
i sẽ tìm được người nguyện ý lẳng lặng bồi ngươi nói chuyện,
chính là người này không phải thần, thần không thích hợp ở trong cung
ngươi lừa ta gạt, thần muốn chính là cuộc sống bình thản, một gian nhà
cỏ cùng một người yêu là đủ rồi” Tử Điệp lẳng lặng nói.
“Tốt, trẫm hiện tại không bức ngươi, tóm lại, trẫm cũng sẽ không
buông tay, Lạc Hàn một ngày không có thú ngươi trẫm liền có một ngày cơ
hội” Phong Lạc Hiên nói.
“Hắn sẽ thú ta, ta sẽ chờ hắn thú ta một ngày nào đó” Tử Điệp nói.
“Gần đây biên cương chiến sự có chút căng thẳng, ca ngươi yêu cầu
phái một người đi qua, ta nghĩ tới nghĩ lui tính để Lạc Hàn đi, hắn là
quân sư giỏi để cho hắn đi nhất định mã đáo thành công” Phong Lạc Hiên
nói.
“Cái gì? Để cho Lạc Hàn đi! Thiệu Dương lớn như vậy chẳng lẽ tìm
không ra một người đi lại để cho Lạc Hàn đi, Hoàng Thượng hẳn là biết
thân thể hắn không tốt ” Tử Điệp lớn tiếng nói.
“Yên tâm đi, hắn sẽ không có việc gì ” Phong Lạc Hiên nói.
“Hoàng Thượng là muốn đem chúng ta tách ra, phải không?” Tử Điệp dò hỏi.
“Trẫm còn không có hồ đồ như vậy, lấy chuyện Thiệu Dương quốc đem ra
nói giỡn, trẫm biết hắn có thể mới để cho hắn đi” Phong Lạc Hiên nói.
“Ta nghĩ chuyện Hoàng Thượng đã quyết định sẽ dễ không thay đổi , khi nào đi ?” Tử Điệp hỏi.
“Có lẽ rất nhanh, cũng có thể là một đoạn thời gian nữa, đang xem tình hình chiến sự nơi đó” Phong Lạc Hiên đáp.
“Sắc trời không còn sớm thần phải đi về ” Tử Điệp nói.
“Không phải ở trong cung có an bài chỗ ở cho ngươi sao, sao không vào nơi đó ở?” Phong Lạc Hiên hỏi.
“Thần sẽ không vào, vẫn là ở nhà tốt” Tử Điệp đáp.
“Ngươi không thích trẫm an bài như vậy ?” Phong Lạc Hiên giận dữ hỏi.
“Hoàng Thượng nói sai rồi, an bài tốt lắm, là thần không biết cất nhắc” Tử Điệp thản nhiên nói.
“Ngươi liền đem trẫm cự tuyệt ngoài cửa như vậy sao, Lạc Hàn rốt cuộc là có bao nhiêu cái tốt mà đáng giá ngươi làm như vậy” Phong Lạc Hiên
ức chế giận dữ nói.
“Hoàng Thượng sẽ không hiểu , nếu yêu thần cũng chỉ thương một người
là hắn, ai cũng thay thế không được” Tử Điệp như trước bình thản nói.
“Ngươi không sợ Lạc Hàn lần này đi không quay lại sao, chiến sự luôn
phát sinh những tình huống ai cũng khống chế không được” Phong Lạc Hiên
hỏi.
“Không có gì sợ hay không sợ , hoàng tuyền địa ngục thần đều bồi hắn cùng nhau đi” Tử Điệp buồn bã cười nói nói.
“Ngươi…” Phong Lạc Hiên khí nói không ra lời.
“Không có việc gì nữa thần xin cáo từ ” Tử Điệp nói xong liền xoay người rời đi, không có cho Lạc Hiên cơ hội nói gì thêm.
Khoảnh khắc Tử Điệp xoay người rời đi trong mắt Phong Lạc Hiên hiện
lên một tia quyết tuyệt, Tử Điệp không nên trách trẫm, muốn trách thì
trách ngươi không nên yêu Lạc Hàn, ngươi chỉ có thể là của ta, Phong Lạc Hiên không có phát hiện trong mắt Tử Điệp cũng hiện lên một tia quyết
tuyệt, Lạc Hàn hứa với ta phải bình an, nếu lần này ngươi thật sự đi
không quay lại, đừng nóng vội, Tử Điệp sẽ đi cùng ngươi , hoàng tuyền
địa ngục ai cũng không thể đem chúng ta tách ra, Tử Điệp ta sẽ luôn cùng ngươi .
Tử Điệp trở lại quý phủ sớm đã ăn xong cơm chiều, Tử Điệp bồi Lam mẫu trò chuyện tâm sự việc nhà, Lam Hoài thêm thì tại thư phòng viết tấu
chương ngày mai muốn dâng lên, Tử Điệp nhìn xem canh giờ còn sớm, có một số việc muốn cùng Lam Hoài Thêm nói qua.
“Nương, ta đi tìm cha một chút, ta có việc muốn cùng cha thương lượng” Tử Điệp đối Lam mẫu nói.
“Đi thôi, ngươi nha ! không cần luôn ở cùng ta, có việc thì đi làm cho xong đi” Lam mẫu hiền lành nói.
Tử Điệp gật gật đầu hướng thư phòng đi đến, nhẹ nhàng mở cửa liền
nhìn thấy Lam Hoài Thêm đang ở trên bàn viết tấu chương, Tử Điệp nhẹ
nhàng lấy một ly trà đem qua.
“Cha, nghỉ ngơi uống chén trà” Tử Điệp nói.
“Được, thật là có chút khô miệng, vẫn là nữ nhi hiếu thuận a, ca
ngươi cho tới bây giờ chưa từng đem chén trà lại đây cho ta” Lam Hoài
Thêm cười tủm tỉm nói.
“Ca là không thời gian hiếu thuận ngươi, một năm cũng không ở nhà vài ngày, ta liền thay ca một phần hiếu thuận này” Tử Điệp cười nói.
“Ngươi, nha đầu kia, miệng càng ngày càng trơn tru, tìm cha có phải có chuyện gì hay không a” Lam Hoài Thêm hỏi Tử Điệp.
“Ưm, là có việc muốn hỏi người một chút, cha, tiền phương chiến sự
thực khẩn trương sao? Ca ca sẽ không có việc gì chứ” Tử Điệp hỏi.
“Đúng vậy, là có chút căng thẳng, trận đánh này mấy tháng nay vẫn
giằng co , hậu bị lương thảo cung cấp không đủ tạm thời có chút khan
hiếm , hơn nữa thời tiết nóng bức, quân lính bị cảm nắng nhiều lại không khỏi, tình huống giằng co nếu cứ kéo dài trận này không cần đánh song
phương đều thiệt hại, đánh lâu như vậy Hoàng Thượng không cho phép thua , cho nên đều cứng rắn chống đở” Lam Hoài Thêm nói.
“Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao? Hôm nay ở trong cung ta gặp
được Hoàng Thượng, hắn muốn cho Lạc Hàn đi” Tử Điệp nhìn Lam Hoài Thêm
nói.
“Có việc này ? Ta không có nghe Hoàng Thượng nói qua a, để cho Hàn
Vương gia đi là có thể, dù sao rõ ràng chỉ có hắn mới giải quyết được
đại cục, nhưng thân thể hắn có chịu được hay không” Lam Hoài Thêm nói.
“Ta lo l