Old school Easter eggs.
Chỉ Quan Tâm Đến Em

Chỉ Quan Tâm Đến Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322362

Bình chọn: 8.00/10/236 lượt.

mặt quả táo đỏ hồng như ánh mặt trời Nhật Bản …

Thật mê người, không biết gặm nó thì sẽ có hương vị thế nào …

Một ngón tay thon dài xuyên qua nách Hứa Thiên Ái, ôm lấy nàng vào lòng.

Ưm… Giống hệt tưởng tượng, tiểu gia hỏa này ôm rất thoải mái, có lẽ nữ

nhân béo cũng có chỗ tốt, ít nhất là cảm giác khi ôm cũng không giống

như khi ôm bộ xương .

“Oa, ngươi… Ngươi biến thái nha! Đừng ôm ấp chặt như vậy chứ… Này, ngươi

đừng có làm loạn nha !” Hứa Thiên Ái bị doạ không nhẹ. Vô duyên vô cớ bị nhéo đã đủ thảm, bây giờ còn bị ôm vào lòng một con sói háo sắc, hơn

nữa còn là một con sói thần kinh không bình thường. Đây mới là lần thứ 2 bọn họ gặp mặt, “Tiến triển” cũng quá nhanh đi, nhảy ba cấp cũng từ từ

mới nhảy được nha ! Kế tiếp, có phải nàng nên lo lắng cho vấn đề “trinh

tiết” của mình không ?

“Ngươi phải biết rằng có bao nhiêu thiếu nữ khao khát được ta ôm, Tiểu béo

muội.” Tư Hiên Dật khiêu khích lẩm bẩm nói. Càng nhìn gần lại càng muốn

nói, thật sự là cây táo đáng yêu …

“Đau , đau … Ngươi… Ngươi biến thái.” Thật sự là không thể nhịn được nữa,

tên sắc lang này nhéo chưa đủ, lại còn cắn, Hứa Thiên Ái có thể tưởng

tượng được nàng thê thảm bao nhiêu, được rồi, Lỗ Tấn từng nói qua,

“Không bạo phát ngay trong trầm mặt, sẽ tử vong ngay trong trầm mặc.”

Như thế, để cho tên sắc lang này nếm thử Thiết sa chưởng của nàng đi

Két! Cửa phòng hội trưởng hội học sinh bị mở ra.

“A?” Thanh âm giàu có từ tính truyền đến, làm động tác “gặm cây táo” của

dừng lại Tư Hiên Dật, cũng làm cho Thiết sa chưởng trong tay Hứa Thiên

Ái – - ngừng lại giữa không trung.

Cứu tinh! Hứa Thiên Ái hoan hô nóitrong lòng, xem ra ông trời vẫn chưa vứt

bỏ nàng, vào thời điểm nàng nguy cấp nhất, phái kỵ sĩ tới giải cứu nàng.

Lăng Tử Nhai đứng ở cửa, trong lòng thầm kêu khổ, tới thật không đúng lúc.

Đi ngang qua hành lang thấy văn phòng vẫn còn sáng đèn, vốn đi vào chào

hỏi với A Dật, thuận tiện chỉnh sửa vài tư liệu. Làm sao biết được, vừa

đẩy cửa ra đã thấy bạn tốt ngồi vừa ôm vừa kéo, vừa cắn vừa gặm một nữ

nhân . Xem ra hắn đã phá hủy chuyện tốt, thấy tia không kiên nhẫn trong

mắt bạn tốt, hắn trực tiếp đóng cửa lại, lớn tiếng nói: “Thực xin lỗi,

cứ tiếp tục.” Sau nữa muốn đóng sầm cửa

“Tử Nhai.” Tư Hiên Dật lạnh lùng kêu lên, chỉ có hai chữ, cũng đủ làm Lăng

Tử Nhai hiểu lòng kiên nhẫn của bạn tốt đã đến cực hạn. Xem ra phải đóng mạnh hơn, nếu cứ tiếp tục ở lại đây, chỉ sợ người sau này bị A Dật lột

da nhai xương sẽ là hắn

“Cứu mạng, đừng… đừng đi!” Nhìn kỵ sĩ làm như không thấy gì, chuẩn bị đóng

cửa rời đi, Hứa Thiên Ái vội vàng hét lớn, “Này, đừng có đi nha, này …”

Hiển nhiên, lỗ tai của kỵ sĩ không tốt lắm, đóng cửa lại .

