vì, hắn đã nói với một cô sẽ sống cùng cô ở thành phố G, nơi có một căn nhà rất xinh đẹp.

Mười sáu năm đã trôi qua, hắn vẫn không quên lời ước hẹn này. Còn tiểu công chúa hắn yêu mến thì sao?

Cố Trạch Vũ lái xe đưa Hàn Hành Viễn và Tề Chấn đã say mèm về đại viện. Lính gác nhìn thấy Hàn Hành Viễn đang ngồi ở ghế phụ, lập tức đứng nghiêm chào cho đi.

Hàn Hành Viễn đến cổng đại viện, nặng nề vỗ vỗ bả vai Cố Trạch Vũ: “Trạch Vũ à, rãnh rỗi thì tới thăm chú Hàn. Mấy ngày nay, tiểu công chúa cũng không ở nhà, ta nên để ý đến cháu. Tiểu công chúa có lúc nằm mơ cũng gọi “Tiểu ca ca”, người làm cha như ta nghe cũng đau lòng……”

“Chú Hàn, tiểu công chúa cô ấy hiện tại….”

“Đừng, đừng hỏi ta, “ Hàn Hành Viễn lắc đầu, khoát tay, “Tiểu tử cháu muốn rước tiểu công chúa nhà chúng ta còn phải cố gắng nhiều, đừng nghĩ đến việc moi được tin tức gì từ ta!”

Hàn Hành Viễn nói xong cũng không đợi Cố Trạch Vũ trả lời, đi vào nhà mình, vừa đi vừa lẩm bẩm: “Dựa vào cái gì? Tiểu công chúa ta yêu thương hai mươi năm, bảo bối hai mươi năm của ta, dựa vào cái gì để một tiểu tử thối như cậu mang đi? !”

Cố Trạch Vũ cười cười, ngồi vào trong xe, lấy thuốc lá ra hít vài hơi rồi mới nổ máy lái xe về nhà mình.

Chẳng qua một đêm hưng phấn không chợp mắt.

“Sa Sa, Cố đoàn trưởng nói với cậu như vậy thật sao?” Lâm Tiếu gặm quả táo hỏi lại lần nữa.

“Lâm Tiếu, đây là lần thứ hai mươi ba cậu hỏi tớ rồi…” Hàn Lăng Sa ngồi trên giường sửa móng tay.

“Vậy cậu trả lời như thế nào?”

“Cậu không phải đều nhìn thấ