Chết, Sập Bẫy Rồi

Chết, Sập Bẫy Rồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326192

Bình chọn: 9.00/10/619 lượt.

ượcghen tuông khiến

cho cả con người mù quáng, mới có thể tiến thêmmột bước, phát huy uy lực sư tử Hà Đông!Tôi bước vào nhà, giật mình, cách bài trí bên trong đã bị đổi.

Phòng khách đổi thành phòng ngủ, một cái giường lớn đặt giữaphòng, đối diện

là ti vi treo tường lớn, trên màn hình còn ngưng hìnhmột cái mặt ma,

chiếm hết nửa tường.

Tôi quen tay kéo Tóc Vàng lại, chỉ chỉ vào cái mặt ma: Cậu khôngsợ à? .

Cậu nhóc cười hì hì, trịnh trọng tuyên bố: Tôi đã có bí quyết .

Bí quyết gì? .

Tóc Vàng không trả lời, chỉấn nút trên điều khiển từ xa. Hìnhảnhtrên màn

hình bắt đầu chuyển động lại như bình thường, cái không­bình thường là

âm thanh, ti vi không phát ra tiếng, phát ra từ loa làbản Lương Chúc(41) du dương trẩm bổng.

Hóa ra, cậu vừa coi phim ma, vừa nghe Lương Chúc.

Tôi nhìn lại màn hình lần nữa, đôi mắt đầy tia máu của ma nữ bây giờnhìn

vào cũng có vài phần ai oán tình thâm, đừng nói kinh khủng,phải nói là

khiến cho mình cũng có phần thông cảm Tôi nhìn sang Tóc Vàng đang hí

hửng đắc ý chờ được khen, tôikhông nhịn được phải vỗ tay tán thưởng:

Chuyện này mà cậu cũngnghĩ ra được, đúng là giỏi quá! .

Vẻ hí hửng đắc ý trên mặt cậu nhóc chợt xị xuống, thậm chí có vàiphần ngậm ngùi: Tôi cũng hết cách rồi, vì không có ai xem với tôicả.

Nghe giọng điệu u oán của Tóc Vàng, tôi giật mình, không lẽ đây làlời ai oán trong truyền thuyết? Oán hận Tống Tử Ngôn vẫn bên cạnhtôi? Tôi chuyển

từ trạng thái tán thưởng sang phòng ngự tấn công,chủ động tiếp cận: Tổng giám đốc không thường tới đây sao?.

Cậu ta kinh ngạc: Sao anh ấy phải thường tới đây?.

Tôi quan sát thật kỹ mắt cậu ta, không tìm ra được chút dối trá nàocả. Đối

diện với một người có kỹ thuật diễn xuất khá như thế, tôicũng không vòng vo tam quốc nữa, hỏi thẳng: Cậu với tổng giámđốc là quan hệ gì?.

Tiếng trả lời bằng chất giọng trầm trầm vang lên phía sau: Saokhông tới hỏi anh? .

Toàn thân tôi lập tức đơ ra, xui xẻo quá, lại bị bắt đúng lúc. Ké o ranụ

cười giả tạo chính tông, tôi chậm rãi xoay người lại, vẫy tay chào: Hi,

hel­lo, sao tổng giám đốc cũng tới đây? .

Tống Tử Ngôn ăn mặc chỉn chu đứng ở cửa, tôi nhìn cánh cửa đangmở rộng,

trong lòng tự ghi nhớ: Sau này nhất định phải đóng cửa!!Hắn đi vào, lạnh lùng nhìn tôi và Tóc Vàng, nói: Hai người trốnviệc .

Hóa ra là vì chúng tôi bỏ việc, hắn nhận được báo cáo đã bỏ hết côngviệc,

vội vàng chạy tới đây, tôi khóc, rốt cuộc ham muốn được giữlấy Tóc Vàng

của hắn lớn tới mức nào đây?Vừa nghĩ tới đó, răng chua chua, tim cũng

chua chua, dạ dày cũngchua chua.