Đáng giận, ngay cả ông trời cũng hướng về tên sói đội lốt cừu này, chẳng lẽ nàng nhất định phải bị tên sắc lang này khi dễ ?

Trên mặt lại truyền đến cảm giác đau nhói, đau quá! Tên sắc lang đầu óc có

vấn đề này lại bắt đầu cắn nàng, “Này, ngươi … ngươi đừng có cắn ta nữa, còn … còn cắn nữa, mặt ta sẽ nát mất !” Đến nước này, nàng cũng chỉ có

van xin hắn tha cho nàng

Cũng đúng, cắn nhiều thì mặt không còn tốt nữa, để bảo đảm món đồ chơi còn

tốt, xem ra hôm nay nên buông tha cho cây táo nhỏ này, Tư Hiên Dật buông lỏng miệng, “Được rồi. Hôm nay coi như xong.”

Cám ơn trời đất! Lương tâm của hắn rốt cuộc cũng biết đó là sai lầm, rốt cuộc mọi việc cũng kết thúc .

“Ngươi có thể đi .”

Cái gì ? Cứ như vậy, cái gì là có thể đi ? Nghĩ nàng là cái gì, nữ phục vụ

miễn phí sao ? Ít nhất cũng nên xin lỗi, giải thích nguyên nhân chứ

“Ngươi không thấy nên nói gì với ta sao?” Hứa Thiên Ái nháy mắt nhắc nhở Tư Hiên Dật.

“Ta nên nói gì với ngươi ?” Khó khi hắn chủ động buông tha, tiểu béo muội nàng còn muốn hắn nói gì ?

“Ngươi ngẫm lại!” Mắt nàng càng nháy mạnh, nháy nhanh hơn, ai, chỉ mong hắn hiểu rõ nàng đang ám chỉ cái gì

“Mắt ngươi bị rút gân sao ?”

“Xin nhờ, con mắt nào của ngươi nhìn thấy mắt ta bị rút gân!” Hứa Thiên Ái thần tốc phủ quyết nói, nàng là đang ám chỉ.

“Hai mắt đều nhìn thấy.” Đây là sự thật.

“Ngươi…” Hắn đúng là có bản lĩnh làm người ta tức chết , “Ta đang ám chỉ ngươi nên nói lời xin lỗi với ta !”

“Xin lỗi? Không có !”

Không có ? Người nên xin người ta thứ lỗi, nên dập đầu quỳ lạy xin tạ lỗi như hắn lại nói không muốn xin lỗi

“Mặc kệ ngươi nói gì, ngươi phải xin lỗi với ta !” Hứa Thiên Ái kiên trì.

“Ngươi là đang ra lệnh cho ta?” Tư Hiên Dật nhíu mi hỏi, mệnh lệnh, từ này thật mới với hắn a !

“…” Nói mệnh lệnh thì có phải quá nghiêm trọng hay không ? Hắn là hội trưởng hội học sinh, nàng làm sao có gan đi trêu chọc hắn.

“Tại sao không nói gì, không phải vậy sao ?” Tư Hiên Dật nửa khom người, nói nhỏ bên tai Hứa Thiên Ái, “Không phải vừa rồi vẫn cực kì dũng cảm à?”

“…” Thua người không thua trận, mặt mũi thế nào cũng phải giữ,”Ta – - ta là đang lệnh cho ngươi xin lỗi với ta .”

“Thực xin lỗi.” Ba chữ chậm rãi từ trong miệng thiên sứ thốt ra

Quá dễ dàng, lai trở nên không chân thực, “Ngươi đang xin lỗi ta ?” Hứa Thiên Ái giật mình hỏi, nàng cần xác nhận rõ ràn