Chích Thị Nhất Tràng Du Hí

Chích Thị Nhất Tràng Du Hí

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323131

Bình chọn: 8.00/10/313 lượt.

gười ít ỏi làm được nhưng cuối cùng vì thời

gian trôi qua cũng làm cậu quên đi. Những người này trong quá khứ của

cậu bây giờ bất quá cũng chỉ là một bóng dáng mơ hồ không rõ mà thôi.

Chu Sĩ Tranh tuổi tác so với cậu cũng chỉ lớn hơn một chút, hoặc là cùng

khóa, vì thế rất có khả năng là bạn học, hoặc là học trưởng. Nhìn bộ

dáng của đối phương cũng không phải loại lêu lổng ăn chơi trác táng,

nhưng mà Lí Cẩn hoàn toàn không có ấn tượng gì.

Nam nhân bên người đã muốn ngủ rồi.

Giống như những lời nói ra chỉ là thuận miệng, cũng không quan trọng.

Cậu đột nhiên phát hiện ra chình mình không hiểu nam nhân này chút nào. Rõ

ràng đã bắt đầu hợp đồng bao dưỡng, ngay hôm nay lại nói ra lời này, như vậy nguyên nhân đối phương bao dưỡng mình cũng rất khả nghi. Rõ ràng

nhận ra mình lại còn bao dưỡng, cùng với bao dưỡng xong mới nhận ra hoàn toàn là hai vấn đề khác nhau.

Vài ngày sau, Chu Sĩ Tranh vẫn là

bộ dáng như không có việc gì, tựa hồ không tính toán nhắc lại chuyện

này, Lí Cẩn cũng vui vẻ coi như không có gì xảy ra.

Vào ngày

nghỉ, Chu Sĩ Tranh cũng không ngủ nướng, ngồi trên bàn xem báo chờ cậu

chuẩn bị bữa sáng. Tuy rằng mùa đông nhưng hiếm có một ngày nắng đẹp như hôm nay, Lí Cẩn hâm nóng cháo, chuẩn bị vài món ăn sáng, phối hợp với

bánh quẩy mua về, hai người ăn bữa sáng kiểu Trung Quốc.

Cơm nước xong, Chu Sĩ Tranh hỏi: “Hôm nay em có phải làm gì không?”

Lí Cẩn nghĩ thầm, quả nhiên tới rồi. Bởi vì đang là ngày nghỉ, đối phương

đại khái hi vọng có hoạt đồng cùng nhau, dù sao lúc mua cũng nói là muốn một tình nhân, cần phải ra ngoài hẹn hò đi. Lí cẩn đoán ra bắt đầu

nhưng không nghĩ ra quá trình và kết thúc.

“Chiều hôm nay anh có một trận đấu tennis, em cùng đi đi.”

“Cần em chuẩn bị gì không?”

Chu Sĩ Tranh lắc lắc đầu.

Tuy rằng cảm thấy chính mình như anh hùng không đất dụng võ nhưng phải diễn hoàn vai của mình, Lí Cẩn cuối cùng vẫn thay một bộ trang phục nhẹ

nhàng, đi theo sau đối phương.

Ngồi trên xe bán tân bán cựu, lúc

đầu còn cảm thấy tới một nơi gần như vậy cũng lái xe có điểm kỳ quái,

nhưng sau đó nghĩ lại, đối phương đánh tennis xong có thể còn muốn đi

nơi khác, lập tức cảm thấy thư thái.

Năm phút sau, đậu xe trong

bãi đỗ xe sau vườn trường xong, Chu Sĩ Tranh mặc trang phục thể thao

xuống xe, trên vai trái đeo vợt tennis, tay trái cầm một túi đồ, tay

phải giao chìa khóa xe cho Lí Cẩn xong thì lập tức nắm lấy tay cậu.

Trước công chúng, hai người đàn ông trẻ tuổi nắm tay nhau………..

Mặc dù không biết ngượng ngùng, nhưng Lí Cẩn vẫn không khỏi toát ra một tia không được tự nhiên cùng xấu hổ, nhưng rất nhanh sau đó cậu đè ép mớ

tình tự này xuống.

Ngày nghỉ trong sân trường cơ hồ không còn

người nào, xa xa trên sân bóng rổ có mấy người trẻ tuổi đang chơi bóng.

Hai người ngón tay giao triền, Lí Cẩn cơ hồ có thể cảm nhận được đối

phương đang căng thẳng, tuy rằng gương mặt không chút thay đổi nhưng độ

ấm trong lòng bàn tay có chút lạnh, thậm chí còn có chút ẩm ướt. Rõ ràng lúc trên giường luôn giỏi như vậy, lúc nắm tay lại còn có thể mắc cỡ

sao?

Hai người trầm mặc đi qua nửa sân trường, cuối cùng ngừng lại bên sân chơi tennis.

“Sĩ Tranh, ai vậy?” Có người qua hỏi.

“Bạn trai tôi.”

Bị người quen của Chu Sĩ Tranh vây quanh, từ đầu tới đuôi, Chu Sĩ Tranh

cũng chỉ nói mấy từ này. Lúc đối phương đi vận động làm nóng người, lưu

lại một mình Lí Cẩn bị mọi người tò mò vây quanh.

“Cậu thật là bạn trai anh ta?” Một nam nhân xem ra cùng tuổi với anh ta vừa hỏi vừa cẩn thận đánh giá cậu.

Lí Cẩn không được tự nhiên gật đầu, không phải rụt rè, chỉ là đối mặt với

thái độ thân thiện của mọi người có chút không được tự nhiên. Chẳng lẽ

tất cả mọi người nơi này biết Chu Sĩ Tranh là đồng tính luyến ái cũng có thể tiếp nhận sao? Xã hội này từ lúc nào đã thoáng như vậy.

Tuy

rằng có cảm giác không được tự nhiên, nhưng vẫn nhanh chóng nắm bắt tình hình trả lời mọi người, thế mới biết trận đấu hôm nay do các giáo viên

tự tổ chức, quy mô cũng không lớn, mà Chu Sĩ Tranh là đại diện tài trợ

một đường vào thẳng chung kết, đấu trận chung kết với đại biểu của ban

thể dục.

“Quen biết Sĩ Tranh cũng khá lâu, bất quá chưa thấy anh

ta kết giao với ai, không ngờ tới anh ta lại thích loại hình như cậu.

Cậu khá cao, đại khái chỉ thấp hơn anh ta một chút đi, chúng ta trước

kia thường đánh cược xem anh ta rốt cuộc sẽ kết giao với dạng người

nào………bất quá có thể tìm được người như cậu, không uổng phí anh ta cô

đơn nhiều năm như vậy, ha ha.”

Người bên cạnh còn nói liên miên cằn nhằn một chút về chuyện của Chu Sĩ Tranh, nhưng Lí Cẩn đã muốn thất thần.

…….nói là bạn trai cũng đúng a, tuy thật ra là bạn trai ‘mua được’………. Không

biết vì cái gì, cậu đột nhiên có chút tức giận, cũng không biết bởi vì

đối phương không nói một tiếng đã dẫn cậu đến công khai, hoặc là để mình cậu trong đám người xa lạ, tuy rằng hai người bình thường cũng không

quá để tâm, nhưng bị động so với chủ động dù sao cũng bất đồng, cách đó

không xa truyền tới tiếng bóng đập xuống nền đất làm cậu giật mình hoàn

hồn, mới phát


Polaroid