XtGem Forum catalog
Chết Cũng Không Thể Yêu

Chết Cũng Không Thể Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322903

Bình chọn: 9.5.00/10/290 lượt.

kia chính là anh ấy nhất thời bị mê

hoặc, hiện tại anh ấy đã thanh tỉnh, cho nên quyết định cùng tôi kết

hôn.”

Đường Tắc An đối cô chính là nhất thời mê hoặc sao? Nụ hôn cuồng nhiệt kia, ánh mắt thâm sâu, chính là mê hoặc a……

“Anh ấy kỳ thật rất hy vọng cô tham dự, lại không tiện tự mình đến

mời, cho nên bảo tôi đến một chuyến, đem thiếp cưới giao cho cô……” Lí

Thụy Vân nói xong theo bao da lấy ra thiếp cưới, đưa cho cô. Sắc mặt cô khẽ biến, Đường Tắc An muốn cô tham dự tiệc cưới của bọn họ?

“Cô hãy đi! Chúng tôi cần sự chúc phúc của cô.” Lí Thụy Vân ra vẻ hào phóng.

Trừng mắt nhìn thiếp cưới khoa trương lóe sáng đến chói mắt, cô thật lâu không thể đưa tay ra tiếp nhận.

Vì sao muốn như vậy? Vì sao lại đem miệng vết thương đã lâu của cô

xé rách ra? Anh biết rõ cô sẽ chịu không nổi, biết rõ…… Này căn bản

chính là khổ hình……

“Người giám hộ của cô muốn kết hôn, cô không thể vắng mặt đi? Hơn

nữa, anh ấy thu dưỡng cô, chữa khỏi mặt cho cô, lại cấp cho cô đi học,

làm cho cô nhiều như vậy, cô không thể tự mình đến vì anh ấy mà chúc

mừng sao?” Lí Thụy Vân đến gần cô, chờ cô nhận lấy.

Người giám hộ! Đúng vậy, Đường Tắc An là người giám hộ của cô, anh

đã vì cô làm rất nhiều, cô nếu không đi, sẽ không đúng với anh.

“Được…… Tôi sẽ đi.” Cô đem thiếp cưới nhận lấy, thấp giọng đáp ứng.

“Tôi đã giúp cô đặt một bộ lễ phục tốt, ngày mai sẽ đưa tới cho cô,

cho nên chuyện trang phục cô không cần quan tâm.” Lí Thụy Vân cười có

chút biến hoá kỳ lạ.

“Cám ơn.” Ngay cả quần áo cũng giúp cô chuẩn bị tốt, xem ra cô không thể không đi.

“Tốt lắm, tôi phải đi rồi, chúng ta hôn lễ gặp lại.”

Lí Thụy Vân rời đi, lưu lại cô một mình thống khổ mở ra thiếp cưới,

nhìn hai người thành một đôi ở bên trong thiếp cưới, tâm địa rối rắm đau đớn.

Cô sẽ đi tham dự hôn lễ của anh, nếu, đây là anh hy vọng……

Nhưng, đây sẽ là lần cuối cùng cô nghe anh an bài, một lần cuối cùng. Hôn lễ so với tưởng tượng của Đồng Húc Hòa còn lớn hơn rất nhiều, từ cửa lớn của khách sạn liến chứa đầy kín, nghe nói đó là hoa hồng trắng

mà Lí Thụy Vân yêu thích nhất, còn thiết kế một đạo hoa lệ hình tròn khí cầu ở cửa, bên cạnh, trong ảnh chụp chú rể cùng cô dâu cười đến thực

ngọt ngào.

Đồng Húc Hòa thấy ở cửa phía xa Đường Tắc An đang tiếp đón khách đến.

Ở dưới ngọn đèn, anh một thân tây trang khí xuất, xem ra anh rất anh tuấn, diện mạo bất phàm, trên mặt lộ vẻ lãnh đạm mà vẫn lễ phép mỉm

cười, anh giơ tay nhấc chân đều toát ra khí thế của công tử quyền quý vô cùng tuyệt.

