XtGem Forum catalog
Chiếc Bông Tai Định Ước

Chiếc Bông Tai Định Ước

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321964

Bình chọn: 9.00/10/196 lượt.

sự ảnh hưởng của Mộng?

- Xảy ra chuyện gì? Chuyện gì đã khiến em thay đổi như vậy?

Âu Dương Tuyết vừa vặn chú ý đến sự thay đổi đến kinh ngạc trên nét mặt hắn.

- Có hy vọng.

Âu Dương Hoa trên khóe miệng bất giác nở nụ cười.

Âu Dương Tuyết thật sự không thể tin vào đôi mắt mình, Vừa rồi không phải là đứa em trai lạnh lùng của cô đã nở nụ cười hay sao? Ngày hôm nay vẻ mặt của hắn thật sự là so với trước đây đã phong phú hơn rất nhiều!

- Em đã thực sự thay đổi rồi.

- 15 năm, lẽ nào chị không thay đổi? Chúng ta đều đã trưởng thành.

- Thế nhưng dù đã trưởng thành, em vẫn như cũ không hiểu chuyện, vẫn còn không muốn tha thứ cho ba ba.

- Đừng nhắc đến ông ta!

Âu Dương Hoa có phần tức giận, hắn không có ba ba.

Tô Mộng gõ cửa bước vào, trong phòng làm việc không nhìn thấy Âu Dương Hoa, cô đoán có lẽ hắn đang ở một không gian khác của "văn phòng làm việc", liền bước thẳng vào trong. Âu Dương Hoa đã nói qua, cô có thể tùy ý ra vào. Vừa mới vào tới, cô nhận thấy ngoài Âu Dương Hoa còn có một người con gái xinh đẹp, hình như cô đã tới không đúng thời điểm, cô không nghĩ tới trong lúc làm việc, lại có người khác trong phòng làm việc của hắn. Đang chuẩn bị rời đi thì Âu Dương Hoa lại gọi cô:

- Lại đây, làm quen một chút với chị của anh.

- Ưm, chào chị! Em là Tô Mộng.

Tô Mộng cảm thấy người này rất đẹp, vẻ đẹp mỹ lệ giao hòa chứ không hề làm mất đi nét quý phái, hẳn là một người phụ nữ rất có học thức. điều đó khiến cô tự thấy xấu hổ.

- Chị là Âu Dương Tuyết, rất vui được gặp em.

"Tô Mộng này, không giống như mọi người, hẳn là với em trai, cô ta rất đặc biệt." Âu dương Tuyết tinh ý đánh giá, đôi mắt trong veo, mái tóc xoăn tự nhiên, buông nhẹ sau lưng, rất đẹp. Ngoài những thứ đó ra, các điểm khác đều không có gì quá đặc biệt(4), cả người toát lên vẻ bình yên, trông rất thanh tú. chỉ nhìn qua đã khiến cho người ta cảm nhận được một cảm giác rất thoải mái.

- Em rất đặc biệt.

Âu Dương Tuyết nói thẳng ra ấn tượng đầu tiên của mình về cô.

- Em không phải là cố tình quấy rầy, ở đây có tài liệu cần tổng giám đốc ký tên. Sau khi ngài ký xong, em sẽ lập tức rời đi, thật sự rất xin lỗi!

Tô Mộng tự cảm thấy ân hận vì đã bước thẳng vào như vậy, cô tự nhắc nhủ bản thân, lần sau nhất định phải nhớ kỹ gõ cửa.

- Không cần phải cảm thấy có lỗi.

Âu dương Hoa đón lấy tập tài liệu trong tay cô, xem sơ qua một lượt, sau đó ký tên lên trên đó.

- Hết giờ có bận việc gì không?

- Không có.

- Vậy em đem phần văn kiện này đi xử lý cho tốt, sau đó tới đây, chúng ta cùng đi ăn tối.

- Việc này ... không phiền chứ?

Tô Mộng không phải là không muốn đi ăn tối cùng với Âu Dương Hoa, có chị của hắn ở đây, hai chị em đã lâu không gặp, cô không muốn quấy rầy, hơn nữa cô và Âu Dương Tuyết đây chính là lần đầu tiên gặp mặt, lại không hề quen thân, đến lúc đó tìm không thấy đề tài để nói chuyện, quả thực sẽ rất khó xử.

- Chỉ cần em đồng ý, chị ấy nhất định là không có ý kiến gì.

Âu dương Hoa quay đầu về phía chị gái.

- Đúng không?

- Chị rất thích ý kiến có thể cùng Tô tiểu thư đây cùng nhau dùng một bữa cơm.

Âu Dương Tuyết không thể không dành vài phần kính trọng cho Tô Mộng, cô gái này thực sự rất đặc biệt, em trai khi nói chuyện với cô ta thực dịu dàng.

- Được rồi!

Tô Mộng không thể khước từ, liền đáp ứng.

- Vậy em đi 1 chút, mọi người có thể chờ em 30 phút chứ?

- Ừm, không vội.

Hai người đồng thanh đáp.

Sau khi Tô Mộng đi khỏi, Âu dương Tuyết nhịn không được liền quay sang hỏi :

- Cô ấy là ai vậy?

- Là Tô Mộng.

Âu Dương Hoa không muốn nhiều lời.

- Em biết chị không hỏi ý đó mà, cô ấy và em có quan hệ như thế nào?

- Bạn bè.

- Nhìn không giống như bạn bè!?

- Sau này sẽ nói với chị.

- Đối với chị mà cũng giữ bí mật vậy sao?

- Nếu như sau này em kết hôn, thì người đó chính là cô ấy.

Tính của chị Âu Dương Hoa hiểu rất rõ, nếu như chưa xác minh được rõ ràng thì chị nhất định sẽ không chịu bỏ qua, dù sao trước đây hắn cũng nghĩ nên để chị biết về cô, đó cũng là chuyện tốt.

- Em đã lớn thật rồi! Nếu ông nội biết, ông nhất định sẽ rất vui. Xem ra nội lo lắng không được nhìn thấy em lập gia đình là dư thừa rồi.

Âu Dương Tuyết nghe hắn nói như vậy, trước lấy làm kinh ngạc, sau lại thấy vui mừng, hóa ra em trai của mình trái tim không phải là quá lạnh lùng.

- Nhưng mà hiện tại, cô ý không phải là bạn gái của em, mà chỉ là trợ lý đặc biệt thôi.

- Trợ lý đặc biệt? Cố tình sắp cho cô ấy à? Công ty từ trước tới giờ đâu có chức vụ này? Ồ, không phải vì thích cô ấy thì nói thế đấy chứ? Muốn theo đuổi con gái nhà người ta thì phải chủ động. Nếu không nhanh chân thì lại để người khác cướp mất thôi.

- Cô ấy thích ai đều không quan trọng, chỉ cần cô ấy hạnh phúc. Thì em luôn ủng hộ.

- Từ khi nào mà em trở nên như thế này? Chỉ biết nghĩ cho người khác?

Âu Dương Tuyết cảm thấy ý nghĩ của hắn như vậy, chỉ có thể dùng một chữ để miêu tả ---------> Ngốc!

- Thời điểm mà khi chị để ý tới một người, bắt đầu từ lúc đó chị sẽ mãi mãi không còn là chính mình.

- Em thích cô ấy ở điểm nào?

Quả là đáng ngạc nhiên, cô gái kia rốt cuộc