
ằng tình cùng muốn tuy là tương liên, nhưng là độc lập hai chuyện.
Gia Đường kéo Bạc Hà vào gần mình một chút, đem đầu nàng đặt vào trong ngực hắn. “Thật xin lỗi, luôn là ngươi khổ sở, tha thứ cho ta được khôn ?”
Bạc hà không nói gì, chỉ ngăn những giọt nước mắt sắp tràn ra, nàng tự nói với mình : ngươi không phải là Lâm muội muội, không nên hơi một tí là khóc, nếu không nam nhân nào cũng không chịu nổi, có lẽ ai cũng thích Đái Tình cao quý, tích cực hơn (Bạc Hà ngu ngốc, đến bây giờ cũng chưa biết Đái Tình là cái thứ gì hả ?)
Gia Đường dời xuống dời thân tử, đầu cùng bạc hà giữ vững ở cùng độ cao, tập trung tất cả tình cảm của hắn hôn thật sâu lên trán nàng, “Ngươi nhớ kỹ một điểm, ta vĩnh viễn cũng không phụ ngươi, mọi chuyện ta sẽ từ từ điều tra … Đáp ứng ta, đợi đến khi tra ra chân tướng, ngươi cũng sẽ không rời ta đi nha ?”
Bạc Hà vất và khống chế nước mắt tràn xuống, Gia Đường vội vàng lau cho nàng, hắn là đang làm gì vậy ? Bạc Hà mỗi lần rơi nước mắt là lại làm tâm hắn thêm khó chịu, “Ta nói sai cái gì sao? Thật xin lỗi, thật xin lỗi, không khóc a…” Gia Đường cuống quít dụ dỗ nàng, hắn thật muốn đánh cho chính mình hai cái bạt tai, tại sao nàng đang tốt lại làm cho nàng thương tâm chứ ?
“Ý của ngươi là nếu như đã điều tra xong, nếu như ngươi thật cùng Đái Tình… Ta phải rời khòi ngươi sao ?”
“Cữu Nữu Nhi ? Ngươi rốt cuộc có biết hay không a ? Đoán mò cái gì? Ta cùng nàng không có gì cả, tự nhiên sẽ không tồn tại chuyện kia” Thanh âm Gia Đường đề cao, làm cho chính hắn cũng cảm thấy hối hận, làm sao có thể lớn tiếng nói chuyện với nàng như vậy ? Nhanh chóng vuốt ve lưng Bạc Hà, mong nàng hiểu hăn không phải tức giận mà là oan ức …
Bạc Hà khóc nghiêm trọng hơn nhưng ngoài dự tính của hắn là, nàng hung hăng chui vào ngực hắn, nức nở nói, “Ngươi làm ta sợ muốn chết, ta cho là nếu như ngươi thật cùng nàng có cái gì, cũng đừng có ta, ngươi biết ta bây giờ… Ta không biết rời đi ngươi ta còn có thể sống được hay không, cho dù ngươi và nàng có xảy ra chuyện gì, ta cũng làm bộ như không biết, ngươi đừng cho ta rời ngươi đi được không ?” Càng nói nàng càng khóc nghiêm trọng hơn, làm cho tim Gia Đường nói lại, hắn muốn nữ nhân này hạnh phúc, không muốn thương tổn nàng nữa
“Đứa ngốc, chỉ cần ngươi còn muốn ta, ta vĩnh viễn cũng sẽ không, cần, cho dù ngươi phải rời khỏi, ta cũng vậy có dùng hết mọi khí lực đem ngươi tìm trở về, đời này hai chúng ta sẽ không người nào rời khỏi người nào, có được hay không ? Ngươi phải tin tưởng ta, ta cùng Đái Tình thật không có gì, ta cũng biết là lỗi của ta, nếu như năm đó không cho nàng phụ giúp đài truyền hình, tình huống sẽ không như vậy giờ. Bốn năm qua ta đã làm cho nàng càng thêm hiểu lầm cũng là lỗi của ta… Kia tấm hình…” Nói đến đó, Bạc Hà dùng tay che miệng hắn lại, “Hình không trọng yếu, chỉ cần ngươi ở bên cạnh ta, chỉ cần ngươi đừng không quan tâm ta, ta không bao giờ … tức giận vô cớ với ngươi nữa, không bao giờ ăn dấm với Đái Tình nữa “
Gia Đường thở dài, khúc mắc của Bạc Hà cũng không giải được, một ngày nào đó hắn sẽ cho nàng biết chân tướng, hắn so sáng còn oan hơn đậu nga, chẳng qua là bây giờ giải thích thế nào cũng không được. hiển nhiên nàng đã nhận định …
“Ngoan …” Hắn dỗ dàng bạc hà, hắn biết rõ đêm nay bọn họ sẽ không ngủ được, chỉ mong ngày mai tới sớm, có thể đem Bạc hà nhanh chóng đi đăng kí, không còn chuyện không may nữa …
Bạc Hà vuốt ve chiếc nhẫn kim cương, bất kể hắn và Đái Tình có phát sinh cái gì, quan trong là … Bây giờ ở bên cạnh hắn chính là nàng Bạc Hà, cái gì cũng không trọng yếu, nàng cũng không muốn hoài nghi nam nhân này nữa, có lẽ cứ tiếp tục như vậy thì tốt hơn … Bạc hà tự nói với mình, muốn cùng hắn ở chung một chỗ, thì không được quá đáng như thế. Gia Đường là một nam nhân ưu tú, có bao nhiêu người thèm muốn nàng biết rõ … Có thể làm được hắn như vậy thật nên tri túc, lúc đầu hắn chưa từng có đối với nàng không tốt quá, nàng tại từ ta thôi miên trứ, làm cho mình tận lực buông ra một chút, thật ra thì nàng cũng không biết căn bản là không cần làm như vậy …
Đang suy nghĩ, bên tai vang lên thanh âm của Gia Đường, “LÃo bà, thật ra ngươi không cần phải uỷ khuất mình như vậy, có gì không thoải mái cứ bộc phát, không cần tư mình làm đau mình, ta tình nguyện làm bao cát trt giận cho ngươi…” Nhìn hắn như cười giỡn nhưng Bạc Hà biết, hắn là cỡ nào thật tình …
“Khi nào thì miệng luõi ngươi trơn tru như vậy ?”
“Ta nói là sự thật.” Nắm chặt tay nàng, thả vào mình lồng ngực, mười một năm cũng đã qua, cũng không kém nhiều hơn nữa mấy ngày này tiêu trừ nàng nghi ngờ …
Bạc Hà chính là như vậy, một phút trước còn giống như Lâm muội muội, một phút sau chỉ vì một câu nói mà tâm tình tốt lên, ngay sau phát ra tiếng, tung mình trên người Gia Đường
“Ngươi…” Gia Đường vì hành động vừa rồi của Bạc Hà làm cho cả kinh, muốn nói điều gì đã bị Bạc Hà che môi lại, đầu lưỡi nàng khéo léo thăm dò bên trong Gia Đường, đôi tay không an phận đặt lên người hắn, mặc dù động tác không thành thục nhưng cũng không kém nhiệt tình, làm cho Gia Đ