
ười một etiếng, quay 9đầu nói 18với Thi Lệ b4Nhân, “ 3eDự án đầu bctư lần trước atôi đề 14cập em vẫn enhớ rõ chứ?”
"Dĩ 2dnhiên." 5Quái, hắn 18thế nào blại nhắc 36chuyện này? 5Thi Lệ Nhân bbđầu đầy 6mê hoặc.
"Tôi bdđã mời 5người quản d6lý chuyên 1trách của 22công ty sinh 1hóa đến 74phòng họp 8cdưới lầu, 5năm phút 7sau hắn sẽ 4bgiải thích 5fcho em kế 3fhoạch của 01công ty, tôi 44nghĩ em cũng fbnên biết b9tình huống 4một chút, bfrồi quyết 1định có anên đầu 61tư hay không 7thì tốt 09hơn.”
Giọng 0fhắn thành 3fkhẩn đề e8nghị,
"Nhưng dmà em. . . 8 . . ." 1Tại sao có 1thể như bvậy? Cô 61nghĩ tham 8gia thảo eluận chuyện 9cthiết kế 61nhà cửa, 3ađây cũng 47là nhà tân 0ahôn của 3fcô mà! (Bi: 13uống fristi fnhiều hả?)
Không ethể nào? ebVừa nghe 34hắn nói d5vậy, Vũ b9Như không 89khỏi hoảng bsợ, chẳng 2lẽ người 65đàn ông bcnày dự định bbđơn độc 4cùng cô trong e9văn phòng b7thảo luận 87chuyện nhà fdcửa sao?
Tề 15Thiếu Yến dcthoáng cái bnhìn ra tâm 27tư của Thi 8fLệ Nhân, c6hắn lên c0tiếng trấn 3an.
"Dự 8án đầu 0tư này đối 6bvới em rất 1quan trọng, 23về chuyện 4nhà cửa 2cứ giao cho 75tôi là được 1rồi, trước afmắt em không a6cần lãng 8phí thời 3gian vào chuyện 8nhỏ này.”
"Vậy 8cũng tốt!" 6Hiểu được b4tầm quan 1trọng của 38việc này, 5Thi Lệ Nhân fachỉ đành a2miễn cưỡng 2đồng ý. 1e Dù sao phải 4ccải thiện 7tình hình 98tài chính a6trước mắt 94của Tân 3Đô Hội, 0mới là việc 93cấp bách 6anhất hiện cgiờ của 10cô ta.
Nhưng bmà cô ta athỏa hiệp 2lại khiến 15Vũ Như âm 7thầm kêu 8khổ.
Ôi, 1ckhông cần, d8cô không 0muốn đơn bđộc một 84chỗ với 10Tề Thiếu 5Yến!
Vốn 3tưởng rằng 0có Thi Lệ 31Nhân kẹp 02giữa, có 5athể giảm 2xóc phần 3nào, nhưng 2hiện giờ 36Thi Lệ Nhân 8rời đi, 89từ đầu 6đến cuối 1cô phải dứng phó fmột mình, 4blàm sao không dlúng túng a5khó chịu 52chứ? Nếu 0hắn vô tình fkhơi lại 7chuyện xưa, fcô nên xử alý thế nào 3cho tốt đây?
Tệ 72hơn là cô 0dhoàn toàn adkhông thể 3ngăn cản, echỉ có thể 00trơ mắt 7nhìn Tề fcThiếu Yến a2tiễn Thi c7Lệ Nhân 9ra cửa.
"Giúp d6tôi đưa aThi tổng atới phòng d0họp dưới e3lầu."
Ngoài acửa mơ hồ 70truyền đến 0thanh âm hắn a7giao phó thư f2kí.
Làm 38sao đây? fNên làm cái 39gì? Thi Lệ eNhân đi thật 67rồi.
Vũ 2Như một 8bụng bất 9an, đôi dctay nhỏ bé 1xoáy chặt a1váy, khi cửa 6chính lần 2nữa cạch 9một tiếng 25khép lại, 1cô suýt nữa 24nhảy dựng b9lên.
Hắn, 0ehắn đi vào 3fsao?
Vũ 01Như nhịn fbkhông được edõi mắt cnhìn trộm, d8liền thấy 30Tề Thiếu 4bYến đang 8dcất bước 88về hướng famình.