Dạ dày cuộn một cái, tôi bịt miệng chạy vào trong nhà vệ s inh nôn,ôm bụng nôn thốc nôn tháo.

Làm sao thế? .

Đi bệnh viện .

Tôi súc miệng nhìn ra cửa nhà vệ sinh nơi vừa có hai người nói cùngmột lúc.

Làm sao vậy? Là Tóc Vàng hỏi, vẻ mặt rất quan tâm, nội dung rấtbình thường.

Đi bệnh viện. Là Tống Tử Ngôn nói, vẻ mặt rất đàng hoàng, nộidung rất kỳ dị.

Tôi nói, chuyện nhỏ thế mà phải đi bệnh viện, đúng là ông nội mởbệnh viện,

anh cũng phải tăng thu nhập cho ông!!!Tuy k hăng khăng từ chối, nhưng bị Tống Tử Ngôn đảo mắt lườmcho một cái, tôi đành phải ngoan ngoãn ngồi

lên xe, Tóc Vàng ngồighế sau, ba người chúng tôi cùng kéo quân tới bệnh

viện.

Mới được bao lâu, tôi đã tới phòng cấp cứu lần thứ ba, nằm trên­giường bệnh lần thứ hai.

Nguyên nhân của lần đầu tiên rất đáng xấu hổ, băng gạc không mởra được lần này tốt hơn một chút, dẫu sao tôi cũng bị khó chịu.

Trước ánh mắt của Tống Tử Ngôn, Tóc Vàng, và ông cụ, tôi tườngthuật lại bệnh

trạng cho ông bác sĩ: Cũng không có gì, nãy bỗngn­hiên thấy đầy bụng,

hơi ấm ách một chút, dạ dày cuộn lại một cái,không nhịn được mà nôn

thôi.

Bác sĩ xoa xoa cằm, hỏi: Kinh nguyệt của cô tháng này có bìn­hthường không? .

Đầu tôi ding một tiếng, câu hỏi này không phải là đang nghi ngờtôi có cái

kia đấy chứ!!!Nhưng, nhưng, chúng tôi vẫn luôn làm theo phương án kế

hoạch hóa­gia đình của quốc gia mà!!!Tôi rơm rớm nước mắt quay sang cầu

cứu Tống Tử Ngôn, vừa nhìnthấy vẻ mặt của ba người kia, tôi đã giật mình kinh sợ.

Ba khuôn mặt đều đờ ra, sáu con mắt cùng nhìn chăm chăm vàobụng tôi cứ như thể chỉ sau một lát là sẽ có một đứa bé nhảy ra từđó Một lúc sau, ông

cụ mới có phản ứng, hắng giọng quát lớn: Chuẩnbị máy CT, máy đo điện

não, máy s iêu âm, máy chụp X-​quang chotôi, nghênh đón chắt vàng nhà

tôi!.

Phòng cấp cứu chộn rộn hẳn lên.

Tống Tử Ngôn ngồi xuống bên cạnh, cầm tay tôi.

Tôi nhìn sang Tóc Vàng đang ôm vẻ mặt cô đơn đứng bên, thổnthức, mẹ sang vì con quả nhiên là chân lý của trăm ngàn năm qua.

Nhưng mà!! Con ơi, mẹ không cần con đâu!!Nghĩ tới cảnh một năm sau họp lớp,

những người khác đều côngth­ành danh toại giới thiệu người bên cạnh

mình: Đây là người yêucủa tôi . , Đây là bạn trai tôi , Đây là hôn thê

của tôi ,người nhanh tay nhanh chân cũng chỉ nói: Đây là chồng của tôi .

Còn tôi thì nhảy ngay thành thiếu phụ có tuổi, giới thiệu: Đây là con­tôi .

Quá kinh dị rồi!!!Thượng đế, thánh Ala, Quan Âm Bồ Tát, xin các ngài hãy

lắng nghelời cầu xin chân thành của con. Dù có là Ngư Hương


Disneyland 1972 Love the old s