
nổi…….”
Hai tay anh chống xuống, khởi động nửa thân trên, ánh mắt thâm thúy
nhìn xuống, sau đó nhẹ nhàng nghiêng đầu, mồ hôi theo đó rơi xuống trên
má Bối Bối.
Ánh đèn yếu ớt ở phòng ngủ càng tô đậm vẻ mặt mông lung thư sướng của Tỉ Hà Di, đầy mê hoặc mà quyến rũ, khiến cho Bối Bối nghĩ đến muốn chảy máu mũi.
Anh xoay người nằm xuống bên giường, thuận tay đem cô kéo vào trong lòng.
Đối mặt với bộ ngực vạm vỡ tích đầy mồ hôi của anh, Bối Bối kéo kéo chăn, thật cẩn thận di chuyển trong lòng anh.
“Bảo bối, vừa làm xong không cần khiêu khích anh lần nữa, nghỉ ngơi
một lát rồi làm lại!” Tỉ Hà Di ôm càng chặt, ngăn cản Bối Bối đang ở
trong lòng anh loạn động như con thú nhỏ.
>_<
Bối Bối hỗn độn, rốt cục ngượng ngùng ngẩng đầu, liền rơi vào trong
đôi mắt đen như ngọc, đáy mắt kia ở nơi sâu kín như lóe ra quang mang
giống như đang kể cho cô điều gì, chợt lóe lại chợt lóe.
Trong nháy mắt khiến cho cô có chút hoảng hốt…….
Góc độ nhìn lên như vậy, còn có vòng tay ấm áp, ánh mắt mang theo sủng ái cùng cưng chiều, tựa hồ rất quen thuộc.
Ngây ngốc nửa ngày, Bối Bối có cảm giác khó hiểu, cố lấy dũng khí mở
miệng hỏi: “Cái kia, [Ta là Giroro'> có phải là anh hay không?”
Tỉ Hà Di nhìn thấy cô khẩn trương tới mức dùng ngón tay ở trên ngực
anh loạn vẽ vòng vòng, thân thể lại rung động, trầm thấp trả lời: “Đúng
vậy.”
( ̄ c ̄)
Bối Bối càng khẩn trương, động tác trên ngón tay càng nhanh hơn, vì
sắp tìm được đáp án khiến cô kích động không thôi: “Vậy, [Ta là Keroro'>
là ai?”
Tỉ Hà Di cầm lấy tay cô, hôn nhẹ lên đôi môi đỏ mọng, ôm cô xuống giường: “Em đoán xem!”
┬_┬
Không có người nào trêu đùa người khác như vậy nha!…..
Bối Bối bị ôm vào phòng tắm, đưa tay đập đập vào bờ vai của anh: “Người nào, nhất định là một người, mau nói cho tôi biết!”
Tỉ Hà Di xả nước nóng vào bồn tắm lớn, tay túm chặt hai chân dài đang loạn đá, hành động dứt khoát, liền mạch, xoay người đem cả hai ngồi vào trong bồn tắm.
Anh chậm rãi cầm xà phòng chà xát thân thể của cô, lại thổi khí bên tai nói: “Xà phòng hương hoa phong, em vẫn luôn dùng sao?”
Bối Bối = =, xà phòng có quan hệ gì tới anh, nhưng vẫn trả lời thành
thật: “Trước đây mẹ tôi vẫn dùng loại này cho nên đã trở thành thói quen của tôi, hơn nữa đây là mùi hương tôi thích nhất. [Ta là Keroro'> là ai? Nói mau a!”
Tỉ Hà Di trầm thấp cười, đem cơ thể cô nhấc lên ngồi trên đùi anh, môi lướt qua giữ chặt cánh môi đỏ mọng.
Ngấu nghiến vòng vo hồi lâu mới buông Bối Bối đã thở không nổi ra,
chậm rãi xoa nắn bọt xà phòng trên da thịt trơn mềm nhẵn nhụi.