Hơn một tháng không thấy, anh khí sắc không khác, xem ra anh vẫn rất khá, vẫn chưa đem cô để ở trong lòng, cũng…… Không hề bị mê hoặc.

Nguyên lai, thống khổ, đau thương, chỉ có một mình cô. Cô, rất nhanh sẽ bị anh quên đi, tựa như từng bị mọi người quên đi……

Đây là mục đích anh gọi cô đến sao? Hung hăng muốn làm cho cô hiểu, anh đã cùng cô phân rõ giới tuyến, không hề để ý đến cô.

Cô đau đầu mãnh liệt, yết hầu nóng rát, lui thân mình, đi bước một lui về phía sau, chỉ cảm thấy rất lạnh, rất muốn chạy trốn……

Nhưng, đúng lúc này, Đường Tắc An nhìn thấy cô.

Khiếp sợ cùng kinh ngạc đều hiện rõ ở trên mặt anh, có một cái chớp

mắt như vậy, anh nghĩ đến chính mình bị hoa mắt, tưởng niệm quá mà sinh

ra ảo giác.

Chiếc thắt lưng cao màu bạc trên bộ lễ phục, bên ngoài là áo khoác

màu đen, sở sở động lòng người, cô đứng ở trong gió lạnh, vẻ mặt thê

lương bất lực, u oán tuyệt vọng nhìn anh……

Húc Hòa?!

Đang kinh hoảng, liền thấy một nam nhân là tân khách ở hành lang

tiến vào đụng phải Đồng Húc Hòa, cô nghiêng ngả một chút, ví da nhỏ

trong tay bi rơi xuống.

“Thực xin lỗi, cô không sao chứ?” Nam nhân kia thật có lỗi đỡ lấy cô, cũng giúp cô nhặt ví da lên.

Đường Tắc An thế này mới phát hiện, không phải ảo giác, Đồng Húc Hòa nhưng lại thật sự ở trước mặt anh! Thật sự đến hội trường hôn lễ của

anh!

Nhất thời, anh giận tái mặt, bước đi hướng cô, một phen đã đem cô theo bên người nam nhân kia kéo ra.

Đối phương hoảng sợ, nhưng anh lại nghiêm mặt, không nói hai lời,

cầm nhanh cổ tay cô, thoát đi khỏi đám người, trực tiếp đi vào khách

sạn, vọt thẳng đến thang lầu, mới bỏ cô ra, tức giận thấp giọng nói:“Em

tới nơi này làm cái gì?”

“Tôi…… Tới tham dự hôn lễ của anh……” Đồng Húc Hòa ủy khuất xoa cổ tay bị đau, không ngừng thở phì phò.

“Ai kêu em tới? Em căn bản không nên xuất hiện ở đây!” Anh cả giận nói.

“Vì sao hỏi tôi? Không phải là anh…… Ra lệnh cho tôi đến sao?” Cô trừng mắt nhìn anh, thanh âm đã bắt đầu nghẹn ngào.

Lâu không nhìn thấy mặt, anh thế nào lại dùng thái độ hung ác như

vậy đối với cô sao? Cô cũng không phải đến trộm đến thưởng, anh đang sợ

cái gì……

“Anh? Anh làm sao có thể tìm em đến? Anh căn bản……” Anh nói đến một

nửa, sợ run một chút, lập tức hiểu được là ai đang làm trò quỷ, khuôn

mặt tuấn tú che kín cơn tức giận.“Là Lí Thụy Vân đi? Là cô ấy đi tìm em

tới?”

“Mặc kệ là anh hay là cô ấy, các người muốn tôi đến, tôi sẽ, anh còn có cái gì không hài lòng?” Đồng Húc Hòa tức giận hỏi.

“Anh không biết Thụy Vân đang làm cái gì, nhưng đây là hôn lễ của anh, a