Trong e6khoảnh khắc d0bất chợt, 60cô có xúc a1động muốn 31chạy trốn 1khỏi nơi 3dđây.
Không! aKhông được!
Cô 2âm thầm 9dnói bản 6thân mình 6tuyệt đối d2không thể 1trốn đi, 9rời đi chỉ 5achứng tỏ 2ccô vẫn còn eđể ý hắn, 2để ý chuyện b0trước kia, 1nhất định 11làm cho người 1ađàn ông btừng đùa bbỡn mình 9này đắc 6ý cực kì, 2càng coi khinh ccô.
Cô 24phải tỉnh 45táo, nhất 30định phải 1ftỉnh táo, bfxem hắn như abngười qua 2đường 2xa lạ. . 1a . . . .
"Như eNhư, đã 6lâu không 62gặp." 5cThanh âm 4của hắn 43thật giống bnhư gió 4fxuân lướt ddnhẹ.
Nhìn 0dra cô khẩn 5trương, 0fhắn cũng 8không ngay clập tức btới gần, 3ngược lại alựa chọn 59rớt ra khoảng e1cách khá 0bxa với cô, 27đơn độc fngồi trên bchiếc ghế fcsofa, hi vọng 40tạo khoảng fcách cho cô b1từ từ quen e0với sự 6dtồn tại 8của mình.
"À, evâng, đã 5lâu không 3gặp. . . 3 . . ." bcThanh âm của 3cô nghẹn 45trong cổ 8họng, nhỏ dagiọng giống 4như mèo kêu.
"Đã 2nhiều năm 2như vậy, bem vẫn không cthay đổi." 3Hắn lưu fluyến khôn fnguôi nhìn 68ngắm khuôn 6amặt vẫn 3thanh lệ 4như xưa, 3nay lại có edthêm vài 73phần thành 3fthục.
"Anh, 6banh cũng 7vậy. . . 1d . . ." 4eNgười đàn 9dông này 2fcũng thủy 46chung không 9thay đổi, 93vẫn đẹp 69trai anh tuấn a9như xưa, c5nếu nói 6có thay đổi, d1chính là 7thêm mấy 0dphần tự 2tin khí phách 32thôi.
Trời 26ạ, cô đang a2làm gì thế 6này?
Ý bethức được bmình bất 3tri bất giác a1quan tâm tới 1đối phương, 5cô im lặng 28cảnh giác, 64không cẩn fthận suýt f2nữa cắn 9aphải đầu 8clưỡi.
"Em 3nói gì cơ?" 8Hắn nghe ekhông rõ 2ràng lắm.
"Không f2có, không eccó gì. . 06 . . . ." 03Cô đương 4nhiên sẽ ekhông cho fngười đàn 8ông này 29biết cô 7bđang chú 2aý hắn.
"Chỉ 43là. . . . 11 . ." 3aHắn chau b2mày lại 1fnhìn cô."Tại 6bsao lại cắt 8tóc, còn 49đeo mắt a7kính nữa? 0dChẳng lẽ fem không biết fenhư vậy 5sẽ che khuất a9mất đôi b0mắt to xinh eađẹp của 1em sao?"
"Ách, 9tôi. . . . c6 . ." f5Trong lúc 25học ở Mĩ, 79cô dứt khoát 0quyết tâm fđem mái btóc dài cắt f0thành đầu 6mì tôm, sau 6bđó lấy cxuống kính 81sát tròng 08thay bằng ebloại kính 48thường, c6che khuất cdiện mạo 79xinh đẹp.
Vết 95thương lòng 64quá sâu, ccô sợ vẻ 69đẹp của fmình lại ffmở ra một edvết thương 0khác.
Cô 1hoàn toàn e6không có 62dũng khí cđi chạm 44đến tình byêu một c3lần nào a4nữa, cho 3nên chỉ ecó thể trốn 56tránh Lăng 2Hải Uy, trốn 24tránh những e9người đàn 3ông khác 8theo đuổi 5mình.
Vết 0thương ba 28năm trước 60mặc dù đã 6fđóng vảy 4nhưng vẫn 49không cách 16nào khép b1lại. Nó 8ađã thành bbmột bí mật 9sâu trong 2đáy lòng acô, cô sẽ b8không tiết 2lộ cho bất 7kì ai, nhất