Vừa xoa nắn thân thể cô, vừa dùng giọng điệu làm cho toàn thân người
ta muốn nhuyễn ra, chậm rãi nói: “Giống như có nhiều chuyện sẽ không vì
thời gian mà thay đổi, có rất nhiều bí mật chỉ khi chính mình phát hiện
mới cảm thấy vui mừng!”
>_<
“Mau nói, mau nói a! Đều ngủ với người ta rồi, nói mau!” Bối Bối
giận, móng tay như mèo cào loạn trước ngực anh, gấp đến độ nói không suy nghĩ, đè anh xuống nước, cũng không ý thức được toàn thân lõa thể của
chính mình dính đầy bọt biển đang cưỡi trên người ta, tư thế khiêu khích vô cùng, mị hoặc mà đầy kích tình.
Ánh mắt của Tỉ Hà Di chợt lóe, môi mỏng khẽ nhếch lên, nâng vòng eo
nhỏ đang đè trên người mình lên, cũng không thông báo một tiếng, trực
tiếp đem vật thể đã nóng rực ngẩng đầu thâm nhập vào cơ thể của Bối Bối.
“Ngủ với anh cũng không nói cho em! Hơn nữa…..” Anh mỉm cười nhìn
biểu tình khiếp sợ của cô, tà ác cực độ, bắt đầu luật động, một bên thở
dốc thì thầm: “Hiện tại em ở trên anh ở dưới, không phải là anh đang bị
em ép sao?!”
囧
Vì sao cùng yêu nghiệt PK, cô luôn thất bại?!
Cả tối hy sinh lớn lao như vậy chỉ để thu thập một ít thông tin tình
báo, nhưng kết quả vẫn là cả đêm đều rối rắm vấn đề ai ngủ với ai!
Cô vẫn như trước không biết [Ta là Keroro'> là ai!
Đang lúc Bối Bối xúc động, mắt trợn tròn mồm há hốc, đầu bếp mĩ thiếu niên ngẩng đầu, trên lông mi hơi ươn ướt, như có tia sáng ảo mộng ngoài cửa sổ chiếu vào gian phòng…
Hắn đang đứng sau cửa sổ, ở giữa ánh sáng mờ ảo càng làm tăng thêm sự lấp lánh đôi đồng tử một xanh lam một nâu xám, môi đỏ khẻ nhếch lên,
đôi mi hơi nhíu lại, tâm tư ngổn ngang, cộng thêm mang theo một vẻ mặt
thống khổ……
>_<
Thật nổi bật!!
Bối Bối cố chịu đựng, lấy hai tay nâng mặt : “Là anh bảo Mardi đem điểm tâm đến bàn làm việc cho tôi sao?”
Đầu bếp mĩ thiếu niên xoa nắn ánh mắt, gật đầu!
“Có phải cơm trưa của tôi cũng là do anh đặc biệt chuẩn bị cho tôi?”
Mĩ thiếu niên đại đầu bếp tiếp tục nhìn với ánh mắt khó hiểu, gật đầu!
Trái tim cứ như nhảy ping ping, Bối Bối do dự một hồi, tỏ ý vui vẻ nói : “Chẳng nhẽ anh đang theo đuổi tôi sao?”
“Tôi có bị đánh vào đầu mới đi theo đuổi nữ nhân ngu ngốc như cô!”
Một câu nói liền đập tan mơ tưởng hão huyền của cô.
Mĩ thiếu niên rốt cục cũng lấy mảnh kính sát tròng ra, vứt mạnh lên
tường, lấy chân đạp lên kính, dùng mũi chân giẫm tới giẫm lui : “Fuck,
Đồ dởm, con mẹ nó đau chết ta!” (Pa: anh à, anh với Sắc tỷ hợp lắm ý >”<)
Phốc……
Ngôn từ thô lỗ như vậy lại được thốt lên từ miệ