
ư của hắn.
“Em cùng Lí Tâm Di từ sáu năm
trước đã không có quan hệ, nàng trở về hoặc là về sau có trở về hay
không cùng em không có liên quan.”
“Em đã nói như vậy thì quên đi.” Hắn còn muốn làm nguyệt lão nhưng nếu em họ không muốn gặp mặt Tâm Di
thì hắn cũng không miễn cưỡng. Bởi vậy Dương Sĩ Hiền không nói thêm gì
nữa, đi ra ngoài.
Không hiểu cảm thấy phiền toái
hay sao mà Kỉ Đình Nho muốn hút thuốc lại phát hiện thuốc đã hết, tức
giận hắn dùng sức đập tay xuống bàn.
Chẳng qua là nghe được nàng về, hắn làm sao mà hỗn loạn như vậy?
Mọi chuyện sáu năm trước đã kết thúc, chính là cô ấy yêu cầu.
Buổi tối tám giờ Trầm Tú Cầm bưng hoa quả tới phòng khách, vừa vặn đứa con trở về.
“Đình Nho, con đã trở về, đã ăn tối chưa?”
“Ăn rồi.” Kỉ Đình Nho đi qua phòng khách, trực tiếp đi lên tầng hai.
“Đình Nho, chờ một chút!”
Hắn dừng bước lại, quay đầu nhìn mẹ. “Như thế nào, có việc?”
“Con không cần mỗi khi đi làm về liền đi lên phòng, đây không phải khách sạn, con có thể cùng ba cùng mẹ nói chuyện.” Trầm Tú Cầm nói xong.
“Nói chuyện gì?”
“Nói chuyện….chuyện gì cũng được a.”
“Con mệt chết đi được, con muốn
lên tầng nghỉ ngơi.” Hắn không phải cố ý lạnh lùng với cha mẹ mà buổi
tối hôm nay hắn thật sự cảm thấy mệt mỏi.
“Con đã nói là mệt, bà nên cho nó lên nghỉ ngơi thôi.” Kỉ Triển Vinh giúp con nói chuyện.
“Chính là em có lời muốn nói với nó….”
“Mẹ, mẹ không phải lại muốn con đi xem mặt? Mẹ cứ sắp xếp đi rồi nói cho con địa điểm cùng thời gian.”
“Bây giờ còn thiên kim nhà ai
nguyện ý cùng con xem mặt!” Nghe được đứa con nhắc tới chuyện xem mặt,
Trầm Tú Cầm còn tức. “Con nói, con không phải là cố ý làm như thế?”
Năm đó trước hôm tốt nghiệp đứa
con nói đã chia tay với béo muội rồi đi nhập ngũ, sau khi xuất ngũ liền
bận rộn làm việc, không có thời gian quen bạn gái nên nàng cũng muốn con có bạn gái mới nhưng vài năm qua đứa con vĩnh viễn coi công việc lên
hàng đầu, làm cho nàng không thể không thay hắn sắp xếp việc xem mặt.
Kết quả nàng thay hắn sắp xếp
xem mặt thiên kim tiểu thư, hắn cũng không nói không thích người ta
nhưng chính là hoàn toàn không có phản ứng, cho dù con gái chủ động gọi
điện thoại cho hắn thì hắn cũng không để ý tới, cũng bởi vậy nàng nhận
được không ít cuộc điện thoại nhiếc mắng còn nói không phải sắp xếp xem
mặt để đùa bỡn người ta.
Nàng như thế nào có thể đùa bỡn
người khác, nàng là muốn con trai có bạn gái nhưng nào biết đứa con lại
dùng cách tiêu cực để cự tuyệt làm cho nàng không thể cũng không muốn
nghĩ thay con sắp xếp xem mặt.
“Có cố ý hay không cũng không khác biệt? Dù sao mẹ đã muốn con đi xem mặt, con phải đi xem mặt.”
Trầm Tú Cầm nhìn đứa con có thái độ như vậy, nghĩ nghĩ vẫn là quyết định hỏi. “Đình Nho, con có phải hay không trước đây vì chia tay với béo muội mà bị biến chứng yêu đương cho nên mới hoàn toàn không nghĩ muốn quen bạn gái?”
Nói thật ra mấy năm qua đứa con
cá tính thay đổi rất nhiều, sự kiêu ngạo giảm đi không ít, trở nên trầm
hơn nhưng là hoàn toàn không giống trước đây cùng béo muội qua lại làm
cho nàng không khỏi không lo lắng, đứa con không phải cả đời sẽ độc thân đi?
“biến chứng yêu đương?” Kỉ Đình
Nho thật sự cảm thấy buồn cười. “Nói không chừng….tón lại mẹ đừng sắp
xếp xem mặt cho con là được.” Nói xong hắn lập tức đi lên tầng hai.
Trầm Tú Cầm lo lắng nhìn bóng của đứa con. “Ông xã, con sẽ không phải bị biến chứng yêu đương đi?”
“này…ta làm sao mà biết.” Kỉ
Triển Vinh từng hỏi qua con vấn đề này nhưng không có được đáp án.
“Nhưng trước kia tôi từng hỏi nó qua, con thích ai là việc của nó, tôi
cảm thấy Tâm Di được lắm, dáng người tuy béo nhưng là đứa nhỏ đơn thuần
lại đáng yêu, bà không nên buộc nó chia tay.”
“Bây giờ nói cũng vô dụng, con đã sớm chia tay cùng béo muội chia tay.”
“Như vậy có lo lắng cũng vô ích. Kệ hắn, có lẽ khi hắn nghĩ thông suốt thì tự nhiên sẽ quen bạn gái mới.”
Kỉ Đình Nho sau khi tắm xong cầm tư liệu đi vào thư phòng.
Vài năm trở lại đây thì cha đã
mặc kệ chuyện công ty, vẫn là chủ tịch trên danh nghĩa nhưng trách nhiệm công ty đều đặt trên người hắn, hắn tuyệt đối không cho phép xảy ra vấn đề tài chính như trước đây.
Hắn nhìn thấy tư liệu, nhớ tới
lời mẹ vừa nói thì nhịn không được cười to vài tiếng. Hắn chẳng qua là
không quan tâm tới chuyện yêu đương, như vậy cũng là bệnh?
Thật ra hắn không cố ý làm như
vậy, làm như thế thì mẹ mới tự động buông tha cho chuyện xem mặt của
hắn, nhìn dáng vẻ kệch cỡm của thiên kim tiểu thư làm cho hắn khó có thể chịu được, hắn lại càng không chịu được mùi nồng của nước hoa, không
giống như trên người của Tâm Di có một hương thơm ngọt ngào….
Nhớ tới cái tên này, lòng hắn nhất thời trùng xuống.
Nói thật buồn cười, hắn cùng Tâm Di vì khả năng đặc biệt mà chia tay, kết quả khi bọn họ rời xa nhau thì khả năng đặc biệt cũng biến mất, lúc nào biến mất thì hắn cũng không
biết chính là hắn phát hiện tất cả mọi người đều như nhau.
Chia tay với hắn thật sự mà nói
là không tốt, đầu tiên chính là thói quen bởi vì bọn họ cùng một chỗ quá lâu, gần hai mươi n